BẠCH NGUYỆT QUANG HƯƠNG HOA NHÀI

Ôn bác sĩ thấy Thẩm Thư Vân một chút không có ý nói giỡn, biểu tình cũng chậm rãi nghiêm túc, ông nhìn Thẩm Thư Vân, ngữ khí nghiêm túc: “Thẩm tiên sinh, ngài thật sự đã nghĩ kĩ chưa? Cắt đứt tuyến thể cũng không phải tiểu phẫu, tuyến thể là một bộ phận của Omega, nó bị cắt đứt tính nghiêm trọng khả năng không thua gì bỏ đi một quả thận. Còn một ít trường hợp nghiêm trọng hơn, có một ít Omega chết trên bàn giải phẫu, hoặc là chết do biến chứng sau phẫu thuật, tuy rằng đây đều là số ít, nhưng không đại biểu nó nhất định sẽ không phát sinh, tính nguy hiểm là tồn tại. Hiện tại phẫu thuật bỏ đánh dấu Omega kỹ thuật được nâng cao rất nhiều, nếu ngài chỉ là cùng Alpha tách ra, thật sự không cần thiết làm phẫu thuật cắt đứt tuyến thể.”

Thẩm Thư Vân lúc này đây có đem lời bác sĩ bỏ vào tai, nhưng vẫn lắc đầu: “Tôi muốn cắt đứt tuyến thể.”

Bác sĩ Ôn còn định nói cái gì nữa, chính là khi ánh mắt chạm đến Thẩm Thư Vân tuyến thể sau cổ, ông không khỏi sửng sốt —— tuyến thể còn nguyên một nửa dấu răng, còn có chút hơi sưng sưng, nhìn ra được, vị Omega trước mặt này đã từng bị Alpha mạnh bạo đánh dấu.

“Vậy được.” Bác sĩ Ôn kinh nghiệm nói cho ông, không thể hỏi quá nhiều thêm, nếu không sẽ gợi lên hồi ức thương tâm cho vị Omega trước mặt này, “Nhưng làm phẫu thuật cắt đứt tuyến thể, trước phải đi kiểm tra sức khoẻ toàn diện, để ngừa ngài có bệnh ẩn.”

Thẩm Thư Vân lúc này mới khẽ lễ phép tươi cười, anh đứng lên, hơi mở hai cánh môi tái nhợt khô nứt, thấp giọng hỏi: “Ở nơi nào kiểm tra sức khoẻ?”

“Tôi kêu hộ sĩ đến mang ngài đi thôi,” Bác sĩ Ôn trở lại trước máy tính, ở trên bàn phím gõ hai cái, “Ngài đi theo cô ấy là được.”

Cửa mở ra, bên ngoài có một nữ hộ sĩ đang đứng, nói với Thẩm Thư Vân: “Mời đi theo tôi.”

Thẩm Thư Vân bị cô ta đưa đi kiểm tra toàn thân, còn rút một ống máu, hộ sĩ nói: “Ngài sáng mai lại đến, có vài mục kiểm tra sức khoẻ ngày mai mới làm được.”

“Được.” Thẩm Thư Vân gật đầu, cũng không vội với mấy thứ này, “Tôi đây buổi sáng ngày mai lại qua đây.”

Cách sáng sớm, Thẩm Thư Vân cố ý không ăn sáng, chờ đến tám giờ, khởi động Audi đi bệnh viện.

Khi anh đến là 8 giờ rưỡi, ấn thang máy lên lầu ba, Thẩm Thư Vân thẳng đến phòng khám bệnh bác sĩ Ôn.

Hôm nay tạm thời không có người bệnh, Thẩm Thư Vân trực tiếp vào phòng khám bệnh, bác sĩ Ôn thoạt nhìn hình như là đang đợi anh, anh vừa vào, ông liền đứng lên, gắt gao nhìn chằm chằm anh: “Ngài rốt cuộc tới.”

Thẩm Thư Vân cảm thấy có chút kỳ quái: “Cái gì?”

“Thẩm tiên sinh, ngài không thể làm giải phẫu cắt đứt tuyến thể, thậm chí giải phẫu bỏ dấu hiệu cũng làm không được.” bác sĩ Ôn thở dài, cầm một phần báo cáo kiểm tra sức khoẻ đi đến trước mặt Thẩm Thư Vân, đưa cho anh, “Bởi vì ngài mang thai, mười tuần.”

Thẩm Thư Vân đầu đau muốn nứt ra, mắt hoa lên, bỗng dưng báo cáo, chỉ cảm thấy mỗi chữ trên đó đều thành loạn kiến bò, anh nắm chặt tờ giấy, như bắt lấy cọng rơm cuối cùng: “Bác sĩ, có phải hay không kiểm tra sai rồi? Ba năm kỳ động dục lần nào cũng đánh dấu, đều không mang thai, sao có thể trùng hợp đến vậy?”

Bác sĩ Ôn nhìn anh ánh mắt mang theo vài phần đồng tình, giọng điệu cũng mềm hẳn: “Kiểm tra này sẽ không sai, Thẩm tiên sinh, nếu ngài vẫn khăng khăng phải làm giải phẫu cắt đứt tuyến thể, thì phải làm phẫu thuật phá thai trước…… Hai lần giải phẫu, ảnh hưởng vô cùng lớn đến sức khỏe, làm một bác sĩ, tôi khuyên ngài không cần lăn lộn thân thể của mình, nếu không ngài rất có thể sẽ mắc phải di chứng cả đời khó trị.”

Thẩm Thư Vân chậm rãi xoa bụng nhỏ, nơi đó vẫn bình thản, không phồng lên, nhưng đích đích xác xác có một cục thịt nhỏ mọc mầm phát triển bên trong.

Vì cái gì, sớm không tới muộn không tới, cố tình ngay lúc này tới đâu?

Thẩm Thư Vân đáy lòng sinh ra nỗi đau bế tắc, rũ mắt, nói nhỏ với hài tử trong bụng.

Con tới muộn như vậy, một ba ba khác đã không chờ mong con đến, về sau chỉ có cha thôi.

Bất quá đừng sợ, cha sẽ sinh con ra, chỉ có một người là con, cha cũng sẽ làm con vui vui vẻ vẻ, được không?

Con không nói lời nào, cha coi như con đáp ứng rồi nha.

Thẩm Thư Vân đem tờ giấy nhăn dúm dó trong tay mở ra, sau đó ngẩng mặt cười với bác sĩ: “Cảm ơn ông, bác sĩ, tôi không làm phẫu thuật.”

Cứ cho là giữa anh cùng Ninh Vãn có nhiều chuyện lung tung rối loạn, nhưng hài tử rốt cuộc là vô tội, anh không giận chó đánh mèo, càng không từ bỏ được.

Thẩm Thư Vân bỗng nhiên nhớ tới đứa nhỏ tồn tại trong bụng hơn mười một tuần, anh đã từng thảm thiết để mất nó, lúc này đây, anh quyết không thể lại giẫm lên vết xe đổ.

Bác sĩ Ôn nhìn Thẩm Thư Vân miệng cười tinh xảo, có chút hoảng thần, cảm giác được người trước mặt này bởi vì hài tử, không khí tiêu cực nặng nề tiêu tán, lộ ra nguyên bản nội tâm ôn nhu yên lặng, tựa như sống lại.

“Ngài không cần quá lo lắng, ngài hiện tại thân thể tố chất thực không tồi, hài tử cũng thực khỏe mạnh.” bác sĩ Ôn từ trên giá sách phía sau lấy ra một cuốn sổ tay, đưa cho Thẩm Thư Vân, “Đây là sổ tay sinh sản Omega, ngài mang về nhìn xem.”

“Cảm ơn, tôi sẽ nghiêm túc xem.”

Thẩm Thư Vân lấy quyển sách, từ bệnh viện Omega ra, anh ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm không mây, theo bản năng giơ tay chắn ánh nắng có chút chói mắt.

Anh muốn rời đi, rời đi thành phố W, nếu không nơi này sự vật nào cũng là hồi ức Ninh Vãn, thật sự không dễ chịu, thật giống như đi đến nơi nào, cái loại cảm giác trốn không thoát hít thở không thông.

Vào thứ hai, Thẩm Thư Vân dạy xong tiết, liền ngồi vào bàn viết giấy. Đồng nghiệp nữ cách vách bưng một ly trà bo bo mới vừa pha, nói giỡn: “Nha, Thẩm lão sư sáng sớm viết cái gì đây, tích cực như vậy, phải làm đội nòng cốt giáo viên a!”

Thẩm Thư Vân từ trang giấy ngẩng đầu, cười cười, nhẹ giọng nói: “Đơn xin từ chức.”

Vị giáo viên nữ trừng lớn đôi mắt, nước trà nóng bỏng đụng tới cánh môi, làm nàng không khỏi đau hô một tiếng, có chút thật cẩn thận nói: “Giáo viên Thẩm, anh đây là……”

“Tôi muốn từ chức.” Thẩm Thư Vân nhìn thấy đồng sự trên mặt hiển lộ xin lỗi, vội vàng nói đùa “Là lý do riêng, không phải có câu nói sao, thế giới lớn như vậy, tôi muốn đi xem!”

Đồng sự quả nhiên bị anh chọc cười, cầm cái ly lại uống một ngụm trà nóng, phất phất tay: “Nhớ rõ chu du xong thế giới, trở về tiếp tục đi làm!”

Thẩm Thư Vân gật gật đầu, xem như đáp lại.

Lại dạy xong tiết cuối cùng, Thẩm Thư Vân nhéo sau eo mỏi, khép lại sách, đi đến phòng chủ nhiệm Niên.

Chủ nhiệm Niên là lão thái thái gần 60, đeo cái kính viễn gọng vàng, thường cười tủm tỉm, tính tình thực tốt, Thẩm Thư Vân ấn tượng với bà cũng không tồi, lúc anh mới nhậm chức những năm đó, bà giúp anh không ít.

“Chào ngài.”

Chủ nhiệm mang kính trước ngược đeo lên, híp lại mắt thấy người tới, trên mặt lộ ra tươi cười hòa ái: “A, là Tiểu Thẩm a, vào đi.”

Thẩm Thư Vân ngồi trước mặt bà, biểu tình cũng thư hoãn chút, phóng nhẹ ngữ khí nói: “Chủ nhiệm, tôi tới tìm bà…… Là vì đưa đơn từ chức.”

Chủ nhiệm trên mặt cười ngưng đọng, nhăn lại mi nhìn Thẩm Thư Vân, quan tâm hỏi: “Làm sao vậy, là có chuyện gì sao? Như thế nào đột nhiên nói muốn từ chức đâu?”

“Có,” Thẩm Thư Vân từ trong sách rút ra đơn từ chức cùng báo cáo sức khỏe, “Tôi mang thai, cho nên muốn từ chức.”

“A, này……” Chủ nhiệm bỗng nhiên nghĩ đến chuyện ba năm trước đây, ba năm trước đây chuyện Thẩm Thư Vân ở trong trường học mất đi một đứa con nháo thật sự lớn, cơ hồ không có giáo viên nào không biết, “Vậy cậu có thể trước hết xin nghỉ sanh nha, không cần thiết từ chức……”

Bà đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Thẩm Thư Vân, bỗng nhiên nhìn thấy phía dưới cổ áo Thẩm Thư Vân, lộ ra dấu răng có chút dữ tợn.

“Tiểu Thẩm…… Tuyến thể cậu……”

Thẩm Thư Vân nghiêng người, vội vàng cài lại nút áo sơmi trên, thầm nghĩ trong lòng sớm biết rằng không nên ngại nóng mở ra cái nút thắt này, trên mặt vẫn mỉm cười: “Không có gì, là Alpha của tôi không cẩn thận làm ra.”

Chủ nhiệm đáy mắt ba phần do dự, ngữ khí cũng nghiêm túc: “Tiểu Thẩm, cậu bị ủy khuất, không thể nghẹn trong lòng. Nếu cậu muốn tưởng rời đi nơi này, rời thành phố W, tôi đây có thể giúp cậu trình báo cáo từ chức, mau chóng giúp cậu hoàn thành công việc dang dở ở trường, nhưng không cần chuyện gì đều chính mình gồng gánh, biết không?”

“Cảm ơn ngài.” Thẩm Thư Vân tự đáy lòng cảm tạ bà, vì thế cũng thả lỏng chút, thấp giọng nói, “Ngài không cần lo lắng mặt khác, tôi đã cùng Alpha ly hôn, hiện tại chỉ nghĩ đến địa phương khác hảo hảo một lần nữa bắt đầu. Công việc dở dang tôi nhất định sẽ làm xong mới đi, cái này cũng thỉnh ngài yên tâm…… Tôi thực xin lỗi, ngay lúc bắt đầu học kỳ đột nhiên nói muốn từ chức, tôi biết chuyện này sẽ khiến trường học cùng học sinh rất nhiều bất tiện, nhưng tôi thật sự là không có cách nào, nếu cứ đắn đo, tôi sợ học sinh bị tôi chậm trễ.”

Thẩm Thư Vân thật sự là làm không dạy tiếp được nữa, anh quá sợ mộng cũ tái diễn, lại ở chỗ này mất đi một đứa con nữa.

“Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi.” Chủ nhiệm thở dài một tiếng, vết chân chim nơi khóe mắt tựa hồ càng sâu “Người trẻ tuổi, ai không có những lúc gặp khó khăn chứ……”

Thẩm Thư Vân ôn thanh đáp: “Đúng vậy.”

Nhưng kỳ thật anh đã chẳng còn trẻ…… Năm nay, anh đã 32 tuổi.

Hết chương 30

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi