BẠN CÙNG PHÒNG BẠN TRAI CÔ ẤY LÀ QUỶ VƯƠNG


Lúc nhỏ tôi cũng từng đi chùa miếu, nơi tôi đến là một ngôi chùa nổi tiếng nhất cũng nhiều hương hỏa nhất ở chỗ chúng tôi.Nhưng tôi lại chẳng có ấn tượng gì, cũng không nhớ rõ lắm, dù sao khi đó cũng chỉ có 5 tuổi.Bây giờ, qua mười ba năm mới lại đặt chân đến chùa, nhưng tâm trạng lại khác nhau, không biết lần trước đến là vì cái gì, nhưng hôm nay lại là vì mạng sống.Sau khi ngồi tàu điện ngầm hơn một giờ, cuối cùng đã tới trạm vào chùa Lĩnh Nam.Tôi không quen thuộc nơi này, ban đầu còn muốn đi theo chỉ dẫn trên bản đồ Cao Đức, nhưng rất nhanh liền phát hiện căn bản không cần dùng bản đồ.Bởi vì khách hành hương đến chùa Lĩnh Nam thực sự rất nhiều, hơn nữa cả một đường đều có người ngăn đón bạn để đoán mệnh.Mặc dù tôi đã rơi vào tình cảnh này, nhưng tôi vẫn không tin những người đó.Tuy rằng những người này thoạt nhìn đều rất cao thâm khó lường.Có người bên mình đeo đồ bát quái, cười mỉm nhìn bạn.

Có người đeo kính râm đen đúng chuẩn thầy bói, trong tay cầm ống thẻ.

Có người tiến lên thì chính là: "Nào cô gái, tôi nhìn cô có duyên, tôi tặng cô ba câu, không thu tiền."Có người thậm chí còn trực tiếp nắm lấy tay của bạn, nhưng tôi cũng không dừng lại.Tôi biết một khi dừng lai, vậy số tiền trong túi tôi hôm nay sẽ bị mất đi hơn nửa.Tôi một đường đi thẳng vào chùa Lĩnh Nam, đầu cũng không ngoảnh lại.Vừa vào chùa, thứ mà tôi thấy là một bức tượng Phật rất cao, bốn phía vang lên tiếng tung kinh êm tai, tướng pháp trang nghiêm của Phật nhìn xuống tất cả chúng sinh xung quanh mình.Tôi theo chân du khách đi về phía trước, mua hương, quỳ bái trước tượng Phật.Tôi cầu nguyện.Cho dù Miêu bà nói Quỷ Vương quyền cao chức trọng, chuyện của tôi sẽ bị che đậy, không có người chủ trì công đạo cho tôi, nhưng tôi vẫn thành tâm khẩn cầu.

Truyện dịch tại Wattpad LinhoranCầu xin thần linh phù hộ, có thể chủ trì công đạo cho con.Nhưng vừa khi đứng dậy, tôi có chút choáng váng.Xung quanh ồn ào bởi có quá nhiều người.Người đang đứng thì mở miệng nói, người đang quỳ thì chắp hai tay trước ngực, trong lòng thành tâm cầu khấn.


Vẻ mặt ai nấy đều nghiêm túc, tâm nguyện của mỗi người xem ra đều nặng nề.

Nhiều lời khẩn cầu như vậy, âm thanh nhiều như vậy, thần linh thực sự đều có thể nghe thấy sao?Nghe thấy thì có thể chiếu cố hết sao?Nhưng tôi đã không còn cách nào nữa.Môn ngữ văn thời trung học, tôi đặc biệt thích một câu nói của Khổng Tử, mưu sự tại nhân- thành sự tại thiên.

Khi đó giáo viên ngữ văn nói, câu nói này cũng có thể đảo ngược lại thành, thành sự tại thiện- mưu sự tại nhân.Lúc đó mờ mịt mơ màng, nhưng bây giờ đã hiểu gần hết.Cho dù là việc đã được định sẵn, nhưng bạn dám đấu tranh với nó, thì sẽ có cơ hội nắm được biến số.


Nhưng nói tới nói lui, có cơ hộ hay không, có thể thay đổi hay không, đều không thể xác định.

Tôi thở dài, theo người khác đi đến sảnh La Hán.Đây là nơi đồng hương của tôi giới thiệu, là một nơi nhất định phải ghé thăm khi đến chùa Lĩnh Nam.Đồng hương là người bạn trung học của tôi, thi vào cùng một trường với tôi.

Cô ấy là một người rất có tinh thần chiến đấu, sau khi nhận được giấy báo, tôi vẫn còn nằm ở nhà, cô ấy đã đưa ra chiến lược, cùng bạn bè mua vé đến Lĩnh Nam, đem Lĩnh Nam xoay một vòng.

(ý ở đây là đi chơi hết một vòng Lĩnh Nam)"Sảnh La Hán của chùa Lĩnh Nam có thể đếm La Hán, cậu đi đến đó, sau khi đếm xong thì tìm cao nhân giải sâm.

Mọi người đều nói rất linh, mình cũng đếm rồi, có điều hiện giờ vẫn đang trong quá giải sâm hahahaha.""Được rồi, nhớ kĩ đấy, nhất định phải nghiêm túc đếm, tâm thành tắc linh." Trước khi bước vào sảnh La Hán, cô ấy lại gửi cho tôi một đoạn tin nhắn.Tâm thành tắc linh, tôi hít một hơi thật sâu, theo những người khác đi về phía sảnh La Hán..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi