BÁCH LUYỆN THÀNH TIÊN

Đảo mắt đã qua ba tuần trăng, rốt cục linh thuyền bình an tới được Hỗn Loạn hải vực. Đại chiến giữa Nhân tộc cùng Hải tộc đã đến giai đoạn khốc liệt nhưng chưa lan tới nơi này.
Chẳng qua Lâm Hiên không dám có điểm sơ ý. Hỗn Loạn hải vực vốn tinh phong huyết vũ khắp nơi nơi, trong tình thế bấp bênh này thì nguy hiểm càng không cần nói
Bên trong tĩnh thất, Nguyên Anh Bệnh Ma đang đả tọa thì thấy Lâm Hiên bước vào, lão gia hỏa này cuống quít đứng lên, trên mặt mang hiện lên vẻ kinh nghi.
"Lão nô bái kiến chủ nhân."
Nguyên Anh quỳ xuống, trong lòng tức giận nhưng vẻ ngoài không chê vào đâu được.
"Ha ha, ngươi vất vả rồi."
Lâm Hiên đang cười nói thì bỗng dưng giơ tay lên. Mấy đạo kình khí từ đầu ngón tay bắn ra. Trong tiếng xé gió, hóa thành mấy đạo tinh quang bao lấy thân thể Nguyên Anh.
"Ngươi..." Bệnh Ma hoảng sợ nhưng đành cố nén lửa giận, trên mặt lộ vẻ ủy khuất: "Chủ nhân, người làm gì vậy. Sao lại trở mặt đối phó lão nô, ta không có phạm sai lầm."
"... Hừ, tâm cơ quả là không tệ, bất quá ngươi cho là có thể qua mặt được Lâm mỗ sao. Lão gia hỏa, không cần phô diễn khổ nhục kế nữa, tưởng rằng Lâm mỗ sẽ cho ngươi cơ hội nằm gai nếm mật để báo cừu sao?" Lâm Hiên lạnh lùng nói.
Trong ba tuần trăng, lão gia hỏa này ngoan ngoãn thần phục đến mức Lâm Hiên càng thêm nghi ngờ, bất quá vẫn làm bộ như không biết.
Hiện đã tới Đại Hoang hải vực, hắn sẽ không lưu bên người một mối hiểm họa. Tuy đã nắm được một hồn một phách của đối phương trong tay, nhưng có một tên nô tài Động Huyền ở bên không khác nào dưỡng hổ trong nhà.
"Chủ nhân, người hiểu lầm rồi, lão nô một lòng trung tâm với người" Bệnh Ma vừa sợ vừa giận nhưng không thể phản kháng, chỉ hy vọng dùng miệng lưỡi khiến Lâm Hiên cảm động.
Đáng tiếc hắn đã tìm nhầm người. Lâm Hiên đánh ra từng đạo pháp quyết giam cầm đối phương chặt chẽ. Theo sau lại phong ấn đối phương rồi bỏ vào hộp ngọc như trước.
Vừa làm tốt hết thảy, đột nhiên chân mày hắn khẽ động. Thân nhìn chợt lóe đã xuất hiện ngoài mạn thuyền.
Đang là buổi sáng, mặt biển bao phủ sương trắng nồng đậm. Bất quá đã vang lên những tiếng bạo liệt chói tai.
Chỉ thấy phía trước có hai nhóm tu sĩ Nhân tộc cùng Hải tộc đang đấu pháp không ngừng. Tu vị không thấp, đều là Nguyên Anh. Nhìn trang phục thì đều là tu tiên giả tầm bảo, nhất thời rất khó phân biệt của thế lực nào..
"Sư tôn, chúng ta có nên động thủ hỗ trợ?" Thanh âm trong trẻo có phần ngây ngô của Thượng Quan Linh vang lên.
"Không" Lâm Hiên lắc đầu.
"Vì sao vậy?" Thượng Quan Linh có điểm kỳ quái: "Tranh đấu giữa Nhân tộc cùng Hải tộc, vì sao người không ra tay can thiệp?"
"Nha đầu ngốc, chúng ta không nhất định phải xen vào việc của người. Đừng quên nơi này là Hỗn Loạn hải vực, mỗi ngày đều phát sinh tranh đấu cả vạn, về nguyên nhân lại càng khó hiểu. Ở nơi đây sát nhân đoạt bảo là bình thường, ai biết mục sau lưng ẩn hàm như thế nào, mạo muội can thiệp là tự làm khó cho mình."
Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Đối với tranh đấu giữa trước mắt, Lâm Hiên nhìn như không thấy, trực tiếp thao túng linh thuyền bay qua.
"A!"
Kế tiếp ngắn ngủi trong một ngày mà lại gặp thêm mấy lần, Thượng Quan Linh sớm đã không còn muốn quản. Trên mặt Thượng Quan Mộ Vũ lại lộ phần cảm khái cùng hoảng sợ.
Nàng từng nghe nói về sự khốc liệt nơi Hỗn Loạn hải vực. Bất quá tận mắt chứng kiến thì chân thực hơn rất nhiều. Bọn họ không chỉ tự tàn sát nhau đẫm máu. Chiếc linh thuyền này còn trở thành mục tiêu công kích của không ít kẻ. Bao gồm cả tu sĩ Nhân tộc Hải tộc, cũng không ít Yêu tộc Hóa Hình Kỳ.
Có Lâm tiền bối tọa trấn thì dễ dàng đánh tan đám cuồng đồ này. Bất quá Thượng Quan Mạc Vũ suy nghĩ rất nhiều. Bổn môn nhỏ yếu, sao có thể sinh tồn trong hoàn cảnh khắc nghiệt nơi đây.
"Lâm tiền bối, người mang chúng ta đến an cư tại cự đảo của Cửu Tiên Cung sao?" Thượng Quan Mộ Vũ do dự một hồi, rốt cục nhịn không được hỏi một câu.
"Cửu Tiên thành?" Lâm Hiên lắc đầu:"Muốn an cư chưa hẳn phải tới nơi đó, chung quanh nơi này có rất nhiều tiểu đảo, chúng ta tìm một nơi thích hợp là được."
Theo lý thì tới tổng đà của Cửu Tiên Cung an toàn hơn nhiều. Thượng Quan Mạc Vũ có vẻ khó hiểu nhưng vẫn nhu thuận gật đầu: "Chuyện này hết thảy do tiền bối làm chủ."
Bất quá muốn tìm một tiểu đảo thích hợp nào có dễ dàng. Hoang đảo rất nhiều nhưng không có linh mạch. Đảo có linh mạch thì đã bị các tông môn gia tộc chiếm giữ.
Hỗn loạn hải vực không phải nơi man hoang mới được phát hiện, tu sĩ tới khai hoang từ rất lâu. Chỉ tính Cửu Tiên Cung đã có mấy chục vạn năm lịch sử.
Qua thêm mấy ngày thì Thượng Quan Nhạn lên tiếng: "Sư tôn, sợ rằng những đảo có linh mạch tốt đã bị các thế lực nơi đây phân chia từ lâu, chúng ta tìm như vậy thật không phải biện pháp hay"
"Không sai." Lâm Hiên khẽ gật đầu.
"Sư tôn đã rõ, vì sao chúng ta..." Thượng Quan Nhạn thật khó hiểu. Bất quá thấy hắn nhắm mắt không trả lời. Nàng lại nhu thuận đứng ở một bên.
Rất nhanh Lâm Hiên mở hai mắt, khóe miệng lộ nụ cười lạnh: "Rốt cục đã đến."
"Đã đến?" Thượng Quan Nhạn đang còn ngẩn ngơ thì một chiếc chiến thuyền cũ kỹ xuất hiện trong tầm mắt, đầu thuyền lại cắm một lá cờ khiến người kinh sợ. Phía trên có thêu một cái khô lâu cùng hai thanh xương trắng vắt chéo.
Hải tặc!
Đám đệ tử Bách Thảo Môn kinh ngạc, đem thần thức thả ra quan sát thì thấy trang phục của đối phương tương tự như đám hải tặc thế tục.
Hơn nữa tu vị không thấp, tiểu lâu la trong đó cũng là Ngưng Đan kỳ. Cảnh giới của đám đầu mục thì sâu không lường được.
"Không cần ngạc nhiên, bọn kia chính là hải tặc." Lâm Hiên mỉm cười. Thấy Thượng Quan tỷ muội hai mặt nhìn nhau, hắn liền nói tiếp:
"Tu Tiên giới tinh phong huyết vũ bất quá chỉ là tham niệm nhất thời của tu sĩ, có rất ít kẻ coi đây là sự nghiệp cùng lạc thú."
Đám đệ tử Bách Thảo Môn đang còn gật đầu thì thanh âm Lâm Hiên liền tiếp tục truyền ra:
"Có điều mọi sự luôn có ngoại lệ. Hỗn loạn hải vực có một đám tu tiên giả không muốn tự kiếm tài liệu tu hành, toàn bộ đều thích sát nhiên đoạt bảo, được xưng là Hắc Phong Đạo."
"Hắc Phong Đạo, trên đời còn có loại tu tiên giả như vậy sao?" Thượng Quan Linh thì thào.
"Chuyện này không có gì quái lạ cả, nghe nói đại đương gia của Hắc Phong là Đạo Hắc Phong Tôn Giả, người này vốn là một tu tiên giả phi thăng từ Hạ giới. Trước khi hắn bước lên tu tiên đạo, từng là một gã đại đạo bị quan phủ truy nã, về sau trở thành tu sĩ mà vẫn không bỏ được thói quen bạo ngược trước kia."
Lâm Hiên ở Hỗn Loạn hải vực khoảng hai trăm năm. Đại bộ phận thời gian đều đả tọa tu hành, nhưng đã từng nghe nói về đám hải tặc dưới trướng Hắc Phong Tôn Giả này. Hầu như tán tu cùng tiểu tông môn nơi đây nghe nói tới Hắc Phong Đạo đều hận nghiến răng nghiến lợi.
Hắc Phong Đạo cướp phá ở Hỗn Loạn hải vực đã có mấy nghìn năm, có thể nói oán hận chồng chất nhưng vẫn có thể tiêu dao.
Sở dĩ như vậy là do Hắc Phong Tôn Giả quá mức âm hiểm, hiểu được những thế lực không thể đụng vào thì hắn tuyệt đối không dám đụng. Cướp bóc không phải là tông môn gia tộc tam tứ lưu thì cũng là đám tán tu yếu nhược. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nghe Lâm Hiên thuật sơ về lại lịch đám này, Thượng Quan Linh không khỏi bất bình lên tiếng:
"Vậy sư tôn tính thay trời hành đạo diệt trừ đám cường đạo này?"
Ngẫm lại hai ngày nay, sư tôn thao túng linh thuyền chạy tới chạy lui, dường như mục đích là dụ đám Hắc Phong Đạo rơi vào trong bẫy rập.
"Thay trời hành đạo sao?" Lâm Hiên lẩm bẩm. Chắc chắn không phải! Chính là muốn chiếm đoạt sào huyệt của chúng làm nơi an cư cho Bách Thảo Môn.
Hắc Phong Đạo là những kẻ đáng bị phỉ nhổ. Các đại tông môn không có hảo cảm với chúng. Chỉ là sự tình cướp bóc đám tiểu tu thì cũng mặc kệ. Hắc Phong Đạo dù tồn tại hay không cũng không quan hệ.
Bất quá Hắc Phong Đạo hoành hành mấy ngàn năm tại Hải Vực hỗn loạn, khẳng định hành sự phi thường chu đáo chặt chẽ.
Một khi xác định được con mồi, chúng đều tìm hiểu rõ ràng tình huống đối phương rồi mới xuất thủ.
Hơn nữa sào huyệt của đám này được coi là cơ mật nhất, chỉ có những thủ lĩnh mới biết được. Sau khi cướp bóc trở về đều thi triển ảo thuật, khiến ngay cả đám thủ hạ cũng không biết lối vào ở nơi nào.
Thực ra trước khi tới đây Lâm Hiên không hề tính tới đám này. Hắn tính thông qua những phương thức khác để tìm một nơi yên ổn cho Bách Thảo Môn.
Nào biết vận khí thực không tồi, tiến vào Hỗn Loạn Hải Vực chỉ gần nửa ngày thì Lâm Hiên đã cảm giác Linh thuyền bị theo dõi.
Nếu là đám giặc cướp bình thường thì đã sớm nảy lòng tham xông vào. Đối phương phái người trinh sát tình hình thì chắc chắc phải được tổ chức nghiêm ngặt.
Đến khi đó kế hoạch mới lóe qua trong đầu Lâm Hiên. Hắn thao túng Linh thuyền chạy loạn như một đám gia hỏa mới tới đang tìm một chỗ an cư.
Hắn không hề che dấu thực lực, tu vị của đệ tử Bách Thảo Môn bại lộ là điều không thể nghi ngờ.
Hắc Phong Đạo có thể tung hoành ở hải vực này, bản lãnh thăm dò tự nhiên có chỗ độc đáo.
Rất nhanh bọn chúng phát hiện. Trên linh thuyền này có một tu tiên giả Ly Hợp trung kỳ mang theo một đám đệ tử cấp thấp. Có lẽ là tông môn nào đó vì lánh họa mà dời đến Hỗn Loạn hải vực này.
Lâm Hiên lại cố ý hiển lộ một số tài phú khiến bọn họ càng thêm khẳng định. Vì thế trải qua vài lần điều tra, trong mắt Hắc Phong Đạo thì đoàn người Lâm Hiên chỉ là một đám dê béo.
Sau khi tin tức báo về, Hắc Phong Đạo lập tức hành động. Đối phương chỉ có một gã Ly Hợp mà hải tặc huy động cả Nhị đương gia cùng Tam đương gia, ngoài ra còn có bảy tám gã đầu mục.
Hai gã đương gia đều là tu tiên giả Ly Hợp Kỳ, riêng Nhị đương gia vừa đột phá đến hậu kỳ, chỉ riêng một mình hắn dư sức thu thập cả đám Lâm Hiên. Qua đây có thể thấy được phong cách hành sự của Hắc Phong Đạo cẩn thận đến cỡ nào.
Lúc này trên Linh thuyền, đại đa số tu tiên giả Bách Thảo Môn đã lộ vẻ bối rối.
"Các ngươi mau vào khoang thuyền." Lâm Hiên chậm rãi mở miệng phân phó.
"Sư tôn." Thượng Quan Linh nóng lòng muốn ở lại nhưng đã bị mẫu thân cùng tỷ tỷ kéo vào. Tu vị của các nàng rất thấp, ở ngoài chỉ làm vướng bận hắn.
Chỉ vài nhịp hô hấp, trên mạn thuyền chỉ chỉ còn lại một mình Lâm Hiên. Thân hình hắn chợt lóe, liền bay về phía chiến thuyền đối phương.
"Nhị ca."
Trên chiến thuyền của Hắc Phong Đạo, một gã cẩm y công tử Ly Hợp trung kỳ nheo mắt nhìn ra. Người này có ngoại hiệu là Thánh Thủ Thư Sinh, cũng là Tam đương gia của Hắc Phong Đạo.
Chủ sự Nhị Đương gia là một tu tiên giả tai to mặt lớn. Trang phục lại như đám sơn tặc thế tục. Mặc một chiếc trường bào phanh cả bộ ngực đầy lông lá, vai trên đeo một thanh quỷ đầu đại đao, trên người tản ra khí chất dung tục.
Nhìn qua chỉ như một sơn tặc bình thường, ai ngờ hắn lại là một cao thủ. Toàn thân phát ra linh áp hùng hậu vô cùng.
Hắn đã thấy Lâm Hiên rời khỏi Linh thuyền bay qua nơi này. Mi mắt nheo lại, khóe miệng cũng lộ nụ cười: "Có ý tứ, con dê béo này thật có đảm lược"
"Nhị ca, rất có thể có âm mưu nào đó, đối phương hành sự thật quá lớn mật." Thánh Thủ Thư Sinh tỏ vẻ cẩn thận.
"Có âm mưu gì nữa? mấy vạn dặm quanh đây tuyệt không thấy tu sĩ Ly Hợp thứ hai, Chẳng lẽ đối phương còn có thể bay lên trời?" Gã nhị đương gia cũng không cho là đúng nói. Đại ca có dặn khi hành sự phải cẩn thận nhưng không có nghĩa lúc nào cũng sợ đầu sợ đuôi như vậy.
"Các ngươi ở chỗ này, xem bổn đại gia ta đi trước thu thập hắn."
Nhị đương gia này không chỉ tham lam ác độc mà còn rất hiếu sát, thấy đối thủ đơn thân tới nộp mạng thì không khỏi ngứa ngáy tay chân.
"Nhị ca…" Thánh Thủ Thư Sinh dở khóc dở cười, hắn biết tính tình huynh trưởng ngang ngược. Khuyên không được nên đành khoanh tay đứng nhìn.
Thấy gã nhị đương gia hùng hổ xông ra. Lâm Hiên cũng có điểm ngạc nhiên, gã này hành sự phô trương không giống như phong cách của Hắc Phong đạo. Ý nghĩ còn chưa chuyển thì đối phương đã rống lên, đem thanh Quỷ Đầu đại đao trên vai tế ra.
Thì ra là một kẻ hiếu chiến!
Lâm Hiên phất tay áo bào một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra rồi nhanh chóng tăng vọt.
Rất nhanh hai kiện bảo vật liền chạm nhau chan chát. Quỷ Đầu đao tuy phẩm chất không thấp nhưng sao có thể so sánh cùng bổn mạng pháp bảo của Lâm Hiên.
Cơ hồ vừa tiếp xúc, Quỷ Đầu đao đã bị bức xuống hạ phong, theo thời gian thì linh quang càng trở nên ảm đạm.
"Này..."
Nhị đương gia thân là tu sĩ Ly Hợp hậu kỳ mà cũng trố mắt đứng nhìn. Một tu tiên giả Ly Hợp trung kỳ sao có thể mạnh đến như vậy?
Xem ra tam đệ nghi ngờ là có căn cứ. Đối phương mạnh mẽ thái quá, không chừng là một lão quái vật nào đó giả trư ăn cọp. Nhị đương gia nghĩ vậy tâm sinh thối ý.
Bất quá đã chậm, từ tu vị mà nói thì đây rõ ràng là đầu mục tối cao của đám Hắc Phong đạo này. Tay áo Lâm Hiên phất một cái, thiên địa nguyên khí bốn phía điên cuồng tụ tập. Một quái thủ màu xanh xuất hiện ở trong tầm mắt, như chậm mà nhanh chộp tới đối phương.
Nhìn thấy tốc độ tụ tập thiên địa nguyên khí của đối phương, Nhị Đương gia cũng không khỏi hít một hơi lạnh, tay áo cũng phất một cái. Từ trong bay ra hai viên Lôi Châu đen nhánh.
Oanh! Thanh âm như tiếng sấm rền, uy lực đáng sợ chao đảo không gian trong vòng vài dặm. Quang thủ một trận mơ hồ rồi tan đi.
Mà Nhị đương gia không chút nào chậm trễ, hóa thành một đạo kinh hồng bay về chiến thuyền.
Bất quá thân hình Lâm Hiên lại chợt lóe biến mất, theo sau đã xuất hiện ở ngoài ngàn trượng. Cự ly song phương nhất thời rút ngắn lại.
Gã nhị đương gia vô cùng hoảng sợ, thực lực của đối phương tựa hồ còn mạnh hơn cả đại ca. Hắn không dám quay đầu lại mà cắm đầu chạy trốn.
Mắt thấy Lâm Hiên sắp đuổi tới lại bỗng nghe một tiếng: "Phóng!"
Lời còn chưa dứt thì vô số cột sáng cùng đủ loại băng tiễn lôi hỏa, ngũ hành pháp thuật chợt đánh tới, linh quang chói mắt che kín cả một vùng trời.
Tròng mắt Lâm Hiên co lại. Công kích này không chỉ do Tinh Uy Pháo trên thuyền mà đám hải tặc cũng đã xuất thủ.
Công kích phô thiên cái địa, góc độ tính toán cũng rất chuẩn xác. Gã tam đương gia đương nhiên không lưu cơ hội cho đối phương né tránh, lúc này dù là độn thuật huyền diệu kia cũng không có hiệu quả.
Lấy nhiều đánh ít, hùng sư gặp quần lang thì cũng chỉ có đường tránh lui.
Đám Hắc Phong đạo này được huấn luyện nghiêm chỉnh, công kích trước mắt hẳn là diễn luyện qua vô số lần. Vòng ngoài còn có vài tu sĩ cầm trận kỳ, hiển nhiên còn mượn thêm cả trận pháp chi lực.
Bị đánh trúng, dù tu tiên giả Ly Hợp Kỳ đỉnh phong không chết cũng lột da. Thánh Thủ Thư Sinh tin tưởng mười phần điểm này. Hắc Phong đạo có thể tiêu diêu khoái hoạt nhiều năm như vậy, ngoài hành sự cẩn thận thì còn có đòn sát thủ khác. Nhờ vào nó mà chúng đã diệt sát không ít cường địch.
Khóe miệng Thánh Thủ Thư Sinh đầy vẻ đắc ý. Thân hình Nhị Đương gia cũng dừng lại, Tam đệ xuất thủ lần này thật đúng là ảo diệu.
Đối phương không hề phòng bị mà bị công kích thẳng vào người, không biết xương cốt có còn không đây?
Hắn trợn to con mắt quan sát thành quả. Rất nhanh bụi mù liền tán đi do hơi nước dày đặc bốc hơi lên, nhưng điều này sao có thể ảnh hưởng đến thị lực của tu tiên giả.

Bình luận


H
Hoa Thai
30-03-2023

Rất thú vị cảm ơn bạn

M
Minh Khải (VLGM)
30-03-2023

bộ này cấp bậc khá giống pntt nhỉ cách tả cảnh đánh nhau cũng na ná

Đại Nguyễn
30-03-2023

Bộ này sau Độ kiếp thì có phi thăng ko? Trong chuyện có nhảy map ko mn? Độ kiếp xong đi đâu? :V

H
Hau Truong van
30-03-2023

Bộ này giống bộ phàm nhân tu tiên Nhưng nghe rất hay và cuốn

T
Thái Nam
30-03-2023

main này có sát phạt ko các đạo hữu

K
Khang Giang Pham
30-03-2023

Ko phải bộ bách luyện thành thần hả ad

K
Key WB
30-03-2023

trúc cơ là cao thủ rồi :V

C
Cao Thủ AOV
30-03-2023

Không linh căn nhưng vẫn tầng 1

T
thiên ma
30-03-2023

phế đan đâu phải chỉ có 1 loại hay 1 cấp bậc đâu mà thằng main nó lo con của tác giả nằm vẫn có ăn

Y
Yoube Nịckchuyou
30-03-2023

bộ này có phi thăng giới ko

T
Thanh duy Thai
30-03-2023

Chỉ xin bnhiu vợ

ĐỨC THỌ NGUYỄN
30-03-2023

Có đạo hữu nào bt truyện có nvc ăn trái dương quả xong nện gái trong bảo vật không gian trữ vật k

H
hieu nguyên
30-03-2023

Vãi trưởn tu tiên giả chết vì cái bẫy heo

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Còn 1 loại trong tiên hiệp tu tiên là Phàm nhân chi thể dựa vào cố gắng tu luyện được tất cả thuộc tính mà những linh căn rất khó làm được.

Đăng Phong Danh
30-03-2023

Truyện kết cấu logic, hay lắm a,em ơi càng về sau càng hấp dẫn ah

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Linh căn là thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ Phong Điện hắc ám quang minh độc kiếm thế đao thể v.v... tác dụng người mang linh căn đó từ luyện như trời ưu ái.

M
Minh The
30-03-2023

Truyện này lúc đầu hay về sau chán lắm , tu luyện đủ thứ về cuối kết phế vật , tập hợp bảo vật hồi sinh sức mạnh tula cho vui chứ éo có miếng tác dụng, có 1 thần chân tiên hành ỉa hết.

T
thế anh
30-03-2023

Cấp bậc tu luyện như nào ae

L
Long Vũ Trần
30-03-2023

nghe nói truyện này lâm hiên bị ny đâm 1 nhát dao k biết đúng k ad

T
Tấn Đặng
30-03-2023

Có mấy vợ mn

Truyện đang đọc

Báo lỗi