Đã có Bách Hồn Phiên Lâm Hiên tự nhiên không lãng phí. Đem bí pháp trong Huyền ma Chân kinh tìm hiểu tỉ mỉ, Lâm Hiên bắt đầu tu luyện.
Âm linh lực trong cơ thể hắn lấy Cửu Thiên Huyền Công làm cơ sở nên tinh thuần vô cùng, tu tập bí thuật này khá dễ dàng, chỉ là vận dụng các uy năng của Bách Hồn Phiên mà thôi.
Mỗi ngày, Lâm Hiên ngoài phục đan tĩnh tọa thì tu tập bí pháp này, chỉ một tuần trăng sau hắn đã có chút thành tựu. Lúc này Bách Hồn Phiên đã biến hóa ra các loại âm hồn quỷ vụ có uy lực vượt xa trước kia.
Lâm Hiên tiếp tục tu tập một loại bí pháp khác. Thiên Ma Quỷ Thi thuật!
Nói đơn giản chính là một loại Luyện Thi Thuật.
Các nhân sĩ võ lâm thường luyện chế ra hành thi, thiết thi để sử dụng. Những khôi lỗi cương thi này ở thế tục thì đao thương bất nhập uy lực vô cùng, nhưng tại tu tiên giới thì không có uy lực gì. Pháp thuật hay Linh Khí bình thường cũng dễ dàng phá hủy chúng.
Muốn luyện chế ra cương thi lợi hại. Không chỉ cần hàng loạt tài liệu tinh thạch mà còn cần ít nhất mấy chục năm bồi dưỡng, tiêu hao tâm huyết tuyệt không kém khi luyện chế cực phẩm Linh Khí bao nhiêu.
Luyện thi thuật là đem thi thể của phàm nhân hoặc tu sĩ làm tài liệu luyện thi, sau đó thông qua bí pháp gia phụ thêm linh đan bồi dưỡng. Còn Thiên Ma Quỷ Thi Thuật trong Huyền Ma Chân Kinh thì trực tiếp đi tìm bắt cương thi thông linh.
Chúng nhân đều biết, một thi thể muốn tự nhiên thông linh thành Cương thi cần phải trải qua đủ loại cơ duyên xảo hợp.
Đầu tiên là thi thể nhất định phải được chôn ở nơi có âm khí phải dày đặc, tốt nhất là âm mạch. Hơn nữa người này phải sinh vào quỉ tiết là ngày mùng bảy tháng bảy. Cuối cùng là thi thể phải được bảo tồn gần như nguyên vẹn. Nếu phân hủy chỉ còn bộ xương trắng thì cũng không thể hình thành cương thi.
Trong điều kiện tự nhiên thi thể muốn thông linh trở thành cương thì rất khó. Nhưng theo Thiên Ma Quỷ Thi thuật, một khi tìm được thì loại cương thi này không cần bồi dưỡng, trực tiếp dùng bí pháp tế luyện nhận chủ là có thể sử dụng.
Quả thực là phương pháp thần kì để đề cao thực lực trong thời gian ngắn. Nếu như có thủ hạ mấy chục là cương thi tu vị Trúc Cơ Kỳ thì cho dù là đụng phải Ngưng Đan Kỳ cao thủ cũng có lực liều mạng.
Tuy vậy Thiên Ma Quỷ Thi Thuật được chia thành các tầng, mỗi tầng có thể thao túng số lượng và cương thi có tu vị nhất định. Lâm Hiên đã xem qua, với cảnh giới hiện tại chỉ có thể học được tầng thứ nhất mà thôi.
Tầng thứ nhất tuy chỉ khống chế được hơn chục cương thi thực lực Linh Động Kỳ nhưng không phải là không có chỗ tốt, khi gặp địch nhân lợi hại có thể dùng chúng là vật cản đường để thoát thân.
So với quỷ tu cần mấy chục năm bồi dưỡng chế tạo cương thi, thì vận dụng Thiên Ma Quỉ Thi thuật sẽ mất ít tâm huyết hơn, lợi thế là Lâm Hiên đã biết nơi có cương thi tự thông linh, chính là trong Âm Thi Cốc.
Nhưng có chút lo lắng là lần trước hắn dụ đám đệ tử của các đại thế lực vào nơi đó để mượn tay đám Cương thi tiêu diệt bọn họ. Thời gian trôi qua đã khá lâu, không thấy những người này trở về sư môn trưởng bối nhất định sẽ đi tìm, vậy các cao thủ có đã thuận tay tiêu diệt đám cương thi này chưa?
Sau tính một lúc, Lâm Hiên quyết định luyện tập bí pháp này. Không ngờ chỉ mất mấy ngày ngắn ngủi hắn đã nắm vững tầng thứ nhất.
Sự tình dễ dàng như vậy khiến Lâm Hiên khá kinh ngạc thậm chí hoài nghi đã tu luyện nhầm. Tuy nhiên cẩn thận xem trong Huyền ma Chân kinh thì không thể sai.
Lúc này Lâm Hiên vừa mừng vừa sợ, hắn bắt đầu nghĩ mình có thiên phú đặc biệt khi tu luyện bí thuật này nên tiếp tục tu luyện tầng thứ hai.
Nếu luyện thành tầng thứ hai thì có thể khống chế cương thi tu vị Trúc Cơ Kỳ nhưng mới được một ngày Lâm Hiên đã dừng tu luyện.
Nguyên nhân là khi tu luyện linh khí toàn thân sôi trào, đau khổ vô cùng!
Đương nhiên đau đớn này không thể so với tu luyện Âm Dương Quyết nhưng là điềm báo hiện tượng tẩu hỏa nhập ma. Nếu còn cố tu luyện không chừng sẽ hồn bay phách lạc!
Một đạo kinh hồng từ xa bay lại rồi hạ xuống trước lối vào một sơn cốc. Quang hoa tản đi lộ ra thân ảnh một thiếu niên dung mạo bình thường.
Lâm Hiên đánh giá tầng sương trắng trong cốc, nhất thời có vẻ trầm ngâm.
Chẳng lẽ các đại thế lực không phái người đến tìm những đệ tử kia sao? Sương mù vẫn còn chứng tỏ cương thi bên trong vẫn tồn tại.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLLâm Hiên phất tay áo một cái, một thiếu nữ xinh đẹp vô ngần xuất hiện ở giữa không trung.
"Thiếu gia!"Do có huyết khế nên tâm ý tương thông, Nguyệt Nhi không chờ Lâm Hiên phân phó đã thi lễ rồi tiến vào sơn cốc.
Nàng là âm hồn chi thể, thi sương này không có ảnh hưởng. Sau nửa canh giờ Nguyệt Nhi từ bên trong đi ra, đưa tay khẽ vuốt mái tóc:
"Thiếu gia, bên trong vẫn như cũ, đám cương thi vẫn còn, chỉ là những người lần trước không rõ tung tích.""Ừm"Lâm Hiên gật đầu, Nguyệt Nhi bay vào ống tay áo. Hắn tiến vào sơn cốc nhưng chưa vội tới động cương thi mà đi vào một nơi trống trải.
Hai bên nơi này đều là bờ vực nhưng diện tích khá rộng. Không có quái thạch hay thực vật chướng ngại, như vậy đỡ phải dọn dẹp. Lâm Hiên vỗ tay vào túi trữ vật lấy ra vài cây trận kỳ màu sắc khác nhau.
Cực Âm Ác linh trận!
Trên mặt Lâm Hiên hiện ra một tia hài lòng. Khác với trận phù chỉ dùng được một lần thì dùng khí cụ bày trận chỉ cần cung cấp tinh thạch đầy đủ là có thể sử dụng nhiều lần.
Hắn cầm các cây trận kỳ ném đi rồi liên tục đánh ra các đạo pháp quyết! Thực lực đám Cương thi nơi đây không phải nhỏ, nếu vạn nhất thì nhờ vào trận pháp có thể thu phục chúng dễ hơn.
Sau khi bố trí trận pháp, Lâm Hiên bày ra vài huyễn thuật chung quanh, đem hầu hết linh lực dao động che lại. Lau mồ hồi trên trán đồng thời nhìn kiệt tác của mình, trên mặt hắn lộ vẻ hài lòng.
Tiếp sau hắn thân hình thoáng qua thi triển Khinh thân thuật tiến về các động cương thi phía trước.
Bên trong một cái động lớn, có hai cương thi lợi hại nhất tu vị Trúc Cơ hậu kì. Quanh đây còn có khá nhiều động nhỏ, Lâm Hiên mới luyện thành tầng thứ nhất Thiên Ma Quỷ Thi Thuật nên chỉ bắt đám cương thi có tu vị thấp.
Đang di chuyển thì đột nhiên Lâm Hiên ngừng lại. Ở phía bên trái có mấy khối cự thạch to lớn màu đen, nặng ít nhất bảy tám vạn cân.
Hắn đưa ngón tay chạm vào, cảm giác cứng lạnh như băng khác hẳn với nham thạch.
Thiết Thạch!
Loại đá này cứng rắn còn trên cả thiết tinh, tinh hoa của nó là tài liệu quan trọng luyện chế Linh Khí.
Nhưng hiện khối cự thạch này đã bị đại thần thông nào đó đánh vỡ một mảng lớn. Người có thực lực này đã vượt quá cảnh giới Trúc Cơ Kỳ.
Trên mặt Lâm Hiên có chút lo lắng, tiếp tục đưa tay sờ một chút, không ngờ sau thạch tảng cũng có vết lợi trảo cực kỳ cứng nhọn bấu vào.
Nhìn các mảnh thiết thạch vụn vỡ trên mặt đất, Lâm Hiên có chút do dự rồi thân ảnh tan biến trong sương mù.
Một lát sau hắn tới một vùng vách đá dựng đứng trải dài, dưới chân vách có hơn chục hang động lớn nhỏ, cách nhau từ bảy tám trượng đến chừng hơn trăm trượng.
Lâm Hiên lấy ra một viên Ẩn linh đan nuốt vào, sau đó bả vai lắc nhẹ hắc khí chợt hiện trên người. Hắn chọn một hang động nhỏ cách xa các hang khác. Ở chung quanh bày ra một tầng cấm chế cách âm, sau đó đưa tay vỗ vào túi trữ vật lấy ra con gà trống bình thường.
Trên mặt Lâm Hiên có chút ngưng trọng, ngón trỏ bắn ra một tia sáng màu xanh nhập vào thân thể con gà nọ rồi đem một viên đan dược màu đen cho nó nuốt vào.
Vừa buông tay, con gà trống được tự do nhưng không chạy loạn, trong mắt lóe lên hồng quang quỉ dị rồi đi vào động cương thi kia.
Rất nhanh bên trong truyền ra một tiếng gầm nhẹ, tiếng gà kêu quang quác nhanh chóng tan biến.
Trên mặt Lâm Hiên vẻ hài lòng, may là đã bày ra cấm chế cách âm nếu không sẽ kinh động đến các cương thi ở gần đó.
Tiếng gầm rú nọ ngày càng hung hãn, sau đó trong động thổi ra một luồng hàn phong, thì ra là hai quái vật toàn thân phủ lông xanh rậm rì, mười ngón tay như móc câu, hình dáng tướng mạo dữ tợn nhưng Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra, chỉ là hai con tiểu cương thi chỉ có tu vị Linh Động trung kỳ.
Khóe mồm hai cương thi còn đầy máu hiển nhiên vừa chia nhau ăn sống con gà kia, sau khi ngửi thấy mùi huyết nhục thì lập tức gầm rú lao sang thiếu niên.
Khóe miệng Lâm Hiên nhếch lên lộ vẻ nhạo báng lật tay một cái, trong lòng bàn tay đã có một loại kỳ Tàm cổ quái. Tàm này dài chừng nửa tấc, toàn thân trắng nõn óng ánh như ngọc, trông khá mỹ lệ.
Lâm Hiên điểm ra một chỉ lên kỳ Tàm. Lập tức thân thể nó bắn ra một vầng huyết quang. Chuyện kỳ lạ đã xảy ra, hai tên cương thi bịch một tiếng ngã xuống đất, trên dung nhan quắt héo nhìn không ra vẻ mặt nhưng ti rống lên thê lương có vẻ cực kỳ đau khổ.
"Thiên Tàm Cổ này quả nhiên hữu dụng."Lâm Hiên lầu bầu rồi lập tức phất tay áo một cái, hai đám huyết vân bắn ra bao trùm lấy hai cương thi.
"Khốn!"Lâm Hiên kết pháp quyết đồng thời trong miệng khẽ quát, chỉ thấy huyết vân uốn khúc một hồi rồi biến thành từng vòng dây đem hai quái vật trói lại như bánh tét. Hắn nhanh chóng lấy ra một cái túi màu đen. Túi này có phần giống như túi Linh Thú nhưng mặt ngoài có ẩn hiện phù văn khác lạ. Miệng túi vừa mở thì một đạo hắc quang bắn ra đem hai cương thi thu vào.
Đây gọi là túi Linh Quỷ, là bảo vật của tu sĩ quỷ đạo dùng để chứa các loại quỷ sủng, không chỉ âm khí không lộ ra mà còn có hiệu quả bồi dưỡng quỷ vật.
Giá của nó vượt xa túi Linh thú, trong phường thị rất ít bán, cái này là Lâm Hiên thu được ở trong động phủ của Thiên Sát ma quân.
Đem buộc chặt miệng túi, lúc này bộ dáng Lâm Hiên mới thả lỏng, trên mặt lộ vẻ hài lòng.
Với tu vị của hắn đối phó hai Linh Động trung kỳ tiểu cương thi thì dễ như trở bàn tay nhưng sử dụng pháp lực thì nhất định linh lực truyền ra khiến đám cương thi chú ý.
Lâm Hiên đã tính trước biện pháp dùng cổ độc. Y đạo và độc đạo tuy hai gian nhưng cùng một căn nhà. Linh Dược Sơn tinh thông luyện đan thuật nên ngọc giản có liên quan đến độc dược cũng không ít. Tỷ dụ như Thất Tâm Đan chính là do vật kịch độc phối hợp mà thành.
Tuy vậy độc dược mặc dù bá đạo đến mấy tại võ lâm thế tục thì với tu sĩ cũng không mấy hiệu quả. Bách Độc Đồng Tử xem như là độc kỳ tài ngàn năm khó gặp nhưng chỉ là Ngưng Đan sơ kì, so với tu sĩ cùng cảnh giới thì thực lực không mạnh.
Trong tu tiên bách nghệ, độc nghệ chỉ được xem như gân gà. Biết rõ kỳ nghệ này không có bao nhiêu tác dụng, Lâm Hiên thỉnh thoảng chỉ xem qua vài cuốn độc kinh.
Kì trùng trong tay hắn chính là Thiên Tàm Cổ. Đem cổ độc của nó chế thành đan dược, thông qua con gà trống mà xâm nhập thân thể hai cương thi. Đến khi hắn thúc dục mẫu trùng thì loại cổ độc này mới bắt đầu phát tác.
Nếu là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì có thể điều động linh lực mạnh mẽ áp chế cổ độc này, tuy vậy để đối phó hai tiểu cương thi này thì dư sức.
Thúc dục mẫu trùng chỉ cần chút linh lực vô cùng nhỏ, dùng cổ độc chế trụ cương thi thì không sợ gây kinh động.
Còn Thiên Tàm Cổ này tại Linh Dược sơn đã có sẵn. Cổ độc của nó cũng dùng để luyện chế một đan dược nào nào đó. Với thân phận thiếu chủ của Lâm Hiên dễ dàng có được.
Sau khi thành công bắt được hai cương thi, Lâm Hiên tiếp tục chọn một thi động khá xa khác, lại lấy gà trống làm mồi nhử dùng cổ độc kích phát...
Đảo mắt đã ba khắc trôi qua.
Lâm Hiên nhìn túi Linh Quỷ trong tay. Bên trong đã có mười lăm cương thi thực lực từ Linh Động trung kỳ đến hậu kỳ, thậm chí có hai tên là đại viên mãn. Khi bắt hai tên này. Cổ độc miễn cưỡng lắm mới áp chế được nó, nếu phải dùng pháp thuật chắc chắn kinh động tới đám cương thi thì chỉ có chạy trối chết a!
Lâm Hiên đang đi tới trước một thi động thì đột nhiên như cảm giác được điều gì, khí tức trên người nhanh chóng thu lại cùng hắc quang đột ngột xuất hiện, ẩn vào phía sau một tảng đá lớn.
Hai đạo hào quang chói mắt từ đàng xa chân trời bay vút mà đến, không có chút nào e dè trực tiếp phá vỡ sương mù xông vào cốc.
Thì ra là một nam một nữ bộ dáng thân mật xem ra là một đôi song tu đạo lữ, có điều nhìn qua có chút quái dị. Nam là một lão giả râu tóc bạc trắng, mặc dù tiên phong đạo cốt thân thủ mạnh mẽ nhưng niên kỷ đã độ thất tuần.
Còn nữ tử thì có mái tóc đen nhánh dài tới đầu gối, đôi mắt long lanh như nước cùng làn da mềm mại, nhìn qua như mới hai mươi.
Lão phu thiếu phụ?
Hai người không hề có ý ẩn núp tu vị, chính là Ngưng Đan Kỳ tu sĩ khiến trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ kinh ngạc. Vậy có trời mới biết thiếu nữ kia đã sống tới mấy trăm năm, nàng vuốt lại mái tóc thần thái vô cùng kiều mỵ:
"Sư ca. Phương sư điệt cùng Liêu sư điệt ngã xuống ở chỗ này sao?"
Rất thú vị cảm ơn bạn