BÁCH LUYỆN THÀNH TIÊN

Bên kia, Lâm Hiên nghe về lai lịch của Thiên Vân giao dịch hội lại không được bao nhiêu. Lục Doanh Nhi lại chỉ là một tiểu tu sĩ Ngưng Đan kỳ, đương nhiên không biết được nhiều bí ẩn.
Nàng chỉ biết là ở thời kỳ thượng cổ, Thiên Vân giao dịch hội được một gia tộc thần bí khởi xướng, theo thời gian quy mô của giao dịch hội ngày càng lớn. Cơ hồ tất cả các châu phủ đều tham gia hội này. U Châu tuy là vùng đất hoang dã nhưng Bái Hiên các cũng nhận được lời mời..
Kế tiếp Lâm Hiên chỉ điểm cho Lục Doanh Nhi một số vấn đề về tu luyện. Cho đến sắc trời mờ tỏ Doanh Nhi mới cung kính cáo từ.
Nơi này trở thành chỗ ở tạm thời của Lâm Hiên. Hoàn cảnh nơi đây cũng không tệ.
Sau đó Lâm Hiên vươn tay vỗ lên túi trữ vật, một nghiên mực cổ xưa bay vút ra.
Chính là bảo vật của thư sinh xui xẻo kia. Người này có thân phận không thấp ở La gia. Từ hắn Lâm Hiên thu được một không nhỏ.
Nghiên mực được một tầng linh quang nâng lơ lửng cách người ba thước, trong mắt Lâm Hiên lóe lên tinh quang. Một lát sau lắc đầu, cũng không biết nghiên mực này có tính chất gì nhưng cực kỳ cứng rắn, thậm chí vượt cả Ô Kim Long Giáp thuẫn.
"A?" Lâm Hiên trầm ngâm suy nghĩ đột nhiên vẫy một cái, nghiên mực đã nằm trên lòng bàn tay.
Một mùi hương lạ lùng truyền ra. Bên trong nghiên mực xuất hiện một tầng chất lỏng mỏng, nhưng hắn tuyệt không có nhận nhầm. Đây chính là Quỷ Sát Âm Mặc của Âm Ti giới, có thể làm ô uế pháp bảo của tu sĩ.
Nhưng điều này sao có thể. Lúc trước thư sinh rõ ràng đã sử dụng hết Quỷ Sát Âm Mặc ở bên trong.
Lâm Hiên lại vươn tay vỗ lên túi trữ vật. Thanh Hỏa kiếm bay vút ra nhưng hào quang trên thân cực kỳ ảm đạm, một lớp mực màu đen tụ mà không tan.
Lâm Hiên nhìn chằm chằm vào nghiên mực trong tay, thần sắc trở nên cổ quái.
"Thiếu gia, đây có thể là một kiện kỳ bảo có thể sinh ra Quỷ Sát Âm Mặc hay không?" Bạch quang lóe lên, Nguyệt Nhi từ trong tay áo bay ra.
"Hẳn là không thần kỳ như vậy, theo điển tịch. Quỷ Sát Âm Mặc chính thu thập hung hồn oán khí, lại thêm vật phẩm ô uế chí âm của thiên địa, ở trong quỷ đàm dung hợp với nhau, sau đó dùng phương pháp đặc thù mới có thể luyện ra. Tự sinh ra? Làm sao có thể chứ?" Ngoài miệng Lâm Hiên nói như vậy nhưng trong lòng cũng không chắc chắn.
"Điều này cũng khó nói, điển tịch của cổ nhân cũng có thể phạm sai lầm. Thiên địa tạo hóa thần kỳ, có lẽ thực sự có kỳ bảo như vậy. điều này.... Cứ thử mới biết ". Nguyệt Nhi không cho là đúng, liền phản bác.
"Được rồi, hôm nay trong nghiên mực chỉ có mấy giọt Quỷ Sát Âm Mặc, ta thu lấy chỗ này, nếu sáng mai số lượng tăng thêm thì chứng minh suy đoán của nàng có lý". Lâm Hiên chậm rãi nói.
Nguyệt Nhi gật nhẹ đầu nhìn Quỷ Sát Âm Mặc trong nghiên mực, chẳng biết tại sao lại có một cảm giác quen thuộc.
Lâm Hiên lại đem Thanh Hỏa kiếm cầm trong tay. đánh một đạo pháp quyết đem nó lở lửng trên không.
Từ đầu ngón tay bắn ra rất nhiều sợi tơ xanh bao lấy Thanh Hỏa kiếm, bắt đầu tế luyện.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc trời đã đen kịt.
Lâm Hiên nhíu mày mở mắt. Màu đen bên ngoài của Thanh Hỏa kiếm không chỉ không tan, ngược lại càng đậm hơn.
Mực Quỷ Sát Âm này thật là lợi hại, với pháp lực của hắn không thể khu trừ, ngược lại như cung cấp thêm dinh dưỡng cho nó.
Lâm Hiên đưa tay xoa trán, cái vật này thật khó giải quyết. Chỉ chốc lát sau, hắn một lần nữa ngẩng đầu. Linh quang trên người lóe lên, khí tức trở nên âm trầm u ám.
"Đi!"
Lâm Hiên chỉ vào thân kiếm, từ trên người bắn ra những đạo hắc khí, sau đó xoay tròn một hồi rồi tụ giữa không trung, một quỷ đầu xuất hiện trong tầm mắt.
Trong hốc mắt quỷ đầu lập lòe hồng quang, trên trán còn có một chiếc sừng sơn dương. Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết. Quỷ đầu rống to một tiếng. Sau đó nhai loạn rồi há miệng, từ bên trong bắn ra mấy ngàn sợ tơ màu đen, bao lấy Thanh Hỏa kiếm kéo vào miệng.
"Thiếu gia, vậy có được không?" Một thanh âm dễ nghe truyền vào tai, trên khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Nhi đầy vẻ tin tưởng.
Lâm Hiên có điểm á khẩu: "Đây là Huyền Ma đại pháp, nàng còn quen thuộc hơn ta, không hiểu được thì còn hỏi ta làm gì?"
"Chính là thế nên ta hoài nghi đây là công pháp luyện bảo cấp thấp, không thể khu trừ Quỷ Sát Âm Mặc, mực này tuy chỉ là hình thái sơ cấp chưa chuyển hóa hoàn toàn. Ôi! Thiếu gia, muội đau đầu, cũng không biết mình đang nói gì, dù sao ngoại trừ một số đạo môn của Thiên Phủ huyền công, cùng với thập nhị công pháp đỉnh cấp của Âm Ti giới. Những thần thông khác rất khó tiêu trừ ảnh hưởng của Quỷ Sát Âm Mặc".
Thần sắc Nguyệt Nhi hoảng hốt, lời nói càng làm Lâm Hiên sợ hãi. Cái gì mà Thiên Phủ huyền công, thập nhị công pháp đỉnh cấp? Nha đầu này làm sao vậy.
Lúc Lâm Hiên nào quản tới Thanh Hỏa kiếm nữa mà vội đứng lên, muốn đỡ lấy thân hình của thiếu nữ, không ngờ lại đỡ phải khoảng không. Cũng may ánh mắt nàng lại trở nên tỉnh táo, đứng dậy nói: "Thiếu gia, chàng không cần lo lắng. Muội không sao, chỉ là trong đầu xuất hiện rất nhiều thứ không hiểu"
"Thật sự là không sao?"
"Đã nói là không sao mà, muội đã khi nào nói dối thiếu gia chưa". Nguyệt Nhi le lưỡi, nghịch ngợm mở miệng.
Lâm Hiên nhìn nàng hồi lâu, thấy quả thật không còn gì bất thường, lúc này mới yên tâm hỏi:
"Nguyệt Nhi! Vừa rồi nàng nói cái gì mà Thiên Phủ huyền công, thập nhị công pháp đỉnh cấp, đó là cái gì, ta chưa từng nghe qua?"
"Muội cũng không hiểu nữa, trong đầu tự nhiên xuất hiện. Thiên Phủ huyền công là do thượng cổ tu sĩ sáng lập, có uy lực kinh thiên động địa. Đúng rồi La gia Thiên Châu không phải là truyền thừa huyết mạch của Thiên Sát Minh Vương hay sao. Thiên Sát Minh Vương chính là một trong lục vương của Âm Ti giới". Nguyệt Nhi không chắc chắn mở miệng.
Lâm Hiên gật đầu, không tiếp tục truy vấn. Nhìn bộ dáng tiểu nha đầu cũng hồ đồ như hắn. Với lại bản thân hiện chỉ là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới quá thấp, cho dù biết rõ những sự tình của Linh giới thì có gì tốt chứ, chờ sau khi phi thăng rồi hãy nói.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp mỹ lện bên cạnh. Không hiểu tại sao Lâm Hiên cảm thấy bất an, từ khi thấy ba bức họa cổ quái ở Tuyết Minh sơn. Hắn hiểu rằng địa vị của Nguyệt Nhi tuyệt không đơn giản.
Huyền Âm Bảo Hạp, còn có những sự tình kỳ lạ nàng nói ra. Nha đầu này rốt cuộc là ai?
"Thiếu gia, chàng làm sao vậy?" Hai trăm năm gắn bó sớm đã hiểu nhau sâu sắc, cảm nhận được sự bất an trong lòng Lâm Hiên, Nguyệt Nhi dựa sát thân thể yêu kiều vào ngực của hắn, tuy không thật sự chạm vào nhau, nhưng ở gần như vậy cũng làm cho khuôn mặt của tiểu nha đầu ửng hồng mê người: "Thiếu gia, có phải chàng đang lo lắng về thân thế của muội?"
"Ừm". Lâm Hiên gật nhẹ đầu.
"Nguyệt Nhi, nàng thử nhớ lại xem, kiếp trước có phải là đại nhân vật nổi danh nào đó của Âm Ti giới hay không, có lẽ là do ký ức cùng sức mạnh bị phong ấn, có lẽ...."
"Suỵt!"
Lâm Hiên còn chưa dứt lời thì Nguyệt Nhi đưa một ngón tay trắng nõn lên miệng. Lâm Hiên có phần kinh ngạc nhìn thiếu nữ trước mắt. Đột nhiên nàng ngẩng lên nhìn hắn, trong đôi mắt mỹ lệ ánh ra sắc thái kinh người.
Dung mạo Nguyệt Nhi vốn đã khuynh quốc khuynh thành, lúc này càng thêm mỹ lệ nhưng ánh mắt của nàng lại chăm chú vô cùng: "Thiếu gia, chàng đã không còn xem Nguyệt Nhi là nha đầu của chàng nữa rồi. Từ khi thấy ba bức họa ở Tuyết Minh sơn, muội cũng đã nghĩ qua điều huynh nói. Muội cũng rất mê hoặc. vì sao chỉ mình ta mới có thể sử dụng Huyền Âm Bảo Hạp? Chàng còn nhớ bức tranh thứ ba không?"
"…"
"Không sai. Thiếu nữ vận bạch y bên trong, trước người nàng có vô số đại yêu quỷ quy phục, những quái vật ở bên trong hẳn là chàng đã thấy qua trong trong điển tịch thượng cổ. sau khi trưởng thành sẽ có tu vị Động Huyền kỳ. Dường như chúng đối với muội chỉ là bậc tiểu tốt". Thanh âm êm tai của Nguyệt Nhi truyền vào tai.
"Muội?" Lâm Hiên lại giật nảy mình, sắc mặt cuồng biến.
"Đúng, là muội. Tuy Nguyệt Nhi không biết thế nào nhưng thiếu nữ trong bức họa quả thật là ta, điểm này chắc chắn là không thể sai". Thanh âm của Nguyệt Nhi có phần run rẩy nhưng ngữ khí lại mười phần khẳng định.
"Rốt cuộc trước kia nàng là đại nhân vật nào?" Như cảm nhận được sự lo lắng của thiếu nữ trong lòng, Lâm Hiên nhẹ nhàng thở một hơi. Vươn tay đặt ở vòng eo nhỏ nhắn khiến Nguyệt Nhi cảm thấy yên tâm hơn không ít.
Nguyệt Nhi mỉm cười nói: "Ta cũng không biết. Có lẽ như chàng nói, là sức mạnh cùng ký ức của ta bị phong ấn, có lẽ ta là một đại nhân vật nào đó rất cường đại chuyển thế. Hỏa diễm lục sắc tận chân trời ở bức họa cuối cùng, hẳn là ta đã gặp nguy hiểm, có lẽ là vì vậy mà ta mới trở thành như thế này".
"Ừm, ta cũng nghĩ như vậy". Lâm Hiên chậm rãi nói, hỏa diễm kia dù ở bên trong bức tranh. Nhưng khiến người ta có cảm giác nó có thể thôn phệ cả thiên địa, không có gì có thể ngăn cản được.
"Không dối gạt chàng, Nguyệt Nhi cũng từng cảm thấy hồ đồ, nhưng giờ ta đã nghĩ thông suốt rồi. Mặc kệ trước kia ta là ai. Rất mạnh cũng tốt, thậm chí mạnh vô tận cũng được, nhưng không có liên quan gì tới bây giờ. Thậm chí muội còn cảm thấy may mắn vì gặp phải biến cố, nếu không thì sao có thể gặp được chàng?"
Nói đến đây, đôi mắt như hai làn thu thủy của Nguyệt Nhi ánh lên một tia yêu thương, hai gò mà ửng đỏ. Sau đó làm động tác khiến Lâm Hiên đến chết cũng không nhờ được.
Lúc này nàng duỗi hai tay nhẹ nhàng đặt lên cổ Lâm Hiên, mũi chân nhón lên, đưa đôi môi mê người tới.
Cái này... có được xem là hôn không?
Ầm một tiếng! Lâm Hiên chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, trời đất quay cuồng, dường như hô hấp không thông.
Khuôn mặt Nguyệt Nhi đã trở nên đỏ ửng, tư thế này ngưng đọng một thoáng, sau đó Nguyệt Nhi mới khẽ cựa thoát ra. Trên mặt đầy ve thẹn thùng, can đảm mở miệng: "Thiếu gia. Đã hiểu chưa, bất kể trước kia ta là nhân vật như thế nào, ta càng vui vẻ với cuộc sống hiện tại hơn, bởi vì ta đã yêu một người. Chỉ cần có thể ở cùng người đó, trường sinh cũng được mà nguy hiểm cũng tốt. Nguyệt Nhi sẽ không vì đó mà bỏ qua tình cảm của mình".
Lâm Hiên trợn mắt há mồm, vẫn chưa tỉnh táo lại sau nụ hôn, mỹ nhân trong lòng tình ý sâu đậm, nằm mơ cũng không ngờ Nguyệt Nhi lại thổ lộ thâm tình vào lúc này.
Lâm Hiên cảm động đến nói không lời. lại đưa tay thật nhẹ nhàng ôm thiếu nữ vào lòng, giống như đang ôm một thứ quý giá nhất trên đời: "Nguyệt Nhi, ta cũng yêu nàng, không có nàng, đời này với ta chỉ là vô vị"
"Thật sao.. Hiên?" Thiếu nữ áp sát vào ngực hắn, sau đó thần sắc lại vẻ lo lắng: "Nhưng, chỉ sợ thân phận của muội ở Âm Ti Giới không đơn giản. Có lẽ.... Tương lai sẽ mang nguy hiểm tới cho thiếu gia".
Nhìn thấy thiếu nữ thấp thỏm không yên, dáng vẻ đáng thương vô cùng. Hào khí từ trong lồng ngực của Lâm Hiên trỗi dậy: "Nha đầu ngốc, hai trăm năm nay đã khi nào nàng thấy thiếu gia của nàng sợ nguy hiểm chưa. Tu tiên vốn đã nghịch thiên, ta chỉ là một phàm nhân không có linh căn, nhưng thiên địa lại ban bảo vật nghịch thiên Lam Sắc Tinh Hải cho ta, có lẽ trong cõi u minh tối tăm cũng có thiên ý, để cho ta kiếp này sẽ bảo vệ nàng".
Nguyệt Nhi nghe vậy thì mỉm cười, đôi mắt rơi hai giọt lệ óng ánh hạnh phúc:"Thiếu gia, dù tiên lộ khó khăn cỡ nào. Nhưng Nguyệt Nhi sẽ vĩnh viễn ở cạnh chàng, không bao giờ rời xa".
"Thật sự chứ?" Khóe miệng c Lâm Hiên lộ nụ cười vui vẻ, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt là sợ cái gì:"Nguyệt Nhi, nàng thật sự muốn ở cùng ta sao? Thật ra ta không lo lắng những nguy hiểm khác. Chỉ lo lắng một điều.."
"Điều gì?" Tiểu nha đầu cũng trở nên khẩn trương.
"Những gian nan nguy hiểm khác thì không nói, ta chỉ sợ một ngày nào đó nàng giải trừ được phong ấn hoặc là khôi phục ký ức, sẽ không thèm để mắt tới một kẻ như ta, thậm chí còn có thể trở mặt".
"Sẽ không" Khuôn mặt tuyệt mỹ của thiếu nữ lộ vẻ kiên quyết: "Thiếu gia yên tâm, mặc kệ ngày đó có hay không, ta vĩnh viễn, vĩnh viễn đều là tiểu nha đầu bên cạnh chàng, không có chàng thì trường sinh để làm gì? Vĩnh viễn sẽ ở bên chàng"
Ưm!
Lâm Hiên ôm chặt thiếu nữ trong lòng, trong mắt hiện lên tình ý thắm thiết. Đang lúc cảm thấy ấm áp vô hạn thì chợt một tiếng nổ truyền đến.
Lâm Hiên nhíu mày, phản ứng cực nhanh, mở ra Cửu Thiên Linh Thuẫn ra bảo vệ hai người, sau đó mới quay đầu lại.
Nhìn thấy Quỷ đầu đã bạo nổ, Thanh Hỏa Kiếm lại xuất hiện trong âm khí hôn ám.
"Thiếu gia, có chuyện gì vậy?"
Mặc dù đã biểu lộ thâm tình, bất quá hai người vẫn xưng hô như trước. Nguyệt nhi không cảm giác có gì bất ổn, mà Lâm Hiên thì đã sớm quen từ lâu.
"Không có gì, đã bị tiểu nha đầu của ta đoán trúng, thần thông trong Huyền Âm đại pháp cũng không thể khu trừ âm khí này." Lâm Hiên nhìn thấy rõ sự tình, thanh âm mang theo vài phần trêu chọc.
"Phải vậy không?" Nguyệt nhi đỏ mặt, vô thức hỏi một câu, cảm giác ngọt ngào kia vẫn chưa tan.
Lâm Hiên nhìn Thanh Hỏa Kiếm ảm đạm trong tay, thân kiếm cơ hồ bị Quỷ Sát Âm Mặc bao phủ. Không hổ là vật chí tà trong truyền thuyết của Âm Ti Giới.
Mặc dù pháp bảo của Lâm Hiên rất nhiều nhưng dùng Thanh Hỏa Kiếm rất thuận tay, hiển nhiên không từ bỏ. Sau khi suy nghĩ thì mí mắt Lâm Hiên vừa động.
"Thiếu gia, chàng có chủ ý gì à?" Nguyệt nhi hỏi.
"Ừm, tránh ra xa một chút." Thiếu nữ gật đầu, thối lui đến cạnh vách tường.
Lâm Hiên đưa tay thu hồi Thanh Hỏa Kiếm về trước ngực. Nhìn bảo vậ đang phiêu phù trước ngực hắn hít vào một hơi, pháp quyết biến ảo không ngừng, sau đó chậm rãi điểm về phía trước một chỉ.
"Phốc" một tiếng, một đạo hỏa diễm xanh biếc hiện ra trong không trung, bắn nhanh tới Thanh Hỏa Kiếm.
Lấy độc trị độc!
Căn cứ vào ngũ hành, hỏa diễm vốn tương khắc độc vật âm uế. Nhưng nếu vật âm uế quá lợi hại thì hỏa diễm cũng vô dụng.
Bụp….
Bích Huyễn U Hỏa bắn tới thân kiếm thì lóe ra, hóa thành vô số hỏa xà liều mạng thôn phệ hắc khí.
Có tác dụng!
Lâm Hiên mừng rỡ, ma hỏa thôn phệ thêm thiên kiếp chi hỏa, uy lực đạt tới mức khó có thể tưởng tượng. Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ cũng không dám xem thường chút nào.
Nhưng rất nhanh biến hóa trước mắt làm hắn trợn mắt.
Âm uế phảng phất như có tính mạng, hóa thành vô số tiểu hắc xà bắt đầu phản công.
Chỉ thấy hai loại ma xà màu sắc khác nhau liều mạng cắn xé trên thân kiếm, nhất thời khó phân thắng bại.
Lâm Hiên kinh ngạc nhưng rất nhanh liền trấn định lại. Quỷ Sát Âm Mặc dù bất phàm nhưng không có người điều khiển, cuối cùng bị thôn phệ là điều không thể nghi ngờ.
Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết. Qua một canh giờ, ma xà hắc sắc dường như suy yếu, bị Bích Huyễn U Hỏa liên tiếp nuốt chửng.
Có điều tình cảnh quỷ dị xảy ra. Vù một tiếng, những con hắc xà còn lại đột nhiên rời khỏi thân kiếm, tụ lại giữa không trung biến thành một con Ngốc Ưng.
Nó giương lợi trảo sắc bén hung tợn đánh về phía Bích Huyễn U Hỏa.
Lâm Hiên thoáng kinh ngạc, ống tay trái giơ lên bắn nhanh ra một đạo kiếm khí. Đồng thời tay phải nhanh chóng biến ảo pháp quyết, một lần nữa điểm về phía trước.
Ngốc Ưng vẫy cánh, một lưỡi phong đao xuất hiện nhưng không thể ngăn cản nổi kiếm khí, Bích Huyễn U Hỏa nhân lúc này dung hợp lại. Một tiếng hót trong trẻo truyền đến, Bích Huyễn U Hỏa hóa thành một con phượng hoàng nhỏ toàn thân màu xanh biếc. Phượng hoàng đầu ngẩng cao kiêu ngạo, đánh về phía Ngốc Ưng.
Hai loại thần thông giao tranh trên trời, Bích Huyễn U Hỏa lần nữa chiếm được thượng phong. Chỉ trong chốc lát Ngốc Ưng liền vẫy cánh rít lên, quay đầu chạy trốn.
"Muốn chạy sao?"
Lâm Hiên cười cười, thao túng Bích Huyễn U Hỏa đuổi theo sát phía sau.
Bởi có pháp lực của chủ nhân hỗ trợ, Bích Huyễn U Hỏa chỉ trong chốc lát đã đuổi đến gần Ngốc Ưng.
Đã tới nước này, Lâm Hiên khẳng định Quỷ Sát Âm Mặc là vật thông linh, nếu như có thể luyện hóa thì rất tốt. Hắn không muốn diệt trừ mà muốn bắt sống.
Nhưng vật này có tính chất ô uế, thật sự không thể dung hợp cùng Bích Huyễn U Hỏa,
Động tác thao túng hỏa điểu vừa chậm lại. Ngốc Ưng chợt chuyển hướng, quay đầu bắn về vách tường bên trái.
Sắc mặt Lâm Hiên cuồng biến. Bởi Nguyệt nhi đang đứng sát vách tường, tiểu nha đầu tuyệt đối không thể ứng phó được Quỷ Sát Âm Mặc trong truyền thuyết này.
"Nguyệt Nhi mau tránh!"
Lâm Hiên cực kỳ hoảng sợ, muốn dùng Cửu Thiên Vi Bộ nhưng không kịp.
Có điều Nguyệt nhi lại xem như không thấy. Trong đôi mắt đẹp hiện tia mê man, ngược lại bay tới. Vù, hắc điểu bay vào trong lòng bàn tay nàng.
Sắc mặt Lâm Hiên trở nên trắng bệch.Thân ảnh chợt lóe đã đến bên cạnh Nguyệt nhi, trên mặt lộ vẻ hoảng hốt: "Thế nào, có cảm thấy chỗ nào bất ổn chăng?"
"Thiếu gia, chàng không cần lo lắng, vật này vốn quan hệ với muội."
"Quan hệ với nàng?" Lâm Hiên lộ vẻ kinh ngạc. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Ừm, dường như là một trong những thần thông trước kia của ta." Nguyệt nhi lộ nụ cười còn Lâm Hiên thở phào nhẹ nhõm.
"Nguyệt nhi, nói vậy thì trước kia nàng có thể khu sử Quỷ Sát Âm Mặc?"
"Không, muội cảm nhận được một loại thần thông cùng dạng nhưng cao cấp hơn. Quỷ Sát Âm Mặc uy lực quá thấp, tuy có thể ô uế bảo vật nhưng không mấy hữu dụng đối với những bảo vật cao." Nguyệt nhi chậm rãi giải thích, trong đầu xuất hiện nhiều tin tức kỳ lạ nhưng rời rạc, không có cách sắp xếp lại một chỗ.
Bất quá những lời này đã làm Lâm Hiên líu lưỡi không thôi, Quỷ Sát Âm Mặc mà lnói là yếu, nếu có chủ nhân thì uy lực tuyệt không dưới Bích Huyễn U Hỏa.
Nhưng hắn cũng không cho rằng Nguyệt nhi khoa trương, khí chất của nữ tử trong bức họa kia bễ nghễ thiên địa, vô số đại yêu quỷ phủ phục dưới chân nàng. Tồn tại như vậy chỉ xem tu sĩ Nguyên Anh Kỳ như con kiến.
Trong lòng đang nghĩ vậy thì thanh âm Nguyệt nhi truyền đến: "Thiếu gia, nhờ ngươi một việc được không?"
"Nha đầu ngốc, còn khách khí với ta sao, nàng nói đi!"
"Có thể cho ta Nghiên Mực kia được không?" Nguyệt nhi khẽ khàng cúi đầu, đây là lần đầu chủ động mở miệng muốn đồ vật thì đây, gương mặt xinh đẹp ửng hồng.
Lâm Hiên thấy thấy thì phì cười: "Ta còn tưởng là chuyện lớn gì, cứ lấy đi."
"Tạ ân thiếu gia."
Mặc dù đoán được Lâm Hiên sẽ không từ chối, bất quá nghe chính miệng hắn đáp ứng thì Nguyệt nhi vẫn rất vui. Nàng giơ tay lên đánh ra một đạo pháp quyết thu lại Nghiên Mực kia.
Tỉ mỉ đánh giá, trong đầu nàng lại hiện ra những tin tức kỳ diệu. Vật này do Vạn Niên Hắc Huyết Huyền Tinh Ngọc tạo thành.
"Hắc Huyết Huyền Tinh Ngọc?" Lâm Hiên ngẩn ngơ, lần đầu nghe thấy tài liệu này.
"Không sai, Hắc Huyết Huyền Tinh Ngọc là quỷ ngọc vô cùng hiếm có tại Âm Ti Giới, sinh ra trong hàn đàm cực âm cực hàn, là oán khí và tinh huyết trải qua vô số năm tháng trầm tích, thêm vô số cơ duyên thì mới có thể sinh ra Hắc Huyết Huyền Tinh Ngọc. Mà số lượng lại không nhiều lắm, chính là thiên hạ chí âm chí uế chi vật. Cho nên dùng nó luyện thành Nghiên Mực này thì có thể thu thập oán khí trong thiên hạ, sinh ra Quỷ Sát Âm Mặc, chỉ bất quá tốc độ có chút chậm. Nguyệt nhi đem những thông tin biết được nói ra.
"Thì ra là thế." Lâm Hiên gật đầu, hắn đã quen với việc thỉnh thoảng tiểu nha đầu khôi phục lại một chút ký ức: "Theo lời nàng thì vật này vô cùng quý hiếm tại Âm Ti Giới, xem ra là do Thiên Sát Minh Vương kia mang đến. Chỉ là một bá chủ cấp bậc tán tiên của Âm Ti Giới, tại sao lại lưu lại huyết mạch ở Nhân giới?"
"
Muội cũng không rõ, ai mà biết thời thượng cổ đã xảy ra chuyện gì." Nguyệt nhi chậm rãi mở miệng.
Trong lòng Lâm Hiên có điểm tò mò nhưng đành bỏ qua.
Thu hồi Thanh Hỏa Kiếm thì hắn nhíu mày, mặc dù đã khu trừ ô uế nhưng linh tính vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.
Lâm Hiên lần nữa kéo bồ đoàn khoanh chân mà ngồi. Sau đó vươn tay vỗ vào thiên linh cái, thanh quang chói mắt, một Nguyên Anh hiện ra.
Nguyên Anh phùng má phun ra một đạo anh hỏa màu xanh, nhanh chóng bao phủ lấy kiếm tiên.
Hai tay Nguyên anh chớp lên không ngừng, không tiếc tổn dụng pháp lực làm uy lực của Anh Hỏa tăng vọt.
Thời gian chậm rãi trôi qua hai canh giờ, trên mặt Nguyên Anh hiện lên vẻ uể oải thì lại có một anh nhi màu đen khác hiện ra, phun ra anh hỏa màu đen tiếp tục tế luyện. Nguyên Anh trở lại đan điền đả tọa khôi phục.
Ma Anh chỉ chống đỡ được mấy khắc, từng này thời gian ấy rõ ràng vẫn chưa đủ để Nguyên Anh khôi phục. Nhưng khiến người kinh ngạc là một viên châu xuất hiện đỉnh đầu hắn.
Yêu đan! Sau đó một ngọn hỏa diễm màu vàng kim vây lấy kiếm tiên, Ma Anh cũng lùi về đan điền.
Cứ như vậy hai Anh một đan luân phiên tế luyện, đến khi trời bắt đầu sáng thì Thanh Hỏa Kiếm đã khôi phục sắc quang như lúc trước.
Nhẩm tính chỉ mất thời gian một đêm, nếu tu sĩ cùng cấp bình thường tế luyện thì ít nhất phải mất ba ngày ba đêm.
Lâm Hiên làm vậy không phải chỉ vì tiết kiệm thời gian. Để song Anh và yêu đan khổ cực tế luyện cũng là một dạng rèn luyện.
Bên kia, Nguyệt nhi cũng không rảnh rỗi.
Nàng ngẩn ngơ nhìn bảo vật, bên trong Nghiên mực quả nhiên sinh ra một lượng Quỷ Sát Âm Mặc. Đương nhiên số lượng rất ít, không bằng một thành lúc trước.
Nhưng điều đã chứng minh Nguyệt nhi nói không sai, nghiên mực kia quả thật là dùng Hắc Huyết Huyền Tinh Ngọc luyện thành.
"Sao vậy, nàng đang nghĩ về thân thế của mình à?" Chợt Lâm Hiên mở mắt, quan tâm nói.
"
Không có" Nguyệt nhi lắc đầu: "Ở bên cạnh thiếu gia là đủ rồi, nghĩ đến thân thế để làm gì, tất cả cứ tùy duyên đi"
Nghe lời này Lâm Hiên hết sức bội phục tiểu nha đầu. Nguyệt nhi còn thông suốt hơn hắn, hắn tự hỏi nếu ở hoàn cảnh của nàng thì sợ rằng làm không được. Lâm Hiên yên lòng, sau đó lại có chút tò mò: "
Vậy nàng ngẩn ngơ là đang nghĩ gì vậy?"
"
Công pháp." Nguyệt nhi nói một câu ngoài dự đoán của hắn.
"
Thiếu gia, mới vừa rồi ta quên nói. Quỷ Sát Âm Mặc đối mặt với tồn tại cấp cao thì không có bao nhiêu tác dụng. Trước kia dương như ta là lấy thứ này làm cơ sở, tu luyện một loại thần thông rất lợi hại, bất quá luyện như thế nào thì ta đã quên. Suy nghĩ hơn nửa đêm mà không chút manh mối" Nguyệt nhi có điểm tức giận nói.
Lâm Hiên nghe thì đột nhiên cười. Hắn chợt thấy tiểu nha đầu ngày càng đáng yêu, bỏ ra hơn nửa đêm chỉ để nghĩ đến chuyện này.
"
Thiếu gia, chàng cười cái gì vậy?" Nguyệt nhi ngẩn ngơ, đầu đầy mê hoặc.
"
Nha đầu ngốc, cứ như trong họa quyển thì nàng đã là tồn tại đáng sợ. Chỉ sợ cảnh giới hiện tại của nàng còn kém mười vạn tám ngàn dặm. Dù có nhớ ra thần thông kia thì khẳng định cũng không có cách nào tu luyện được".
"
Thiếu gia nói có lý. Tiểu tỳ thật sự quá ngốc." Nguyệt nhi ngượng ngùng nói.
"
Bất quá.." Lâm Hiên trầm ngâm một lát: "Quỷ Sát Âm Mặc cũng là thần thông hạng đầu rồi."
"
Ừm…để muội thử xem."
Nguyệt nhi nhắm đôi mắt xinh đẹp. Lâm Hiên nhìn nàng. Trong mắt hiện vẻ trìu mến cùng chờ mong.
Lần này bế quan mười ngày.
Vài ngày đầu thì không có tiến triển gì, Quỷ Sát Âm Mặc sau khi vào tay Nguyệt nhi lại như biến mất. Tiểu nha đầu tìm hồi lâu cũng không có manh mối.
Bất đắc dĩ hai người đành tìm hiểu nghiên mực nọ. Nếu Nguyệt nhi tế luyện được bảo vật này thì có thể thao túng nó ngưng tụ ra Quỷ Sát Âm Mặc.
Đương nhiên khẳng định bộ phận Quỷ Sát Âm Mặc mới này không thông linh, bất quá vẫn có hiệu quả làm ô uế bảo vật kẻ địch.
Nguyệt nhi đánh ra một đạo pháp quyết đem nghiên mực chậm rãi phiêu phù, sau đó tiểu nha đầu mở miệng phun ra hỏa diễm tử sắc xóa sạch ấn ký.
Nguyệt nhi chỉ là Ngưng Đan Kỳ. Đương nhiên Lâm Hiên sẽ không đứng nhìn, đến thời khắc quan trọng hắn sẽ giúp tiểu nha đầu một tay. Nhưng chuyện tình quỷ dị đã phát sinh, đan hỏa của Nguyệt Nhi phun đến mặt ngoài nghiên mực thì hết sức dễ dàng vây lấy bảo vật.
Lâm Hiên có điểm kinh ngạc, với tu vị của hắn làm việc này cũng có điểm khó khăn. Nguyệt nhi lại dễ dàng tế luyện như vậy, chẳng lẽ liên quan tới thân phận của nàng?
Chỉ thấy tiểu nha đầu đánh ra từng đạo pháp quyết, nghiên mực chợt lóe linh quang, nhanh chóng thu nhỏ, bằng một ngón tay thì bay vào mi tâm thiếu nữ.
Lâm Hiên biết tiểu nha chưa có thân thể chính thức, sao lại có thể thu nghiên mực kia vào?
"Nguyệt nhi, không sao chứ?"
"
Hoàn toàn vẫn ổn." Tiểu nha đầu mỉm cười.
"
Vậy còn nghiên mực kia?"
"
Muội cũng không biết, bất quá…." Nguyệt nhi giơ tay, nghiên mực liền hiện ra sau đó bay về lòng bàn tay. Hiển nhiên là tiểu nha đầu đã luyện hóa được bảo vật, có thể tùy ý phóng ra thu vào.
"
Muội đã thao túng được Quỷ Sát Âm Mặc nhưng lượng sản sinh còn quá ít, mỗi lần sử dụng thì phải mấy ngày sau mới khôi phục." Thiếu nữ cười nói.
Uy lực của thần thông này không dưới Bích Huyễn U Hỏa. Lâm Hiên nghe xong đầy vẻ vui mừng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã mấy ngày. Một tiếng gõ cửa truyền đến. Lâm Hiên mở mắt ra, búng tay bắn ra một đạo thanh hà giải trừ cấm chế.
"
Thiếu gia, là Doanh nhi."
"
Vào đi. Chuyện gì vậy?"
"
Thiếu gia, hôm nay là ngày bắt đầu Thiên Vân giao dịch hội."
Lâm Hiên gật đầu, trong mắt hiện tia hưng phấn.
"
Thiếu gia, lát nữa tiểu tỳ sẽ tham gia. Không biết người có gì phân phó, muốn thu thập tài liệu gì không?"
"
Ừm." Lâm Hiên lấy ra mấy cái ngọc giản đưa cho thiếu nữ: "Nếu gặp những tài liệu này thì không cần băn khoăn giá cả, cứ mua hết. Đương nhiên phải tránh sự chú ý của kẻ khác. Ngươi xem trong này có đủ tinh thạch chưa?"
Lục Doanh nhi đem thần thức chìm vào một cái túi trữ vật, mặt đẹp không khỏi lộ vẻ kinh ngạc: "
Nhiều như vậy sao thiếu gia? Người yên tâm, tiểu tỳ nhất định cố gắng. Về phần tinh thạch, Doanh nhi đã mang một lượng lớn tài phú tích lũy được ở U Châu, người không cần lo lắng vấn đề này." Thiếu nữ cung kính nói.
Lâm Hiên gật đầu, vươn tay bắn ra một đạo kiếm quang cắt trên ngón tay. Tinh huyết nhỏ ra, chưa kịp chạm đất thì đã được một tầng linh lực bao vây, cuối cùng hóa thành một viên huyết châu cỡ hạt đậu.
Lâm Hiên đem nó đưa cho Lục Doanh Nhi.
"
Đây là…"
Lục Doanh nhi cung kính nhận lấy.
"
Hạt châu này bên trong có ấn ký của ta. Thiên Vân giao dịch hội long xà hỗn tạp. Tuy có chấp pháp sứ nhưng theo ta không tin tưởng bọn họ. Nếu gặp phải nguy hiểm thì hãy bóp nát hạt châu này. Trong vòng hai trăm dặm ta đều có thể cảm ứng được." Lâm Hiên mở miệng nói.
"
Đa tạ thiếu gia!"
"
Được rồi, có thể lui xuống."
"
Vâng!"
Nhìn Lục Doanh Nhi rời đi. Lâm Hiên lấy mặt nạ ra đeo vào, hai tay bắt quyết, linh quang cả người lóe ra. Tiếng xương cốt lách cách bạo liệt, thân hình đã cao lên không ít. Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết đã tu đến tầng thứ hai đại viên mãn, muốn thay đổi thân hình một chút hiển nhiên không khó.
"
Nguyệt nhi, ngươi cảm thấy thế nào?"
"
Cái đó…Ta cảm giác thiếu gia trước kia anh tuấn hơn." Thanh âm ngượng nghịu của thiếu nữ khẽ truyền đến.
Lâm Hiên nghe xong thì ngơ ngẩn. Cái gì mà anh tuấn? Hắn đương nhiên biết dung mạo của mình bình thường tới cỡ nào. Nhưng bình thường cũng có điểm lợi, ít bị người ta để ý.
Nguyệt nhi bay trở lại ống tay áo. Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng thẳng tiến về Hiên Viên Thành, nơi diễn ra Thiên Vân giao dịch hội.
Nhưng Lâm Hiên không biết tại một nơi cách đó mấy chục dặm, cũng có một người gặp khó khăn như hắn.
Hàng Long Thành, trong một một tĩnh thất bí mật có thiếu nữ vóc người thon thả đang chải tóc trước gương.
Sau khi chải xong, nàng cầm bút tập trung tinh thần kẻ mí mắt nhưng động tác rất ngượng, dường như chưa bao giờ từng trang điểm.
Cũng khó trách, bởi vì đây là ái đồ của Cực Ác Ma Tôn, thiếu chủ Ly Dược Cung đỉnh đỉnh đại danh.
"Đáng ghét, không ngờ ta lại bị bức đến bước này."
Sắc mặt Điền Tiểu Kiếm âm trầm, hình ảnh "
thiếu nữ" trong gương cũng cáu giận theo. Hắn cũng thật xui xẻo đắc tội với Cửu Đầu lão tổ. Ly Dược Cung đã khai trừ hắn để đổi một số chỗ tốt từ tay Cửu Đầu lão tổ.
Đây là sự thật của tu tiên giới. Thiếu chủ cái gì, trước lợi ích và uy hiếp thì cũng như pháo hôi mà bỏ qua.
Điền Tiểu Kiếm chưa biết chuyện này, nhưng tâm cơ hắn nào kém Lâm Hiên. không dám quay về Ly Dược Cung mà tính một nơi hoang vắng để tu luyện. Có điều tu tiên thì không thể thiếu các loại đan dược.
Điền Tiểu Kiếm cũng tới Thiên Vân giao dịch hội một chuyến. Có điều hóa hình thuật nếu gặp phải tu tiên giả có thần thức cường đại thì rất có thể sẽ bị khám phá.
Bất quá Điền Tiểu Kiếm quả thực thông minh, đã tìm được một cách đó là giả thành nữ nhân!
Nghe có vẻ hoang đường nhưng lại hết sức hữu dụng. Chỉ là hóa trang mà Điền Tiểu Kiếm hao hết sức chín trâu hai hổ rốt cục mới xong.
Hiện tại hắn biến thành một mỹ nhân có vài phần tư sắc. Dù sao tiểu tử này vốn anh tuấn hoa dạng, hóa trang thành nữ nhân cũng không khó.
Nếu đổi thành loại tướng mạo bình thường như Lâm Hiên thì sẽ bị lộ tẩy ngay.

Bình luận


H
Hoa Thai
30-03-2023

Rất thú vị cảm ơn bạn

M
Minh Khải (VLGM)
30-03-2023

bộ này cấp bậc khá giống pntt nhỉ cách tả cảnh đánh nhau cũng na ná

Đại Nguyễn
30-03-2023

Bộ này sau Độ kiếp thì có phi thăng ko? Trong chuyện có nhảy map ko mn? Độ kiếp xong đi đâu? :V

H
Hau Truong van
30-03-2023

Bộ này giống bộ phàm nhân tu tiên Nhưng nghe rất hay và cuốn

T
Thái Nam
30-03-2023

main này có sát phạt ko các đạo hữu

K
Khang Giang Pham
30-03-2023

Ko phải bộ bách luyện thành thần hả ad

K
Key WB
30-03-2023

trúc cơ là cao thủ rồi :V

C
Cao Thủ AOV
30-03-2023

Không linh căn nhưng vẫn tầng 1

T
thiên ma
30-03-2023

phế đan đâu phải chỉ có 1 loại hay 1 cấp bậc đâu mà thằng main nó lo con của tác giả nằm vẫn có ăn

Y
Yoube Nịckchuyou
30-03-2023

bộ này có phi thăng giới ko

T
Thanh duy Thai
30-03-2023

Chỉ xin bnhiu vợ

ĐỨC THỌ NGUYỄN
30-03-2023

Có đạo hữu nào bt truyện có nvc ăn trái dương quả xong nện gái trong bảo vật không gian trữ vật k

H
hieu nguyên
30-03-2023

Vãi trưởn tu tiên giả chết vì cái bẫy heo

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Còn 1 loại trong tiên hiệp tu tiên là Phàm nhân chi thể dựa vào cố gắng tu luyện được tất cả thuộc tính mà những linh căn rất khó làm được.

Đăng Phong Danh
30-03-2023

Truyện kết cấu logic, hay lắm a,em ơi càng về sau càng hấp dẫn ah

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Linh căn là thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ Phong Điện hắc ám quang minh độc kiếm thế đao thể v.v... tác dụng người mang linh căn đó từ luyện như trời ưu ái.

M
Minh The
30-03-2023

Truyện này lúc đầu hay về sau chán lắm , tu luyện đủ thứ về cuối kết phế vật , tập hợp bảo vật hồi sinh sức mạnh tula cho vui chứ éo có miếng tác dụng, có 1 thần chân tiên hành ỉa hết.

T
thế anh
30-03-2023

Cấp bậc tu luyện như nào ae

L
Long Vũ Trần
30-03-2023

nghe nói truyện này lâm hiên bị ny đâm 1 nhát dao k biết đúng k ad

T
Tấn Đặng
30-03-2023

Có mấy vợ mn

Truyện đang đọc

Báo lỗi