BÁCH LUYỆN THÀNH TIÊN

Nửa ngày sau…
Một đạo độn quang hạ xuống một vùng hoang nguyên, quang hoa tán đi từ bên trong lộ ra một thiếu niên tầm hai mươi.
Lúc này đã là ban đêm, Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn hoang sơn phía xa xa, trên sơn dãy chạy dài không thấy cuối là rừng cây rậm rạp. Khê Dược Giản đại danh đỉnh đỉnh nằm ở bên trong này.
Khê Dược Giản tại Duyện Châu là mảnh đất hung hiểm vì không ít sào huyệt yêu thú ở nơi này. Nhưng có nguy hiểm thì cũng có thu hoạch, yêu thú rất đáng sợ nhưng toàn thân chúng đều là bảo vật. Yêu đan có thể làm tài liệu luyện chế các loại đan dược tăng tiến tu vi. Nanh nha lợi trảo cùng xương cốt phẩm chất cao có thể dùng làm tài liệu luyện chế Linh Khí pháp bảo.
Vì vậy có không ít tu tiên giả tới đây tới nơi đây, người chết vì tài chim chết vì mồi, số lượng tu sĩ vẫn lạc ở đây trong trăm ngàn năm qua nhiều không thể đếm nổi.
Lúc này Lâm Hiên lấy từ trong người ra một bình ngọc, uống một ngụm nhỏ lục dịch Hồng Lăng Thảo ẩn dấu tu vi, sau đó tìm một chỗ khá bí mật khoanh chân đả tọa.
Một canh giờ sau thể lực và pháp lực đều bổ đầy, Lâm Hiên bắt đầu cẩn thận di chuyển tới Khê Dược Giản. Với tu vị hiện nay của hắn thi triển Ngự Phong Thuật tốc độ cũng rất nhanh.
Địa hình của Khê Dược giản rất kỳ lạ chỉ có một lối vào. Nơi đây vốn thuộc phạm vi của Hỏa Linh Môn nên đã bị bọn họ thiết hạ cấm chế cẩn mật thủ hộ.
Yêu thú cùng linh thảo bên giá trị không nhỏ, đương nhiên môn phái này sẽ không thể để tu sĩ khác tùy ý đi vào thu hoạch.
Cửa vào đã bị thiết hạ trận pháp đáng sợ, chỉ đại cao thủ Ngưng Đan kỳ mới khả năng xông vào. Còn tu sĩ cảnh giới thấp hơn hơn muốn vào chỉ có một phương pháp duy nhất là thông qua Truyền Tống Trận.
Phụ cận Truyện Tống Trận đều có tu sĩ Hỏa Linh Môn canh giác, trong đó có một cao thủ Trúc Cơ kỳ. Đây là manh mối mà Lâm Hiên đã mất ba ngày mới trinh sát được.
Nơi đây trong phạm vi của môn phái đối địch nên hắn hành sự vô cùng cẩn mật. Nếu mạo hiểm xông vào Khê Dược Giản thì có thể bị tu sĩ Hỏa Linh Môn tiêu diệt.
Lúc này Lâm Hiên muốn vào thật khó, mấy ngày nay hắn nghĩ rất nhiều nhưng vẫn chưa tìm ra diệu kế thích hợp.
Có thể quan sát được ở lối vào là do thần thức Lâm Hiên cường đại còn hơn với tu sĩ Trúc Cơ Sơ kỳ một chút, chứ nếu tu sĩ Linh Động Kỳ đại viên mãn khác thì đã bị phát hiện ra.
Bóng đêm buôn xuống Lâm Hiên vẫn một bên quan sát, đột nhiên một đạo độn quang màu đỏ xuất hiện phía chân trời một lát sau hạ xuống gần Truyền Tống Trận.
Quang hoa tán đi từ bên trong hiện ra một trung niên khoảng chừng tứ tuần râu dài ba tấc, dáng vẻ tiên phong đạo là tu sĩ Hỏa Linh Môn.
"Sư thúc! " Mấy đệ tử đang thủ hộ tại chung quanh Truyền Tống Trận vội đến cung kính hành lễ.
"Ừm! " Người trung niên kia gật đầu, thần sắc như thường.
"Ha ha, Tiền sư huynh, huynh đến đây có phải định vào Khê Dược Giản hái linh thảo?" Lão cao thủ hộ thủ Trúc Cơ Hỏa Linh Môn cười cười lấy lòng.
Chỉ thấy lão họ Tiền đứng ở trên Truyền Tống Trận, một đạo bạch quang lóe lên đến khi mờ đi thì thân ảnh của lão đã biến mất tự lúc nào. Nhìn thấy cảnh này trong lòng Lâm Hiên khẽ động.
Chắc là thấy người trong môn nên đám tu sĩ ở đây không Linh Nhãn thuật xem xét thân phận vì sợ bất kính!
Có lẽ hắn mạo hiểm thử một lần xem sao. Lâm Hiên đã tính rất kỹ thực lực đám tu sĩ ở đây Dù sao nếu bị phát hiện thì hắn sẽ thi triển ngự khí phi hành mà chạy, cho dù là cao thủ trúc cơ cũng khó đuổi. Mà huống hồ bọn họ còn phải thủ hộ nơi đây nên không thể truy đuổi tận tuyệt được.
Tính vậy Lâm Hiên xoay người rời đi nửa canh giờ sau quay về, lúc này hắn đã đổi thành trang phục của Hỏa Linh Môn, hắn lấy lục dịch Hồng Lăng Thảo ra uống một chút rồi thi triển Thiên Ma Nghĩ Dung Thuật, toàn thân bị bao phủ bởi một đoàn bạch khí, sau khi tán đi thì dung mạo Lâm Hiên đã hoàn toàn thay đổi.
Chuyến đi Khê Dược Giản lần này Lâm Hiên đã chuẩn bị rất đầy đủ, đặc biệt là thông tin về cao thủ Trúc Cơ kỳ của Hỏa Linh Môn đã được hắn đem ghi lại vào một ngọc giản.
Hiện tại dung mạo của hắn của một trưởng lão họ Trần.
"Tham kiến Trần sư thúc"
"Ừm! " Lâm Hiên gật đầu ngửa mặt tỏ vẻ kiêu ngạo.
"Sư thúc định vào Khê Dược Giản hái linh dược"
"Lời thừa! "
Đối với tính cách của các Trưởng lão Linh Hỏa Môn Lâm Hiên cũng đã tìm hiểu rõ ràng. Vị Trần trưởng lão này nổi tiếng là tính tình cô tịch, hỉ nộ thất thường.
Mấy đệ tử cấp thấp thủ hộ Truyền Tống Trận đâu dám chậm trễ, càng không có can đảm dùng Linh Nhãn Thuật tra xét, lão mà không vui chính là bọn họ chuốc phải họa lớn! Còn lão trúc cơ kia thì cũng cười cười lấy lòng.
Xem ra Lâm Hiên đã đặt cược đúng chỗ. Mấy đệ tử Linh Động kỳ cấp thấp đưa hắn đến Truyền Tống Trận rồi rót pháp lực vào, cả Truyền Tống Trận sáng bừng lên đến khi bạch quang tiêu tán thì thân ảnh Lâm Hiên cũng đã biến mất.
Sau một trận trời đất quay cuồng, cảnh vật mơ hồ rồi cũng rõ trở lại. Lâm Hiên cẩn thận nhìn bốn phía đánh giá. Hiện hắn đang đứng trên một khu đất trống chung quanhlà rừng cây rậm rạp che kín lối ra. Thân hình Lâm Hiên khẽ nhoáng lên đã biến mất tại trong rừng cây rậm rạp.
Ước chừng nửa canh giờ sau.
Một mảng bạch quang chói mắt hiện lên tản ra linh lực kinh người, sau khi tán đi hiện ra gần một trăm tu sĩ.
Mấy người đằng trước khí vũ bất phàm, chính là tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Phía sau có gần trăm đệ tử tu vị trên tầng năm Linh Động kỳ, tay áo của mỗi người đều theo một ngọn hỏa diễm rất sống động, đây đều là đệ tử tinh anh của Hỏa Linh Môn.
"Các ngươi dựa theo sự phân phó của ta mà hành sự" Một hoàng bào lão giả sắc mặt hồng hào ra lệnh.
"Vâng, chưởng môn! "
Chúng đệ tử khom người hành lễ vẻ mặt vô cùng cung kính. Lão giả này chính là chưởng môn Hỏa Linh Môn Thanh Linh chân nhân.
Sau đó các đệ tử liền thi triển thần thông hóa thành các quang ảnh rồi biến mất tại trong rừng cây. Những đệ tử Linh Động kỳ này không ngờ đa số đều có được Linh Khí không thì cũng là Phi Hành phù vô cùng trân quý. Từ điều này có thể thấy được chỗ bất phàm của bọn họ.
"Mấy vị sư đệ, chúng ta cũng đi thôi. Trừ đệ tử bổn phái thì tất cả các tu sĩ trong Khê Dược Giản đều giết sạch nhổ cỏ tận gốc, không để sót một người"
"Sư huynh, làm vậy dường như không thỏa đáng"Một tu sĩ trung niên tứ tuần do dự nói: "Mặc dù Khê Dược Giản bị chúng ta phong bế lối vào nhưng những tán tu trung lập chỉ cần giao nộp đủ tinh thạch thì cũng cho phép họ tiến vào, nếu bây giờ mạo muội hạ sát thủ…"
"Đúng vậy sư huynh, cho dù tán tu chết cũng không sao song trong này còn có nhiều kẻ thuộc liên minh chúng ta. Nếu giết hết thì sẽ khiến đám người đó chỉ trích! " Tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác cũng khá lo lắng.
"Lời của sư thúc các ngươi không nghe sao?" sắc mặt Thanh Linh chân nhân trầm xuống:
"Bảo vật xuất thế sớm hơn dự đoán mấy năm khiến chúng ta đành phải làm vậy, tuyệt không thể để vật kia rơi vào tay kẻ khác hoặc để tin tức bị lan ra ngoài nên chỉ có thể giết sạch các tu sĩ bên trong diệt khẩu. Các ngươi yên tâm, có được vật đó thì bổn môn sẽ là bá chủ Duyện Châu, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, không cần sợ môn phái khác ghi hận chuyện hôm nay mà trả thù"
Nghe lời ấy vẻ lo lắng trên mặt các tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác cũng tan đi, sư thúc kia tất nhiên là vị cao thủ Ngưng Đan kỳ duy nhất của bổn Môn. Vì sự tình hôm nay mà đã chuẩn bị hơn mười năm, không ngờ tới bảo vật xuất thế sớm hơn.
Lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu. Mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ đảo mắt nhìn nhau rồi hóa thành vài đạo hào quang biến mất trong rừng cây.
Thanh Linh chân nhân vẫn không động thân, tuy i trước mặt mấy vị sư đệ lão tỏ ra vô cùng tự tin nhưng cũng biết việc này vô cùng nguy hiểm. Nếu thành công thì thực lực bổn môn sẽ áp đảo Phiêu Vân Cốc xưng bá giới tu tiên giới Duyện Châu. Nhưng một khi thất bại sẽ thành tấm bia khiến chúng nhân chỉ trích, thành công địch cả của tu tiên giới nơi đây.
Hỏa Linh Môn tuy mạnh nhưng lúc đó rất có khả năng suy vong. Sư thúc chỉ mới ướm lời còn thân là Chưởng môn, quyết định cuối cùng là ở lão!
Trở thành nhất đại tông sư được hậu thế kính ngưỡng hay là kẻ tội đồ khiến môn phái truyền thừa mấy ngàn năm suy đổ!
Thanh Linh chân nhân đứng tại chỗ,. Là một cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ chưởng môn một phái, tâm trí lão vô trầm ổn song t nước cờ này thật quá hung hiểm khiến lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh.
Một lát sau vẻ mặt do dự của lão dần tan biến. Tên đã bắn đi không thể trở lại. Việc tốt nhất là giết sạch toàn bộ tu tiên giả trong Khê Dược Giản này. Thân hình Thanh Linh chân nhân khẽ nhoáng rồi cũng biến mất trong rừng cây rậm rạp. Nguồn: http://truyenfull.vn
Lúc này Lâm Hiên đứng phía trước một gò đất nhỏ, bên cạnh hắn có một khối thi thể đệ tử Hỏa Linh Môn, dưới ngực máu thịt bầy nhầy dường như bị lợi trảo xé rách.
Lâm Hiên im lặng một hồi lâu. Khê Dược Giản vô cùng hung hiểm, tuy có rất nhiều linh dược kỳ thảo nhưng cũng là sào huyệt của yêu thú.
Trong tay thi thể đệ tử Hỏa Linh Môn kia còn đang cầm một tấm phù, vẻ mặt hoảng sợ. Bên cạnh thi thể còn có một trái quả nhỏ màu đỏ tươi, Lâm Hiên nhận ra đây chính là Hồng Lộ quả, một trong những dược liệu để luyện chế Tẩy Tủy Đan. Xem ra người này là tới Khê Dược Giản hái dược thảo mà chết trong miệng yêu thú.
Tử trạng bi thảm của kẻ này khiến cho Lâm Hiên không rét mà run, cảm nhận được sự hung hiểm bên trong Khê Dược Giản.
Khẽ khom lưng Lâm Hiên gỡ lấy túi trữ vật trên thi thể. Sau đó hắn lấy ra từ trong người một cái túi linh thú ném lên không trung. Một con yêu thú nhỏ giống như mộ con thỏ từ bên trong chạy ra.
Có điều con thú này có ba mắt, đây chính là hạ phẩm yêu thú cấp một Linh Thảo Thú.
Yêu thú này không có năng lực chiến đấu song đối với các loại kỳ hoa dị thảo, dược liệu trân quý lại có sự mẫn cảm rất mạnh. Các môn phái tu tiên tự dưỡng không ít, trước khi đến đây hắn đã mua nó.
Tay phải Lâm Hiên khẽ phất, một đạo bạch quang từ trong tay bay ra đem Linh Thảo thú bắt lại, sau đó hắn cắn đầu ngón tay để một giọt máu huyết rơi lên trên trán Linh Thảo thú.
Nghi thức nhận chủ chấm dứt Lâm Hiên nhẹ nhàng khẽ vuốt ve Linh Thảo Thú một chút, con thú nhỏ nhanh chóng chạy về hướng Đông Nam.
Khóe miệng Lâm Hiên khẽ cười, đương nhiên hắn không chạy loạn trong Khê Dược Giản này, như vậy chưa tìm được linh thảo đã rơi vào trong miệng yêu thú.
Có Linh Thảo thú đi tìm Ngân Nguyệt Hoa, Lưu Huỳnh thảo dễ dàng hơn một chút.
Mà lúc này trường giết chóc đẫm máu cũng bắt đầu. Tại các nơi trong Khê Dược Giản, đệ tử Hỏa Linh Môn ra tay tấn công các tu tiên giả đang ở nơi đây.
Chiến cục đang nghiêng về một bên, Hỏa Linh Môn phái ra toàn bộ các tinh anh đi có trang bị kĩ càng. Những tán tu trung lập cùng đệ tử của các môn phái đồng minh đều không ngờ Hỏa Linh Môn đột nhiên trở mặt, bị đối phương tập kích thương vong thảm trọng.
Cứ vài ba đệ tử Linh Động kỳ của Hỏa Linh Môn hợp lại làm một tổ, cao thủ Trúc Cơ kỳ cũng đã xuất thủ bày ra thiên la địa võng trong Khê Dược Giản. Hơn mấy canh giờ đã giết chết hơn trăm tu sĩ, mà bọn họ không tổn thất đáng kể.
Lâm Hiên không hề hay biết, lúc này hắn đang thi triển Ngự Phong thuật thân hình phiêu hốt theo sau Linh Thảo thú. Từ bộ dạng hưng phấn của nó thì ở nơi phía trước không xa chắc chắn có linh dược.
Đột nhiên hai hàng lông mày Lâm Hiên cau lại, thân hình hắn dừng lại đồng thời đem Linh Thảo Thú thu hồi vào túi linh thú, sau đó thu liễm khí tức ẩn núp ở trong đám cây rậm rạp, chậm rãi tiến lên phía trước.
Tại một suối nhỏ nước chảy róc rách, tiếng gió đìu hiu. Bên dòng suối có ba tu sĩ khoảng hơn hai mươi đang đứng đó, xem trang phục thì chính là đệ tử Thiên Tinh Tông.
Lâm Hiên nín thở ngưng thần. Thiên Tinh Tông vốn giao hảo Hỏa Linh Môn, là một trong những môn phái đối địch với Phiêu Vân Cốc.
Dưới chân ba người có một thi thể yêu thú rất lớn, hình dáng trông giốn con chuột nhưng lại lớn hơn cả lợn rừng, có ba mắt bốn tai to lớn xấu xí vô cùng song toàn thân loang huyết sớm không còn thở.
"Xuyên Sơn Ngao này đúng là khó đối phó"
"Ha ha, nếu không phải Tạ sư huynh đạo pháp tinh thông thì chúng ta chỉ có thể chạy chối chết mà thôi"
"Đúng! Pháp thuật của sư huynh đúng là khiến người khác mở rộng nhãn quang".
"Đâu có, hai vị sư đệ cũng xuất không ít lực"
Đối với sự nịnh nọt của hai vị sư đệ, thanh niên họ Tạ ngoài miệng khiêm nhường nhưng vẻ mặt lại vô cùng hưng phấn. Ba người đang thay nhau vỗ mông ngựa thì phía xa đột nhiên xuất hiện một đạo độn quang.
Tạ sư huynh biến sắc: "Hai vị sư đệ, có người đến. Mau đem tài liệu Xuyên Sơn Ngao cùng linh thảo thu thập lại, chỗ này không nên ở lâu."
"Vâng! "
Hai thanh niên kia đồng thành hô lên, một người lấy ra túi linh thú định thu lấy thi thể Xuyên Sơn Ngao, còn người kia thì định hái một cây Thiên Niên Linh Chi vừa trưởng thành cách đó không xa.
Sau khi hợp sức sát diệt con Xuyên Sơn Ngao thì pháp lực bọn họ đã tiêu hao tới bảy tám thành, nếu lúc này xuất hiện kẻ tâm địa bất chính rất nguy hiểm. Bọn chúng đương nhiên hiểu sự tàn khốc của Tu tiên giới hơn, giết người đoạt bảo là chuyện như cơm bữa.
Tốc độ của đạo độn quang này nhanh hơn rất nhiều so với bọn họ nghĩ, rất nhanh độn quang đã đáp xuống. Một tu sĩ Hỏa Linh Môn hiện ra.
"Thì ra là Trịnh sư huynh"
Gã họ Tạ kêu là Tạ Vân thở ra một hơi, đây là bằng hữu của hắn đồng thời cũng là minh hữu, hiển nhiên không có địch ý.
"Ha ha, thì ra là Tạ sư huynh cùng hai vị sư đệ, thu hoạch của ba vị quả là không tệ"
"Khiến Trịnh sư huynh chê cười, chẳng qua là một con Xuyên Sơn Ngao mà thôi…"
Tạ Vân thu lại linh lực vừa tụ trên tay cười ha hả. Nhưng hắn chưa kịp nói thì sắc mặt Trịnh sư huynh kia khẽ biến nhìn về bên trái.
"Chuyện gì vậy Trương su huynh?"
Tạ Vân vội dõi mắt nhìn theo thì trong mắt Trịnh sư huynh lóe lên một tia ác độc, không chút chần chờ phun ra một đạo hồng quang đâm thủng yết hầu Tạ Vân, huyết quang bắn ra lai láng.
"Ngươi…"
Thanh quản đã đứt Tạ Vân không thốt nên lời, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ đưa tay chỉ vào đối phương không cam lòng ngã xuống.
Sự tình diễn ra quá nhanh khiến hai đệ tử Thiên Tinh Tông còn lại ngây người kinh sợ xoay người muốn chạy trốn. Trịnh sư huynh cười nhạt một tiếng, hồng quang kia lại bay lên vây lấy hai người này. Lúc này Lâm Hiên đã nhìn thấy hồng quang chính là một thanh Ngô Câu có hỏa diễm bốc cháy xung quanh.
"Linh Khí! " sắc mặt Hai đệ tử Thiên Tinh Tông trắng bệch như tờ giấy cả người run rẩy.
"Sư huynh, Thiên Niên Linh Chi này cùng tài liệu Xuyên Sơn Ngao xin cứ lấy, mong sư huynh buôn cho chúng ta một con đường sống! "
"Đúng vậy, sư huynh, sự tình hôm nay chúng ta nhất định giữ kín! "
Hai người khẩn thiết cầu xin nhưng Trịnh sư huynh này không hề động tâm. Hắn vận chuyển pháp lực thao túng Linh Khí hóa thành một đạo thanh hồng xuyên thủng tâm thất hai người.
Sau đó họ Trịnh khẽ phất tay cuốn lấy Thiên Niên Linh Chi và thi thể Xuyên Sơn Ngao thu vào túi trữ vật rồi độn quang biến mất.
Gió núi vẫn thổi, nơi này chỉ còn lại ba thi thể nằm lại.
Qua một thời gian, từ đám cỏ dại cao lấp đầu người có một thiếu niên đi ra, đó chính là Lâm Hiên.
Chỉ thây vẻ mặt hắn ngưng trọng, lặng yên quan sát ba thi thể nằm dưới đất, khẽ cau mày lại.
Tình huống giết người đoạt bảo này diễn ra liên tục, chỉ là không biết tại sao Lâm Hiên có cảm giác bất ổn. Tiếp theo cần phải vô cùng cẩn thận!
Mà lúc này sự giết chóc càng thêm thảm thiết, không chỉ đệ tử Linh Động kỳ thậm chí có cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng đã ngã xuống.
Một vị trưởng lão của một gia tộc tu tiên đang bị hai cao thủ Trúc Cơ kỳ của Hỏa Linh Môn vây công. Chỉ thấy trên bầu trời pháp thuật tung hoành Linh Khí bay lượn, các đạo sáng nhiều màu sắc đan xen vào nhau.
"Tôn sư huynh, Lưu sư huynh, tại sao hai vị lại động thủ với ta?" Lão giả tóc trắng như cước vừa giận vừa sợ:
"Tống gia ta luôn cung kính đi theo quý môn, có nhầm lẫn gì trong này không? "
"Muốn biết thì đến âm tào địa phủ mà hỏi! "
Sát ý trên mặt tu sĩ bên trái càng nồng đậm, hắn đang thao túng một Linh Khí là một lưỡi Khai Sơn Phủ, chiêu số mạnh mẽ vô cùng. Còn tu sĩ Hỏa Linh Môn còn lại sử dụng một cây Trường Tiên vô cùng mềm mại, linh hoạt như giao long xuất hải cuốn lấy Linh Khí của đối phương.
Hai người một cương một nhu phối hợp rất ăn ý khiến tu sĩ họ Tống vô cùng buồn bực, không hiểu sao hai người kia trở mặt, đây là ân oán riêng hay là chủ ý của Hỏa Linh Môn?
Theo thời gian trong lòng lão họ Tống càng lo lắng, vừa rồi lại bị hai người kia đánh lén thụ thương không nhỏ, hiện lấy một địch hai càng rơi xuống hạ phong.
"A…!" Một tiếng la thảm vang lên, Trường Tiên như giao long kia đã khóa chặt lấy Linh Khí của lão còn Cự Phủ bổ thẳng xuống khiến Linh Khí hộ thuẫn của lão giả họ Tống lập tức vỡ tan như bong bóng.
Trong huyết vũ đầy trời, thân thể lão giả họ Tống đã bị chẻ thành hai nửa bằng nhau.
…..
Tại một nơi khác trong Khê Dược Giản, mười mấy tán tu Linh Động kỳ đang cầu xin khẩn thiết một cao thủ Trúc Cơ kỳ Hỏa Linh môn.
Song đối phương chẳng nói chẳng rằng đem phi kiếm tế xuất ra, rất nhanh chóng đã lấy đầu của những người này.
Đây là cuộc chém giết của một phía!
Không giống với các tu sĩ xui xẻo khác, Lâm Hiên hành động vô cùng cẩn thận, chỉ cần có gió thổi hay ngọn cỏ lay động thì hắn ngay lập tức ẩn nấp, với thần thức có thể sánh với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ có mấy lần đệ tử Hỏa Linh Môn xuất hiện thì hắn đều nhanh chóng trốn đi.
Nhưng lúc này Lâm Hiên đang cười khổ nhìn đối thủ trước mặt. Đây không phải là tu tiên giả pháp lực cao thâm mà là một con yêu thú đáng sợ!
Yêu thú này dung mạo xấu xí, trông rất giống con cóc nhưng thân hình còn to hơn cả hắn, đang phát ra âm thanh ọc ọc khó nghe …
Bích Độc Thiềm Thừ!
Cực phẩm yêu thú cấp một am hiểu độc thuật, rất khó chơi.
Lâm Hiên đã từng xem qua tư liệu về yêu thú này nên sắc mặt càng trở lên khó coi. Hắn theo Linh Thảo Thú tới nơi này, vốn là có một cây Thiên Niên Nhân Sâm. Hơn nữa xem màu sắc thì đã ngoài ba ngàn năm tuổi dùng để luyện đan cho cảnh giới Trúc Cơ kỳ. Loại linh dược trân quý cỡ này đương nhiên là có yêu thú cảnh giới.
Mục đích Lâm Hiên là Ngân Nguyệt hoa và Lưu Huỳnh Thảo, Thiên Niên nhân sâm tuy quý giá song hắn cũng không thiếu Tinh Sâm.
Lâm Hiên định bỏ đi nhưng đối phương lại không để cho hắn chạy. Vạn vật tương sinh tương khắc, tu tiên giả giết yêu thú lấy tài liệu thì yêu thú cũng thích ăn thịt tu tiên giả do bọn họ tu luyện hấp nạp linh khí, lại dùng các loại đan dược nên đối với yêu thú thì đây chính là vật dược tốt nhất. Càng thôn phệ được nhiều tu tiên giả thì yêu thú càng mau chóng tiến cảnh.
Nhất là Lâm Hiên thường xuyên dùng đan dược như kẹo hồ lô, linh lực ẩn chứa trong cơ thể tinh thuần vô cùng. Trong mắt Bích Độc Thiềm Thừ thì thân thể hắn như là một món thịt béo ngậy.
"Ọc! "
Thiềm Thừ thè lưỡi xanh lét kêu một tiếng khó nghe khiến Lâm Hiên khẽ nhíu mày. So về cảnh giới thì hắn và yêu thú này ngang nhau.
Nếu giao chiến thì Lâm Hiên tin tưởng vào chiến thắng bằng vào Linh Khí, hơn nữa linh trí của yêu thú cấp một sao có thể so sánh với nhân loại. Song lúc này Khê Dược Giản nguy cơ đầy rẫy khắp nơi. Đấu pháp có thể gây ra động tĩnh khiến tu sĩ Hỏa Linh Môn chú ý cùng hao tổn pháp lực.
Ọc!
Cái mồm rộng của Bích Độc Thiềm Thừ mở to phun ra một đạo sương mù tanh hôi đậm đặc màu xanh biếc. Thoáng Lâm Hiên biến sắc thi triển Ngự Phng Thuật lùi về phía sau, đồng thời lấy ra một tấm phù lục đem rót linh lực vào rồi ném ra, miệng quát một tiếng.
"Hóa!"
Nhất thời phù lục không gió mà bốc cháy, trên không chợt xuất hiện hai chữ màu vàng cực lớn.
Phá Tà!
Kim tự này phát ra kim quang ẩn chứa linh lực nồng đậm, ánh sáng chiếu đến nào thì chỗ sương mù dày đặc bị tan đi đến đấy.
Phù lục này có tích chất phụ trợ chuyên khu độc và bài trừ quỷ đạo. Trong đấu pháp với tu tiên giả thì không có tác dụng song đối với yêu thú có kịch độc hoặc âm hồn quỷ vật thì lại hiển lộ đại thần thông.
Sau đó Lâm Hiên khẽ phất ống tay áo một cái đem một sợi kim tuyến tế ra. Hồn Kim Tác đón gió hóa dài rồi như linh xà xuất động bay tới muốn quấn lấy Bích Độc Thiềm thừ, sau đó hắn tế ra một thanh tiểu kiếm màu xanh biếc.
Vừa mới giao thủ Lâm Hiên xuất toàn lực tránh đêm dài lắm mộng. Có điều yêu thú nhìn có vẻ chậm chạp nhưng động tác linh hoạt vô cùng. Thấy Hồn Kim Tác quấn tới nó cong bốn chân nhảy thoát ra, sau đó lại há miệng phun ra một hạt châu màu đen to cỡ nắm tay giao chiến với phi kiếm.
"Yêu Đan!"
Trong lòng Lâm Hiên nhất động vươn tay đánh ra một đạo pháp quyết, thao túng Hồn Kim tác đuổi theo Thiềm thừ.
Có điều thân thủ Thiềm Thừ này linh hoạt vô cùng, sau mấy hiệp mà không hạ được nó khiến sắc mặt Lâm Hiên trầm mặt xuống. Lúc này đã gây ra động tĩnh không nhỏ, nếu không giải quyết nhanh chỉ sợ tu sĩ khác sẽ tới.
Lâm Hiên thò tay vào túi trữ vật lấy một tấm phù lục ném ra. Một thú hồn toàn thân tỏa ra hỏa diễm xuất hiện cất tiếng rống uy mãnh lao vào đối phương.
Thiết Giáp Bạo Viêm Hổ! Đây là yêu thú cùng cấp với Bích Độc Thiềm thừ.
Sau khi Bạo Viêm hổ tham chiến thì chiến cuộc đã thay đổi. Hồn Kim Tác rốt cục đã trói chặt được Thiềm Thừ. Phi kiếm như một ánh cầu vồng chợt lóe qua thân hình yêu thú.
Chỉ nghe tinh huyết tanh hôi của Thiềm Thừ phun ra tung tóe, đầu của nó đã rơi xuống.
Lâm Hiên thu hồi hai kiện Linh khí sau đó khẽ vẫy tay cuốn Yêu Đan lại quan sát một chút. Chỉ thấy Yêu đan này đen bóng tản ra linh lực nhàn nhạt.
Trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ vui mừng. Yêu thú trải qua vô số năm tháng tu luyện, ngưng kết tinh hoa trong cơ thể mới tạo thành Yêu Đan. Yêu Đan là tài liệu tốt nhất để luyện chế đan dược hoặc chế tạo linh khí pháp bảo.
Còn thi thể Thiềm Thừ này cũng mấy hữu dụng. Đột nhiên Thiết Giáp Bạo Viêm Hổ gào thét một tiếng, thân ảnh càng ngày càng mờ nhạt rồi biến mất.
Thấy vậy Lâm Hiên đau xót một hồi. Năng lượng tiêu hao hết khiến Thú phù nọ đã trở thành phế vật.
Song giá trị Yêu Đan này cũng cao coi như bù đắp tổn thất. Hắn lại đi tới cạnh cây Thiên Niên nhân sâm, cẩn thận nhổ lên rồi bỏ vào túi trữ vật.
Lúc này Lâm Hiên nhanh chóng rời đi.
Chừng một khắc sau có mấy đạo độn quang từ trên không hạ xuống nơi này. Mấy tên đệ tử Hỏa Linh môn tiến tới cỗ thi thể củaThiềm thừ.
"Một con cực phẩm yêu thú nhất cấp!"
Mấy tên đệ tử này nhìn nhau, trên mặt đều hiện vẻ ngưng trọng. Người có thể sát diệt loại yêu thú này khẳng định thực lực không kém. Hơn nữa từ dấu vết thì chiến cuộc kết thúc khá nhanh, chẳng lẽ là cao thủ Trúc Cơ Kỳ .
"Nhanh thông báo cho sư thúc, không thể để cho tu sĩ phái khác lợi hại như vậy thoát khỏi Khê Dược giản, nếu không sẽ làm hư đại sự".
Tại một nơi trong Khê Dược giản. Dưới sự bao vây tiêu diệt của đám tinh anh đệ tử Hỏa Linh môn, Hầu hết các tu sĩ phái khác cùng tán vừa đánh vừa chạy dần tụ lại chỗ này. Có khoảng hơn mấy chục tu tiên giả trong đó cầm đầu là hai cao thủ Trúc Cơ Kỳ đang ngồi bên cạnh một tảng đá cực lớn.
Đương nhiên đám Linh Động kỳ có thể chạy tới đây thì cũng có thủ đoạn nhất định.
Nhưng thật không ngờ, tinh anh đệ tử đệ nhất nhân Phiêu Vân Cốc, Vân Trung tiên tử Tần Nghiên đỉnh đỉnh đại danh lại có mặt trong đám này. Thì ra cũng không phải mỗi Lâm Hiên lén rời Phiêu Vân Cốc mạo hiểm tới đây hái linh dược.
Thời khắc này thần sắc Tần Nghiên vẫn lãnh đạm như trước, thân thể tuyệt mỹ của nàng thiên sinh đã phát ra một khí tức lãnh ngạo. Có điều trên bạch y trắng như tuyết lại lấm tấm màu máu. Trong một trận ác chiến vừa rồi, dù đã đẩy lui cường địch song nàng đã bị thương, trên dung nhan tuyệt sắc cung có chút uể oải.
Tình trạng các tu tiên giả nơi đây cũng tương tự, chỉ một số ít gặp vận may còn lại đa số phải trải huyết chiến mới tới tụ tập một chỗ này.
Lúc này hai cao thủ Trúc Cơ Kỳ trở thành thủ lĩnh tạm thời đang thương lượng đối sách. Những người khác thì tranh thủ nghỉ ngơi, đả tọa khôi phục thể lực.

Bình luận


H
Hoa Thai
30-03-2023

Rất thú vị cảm ơn bạn

M
Minh Khải (VLGM)
30-03-2023

bộ này cấp bậc khá giống pntt nhỉ cách tả cảnh đánh nhau cũng na ná

Đại Nguyễn
30-03-2023

Bộ này sau Độ kiếp thì có phi thăng ko? Trong chuyện có nhảy map ko mn? Độ kiếp xong đi đâu? :V

H
Hau Truong van
30-03-2023

Bộ này giống bộ phàm nhân tu tiên Nhưng nghe rất hay và cuốn

T
Thái Nam
30-03-2023

main này có sát phạt ko các đạo hữu

K
Khang Giang Pham
30-03-2023

Ko phải bộ bách luyện thành thần hả ad

K
Key WB
30-03-2023

trúc cơ là cao thủ rồi :V

C
Cao Thủ AOV
30-03-2023

Không linh căn nhưng vẫn tầng 1

T
thiên ma
30-03-2023

phế đan đâu phải chỉ có 1 loại hay 1 cấp bậc đâu mà thằng main nó lo con của tác giả nằm vẫn có ăn

Y
Yoube Nịckchuyou
30-03-2023

bộ này có phi thăng giới ko

T
Thanh duy Thai
30-03-2023

Chỉ xin bnhiu vợ

ĐỨC THỌ NGUYỄN
30-03-2023

Có đạo hữu nào bt truyện có nvc ăn trái dương quả xong nện gái trong bảo vật không gian trữ vật k

H
hieu nguyên
30-03-2023

Vãi trưởn tu tiên giả chết vì cái bẫy heo

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Còn 1 loại trong tiên hiệp tu tiên là Phàm nhân chi thể dựa vào cố gắng tu luyện được tất cả thuộc tính mà những linh căn rất khó làm được.

Đăng Phong Danh
30-03-2023

Truyện kết cấu logic, hay lắm a,em ơi càng về sau càng hấp dẫn ah

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Linh căn là thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ Phong Điện hắc ám quang minh độc kiếm thế đao thể v.v... tác dụng người mang linh căn đó từ luyện như trời ưu ái.

M
Minh The
30-03-2023

Truyện này lúc đầu hay về sau chán lắm , tu luyện đủ thứ về cuối kết phế vật , tập hợp bảo vật hồi sinh sức mạnh tula cho vui chứ éo có miếng tác dụng, có 1 thần chân tiên hành ỉa hết.

T
thế anh
30-03-2023

Cấp bậc tu luyện như nào ae

L
Long Vũ Trần
30-03-2023

nghe nói truyện này lâm hiên bị ny đâm 1 nhát dao k biết đúng k ad

T
Tấn Đặng
30-03-2023

Có mấy vợ mn

Truyện đang đọc

Báo lỗi