BẠN ĐỜI PHÁO HÔI CỦA NGUYÊN SOÁI

Ở Nam Chư tinh lúc này là 3:30 sáng, màn đêm bao trùm. Đoạn Hành Dạ cũng không phải là không buồn ngủ, điều này sẽ làm cho cậu càng buồn ngủ hơn, hơn nữa không hiểu sao lại cảm thấy đói bụng. Cảm nhận được sự kháng nghị của dạ dày, giáo sư Đoạn nằm trên giường không chút hình tượng xoa xoa bụng, đột nhiên lúc này mới nhớ một chuyện được nhắc đến trong "Khuynh đảo tinh cầu" --- phủ nguyên soái ở Nam Chư tinh khu sinh hoạt không có thiết bị theo dõi.

Những điều này trong nguyên tác gần như sơ lược, nhưng bởi vì trí nhớ không tồi, cùng với chính mình sinh hoạt giống nhau, Đoạn Hành Dạ vẫn luôn nhớ tới hiện tại.

......

Khu sinh hoạt ở phủ nguyên soái cái gì cần có đều có, Đoạn Hành Dạ ở tầng này liền có một gian không nhỏ phòng bếp cùng nhà ăn. Nguyên chủ cùng Mạnh Cẩm Hoài công tác đều rất bận rộn, hai người không thường xuyên ở lại phủ nguyên soái, hơn nữa khi trở về cũng dùng cơm ở 2 tầng khác nhau, cho nên tầng này trừ bỏ hai gian phòng ngủ, những nơi khác đã lâu không ai sử dụng.

Hầu hết hoạt động của nguyên soái đại nhân là đối ngoại công khai, Đoạn Hành Dạ nhớ rằng theo lịch trình, Mạnh Cẩm Hoài hẳn là đang ở một tinh hệ khác.... đói bụng vào lúc nửa đêm, hơn nữa Mạnh Cẩm Hoài đang ở một tinh hệ khác, giúp Đoạn Hành Dạ giảm bớt rất nhiều áp lực tâm lý, giằng co một hồi, Đoạn Hành Dạ mặc áo khoác, mở cửa bước ra ngoài.

Mặc dù phòng bếp không được sử dụng trong nhiều năm, nhưng Đoạn Hành Dạ đi ngang qua liền phát hiện, người máy ở phủ nguyên soái vẫn luôn tận trách bổ sung nguyên liệu nấu ăn.

Cậu hơi khép lại áo khoác, tiếp theo điều chỉnh nhiệt độ ổn định. Đoạn Hành Dạ nhìn thấy một đống rau đã được rửa sạch sẽ để ngay ngắn ở đấy, bề ngoài trông rất tươi. Có thể là bởi vì nguyên tác giả đặc biệt miêu tả, rau củ quả thông thường này chẳng khác gì so với trái đất. Bất quá phủ nguyên soái vẫn là phủ nguyên soái, nhiều loại rau củ đều được bảo quản bằng nhiệt độ phòng thích hợp, Đoạn Hành Dạ nhìn qua một lúc mới phát hiện ra cà chua luôn được bảo quản trong nhiệt độ không đổi.

Bọc lấy áo khoác nam nhân lấy ra hai quả cà chua, tiếp theo lại tìm thêm hai quả trứng gà. Khi trưởng thành vẫn luôn sống một mình, không quá lời khi nói rằng tay nghề nấu nướng của Đoạn Hành Dạ không quá tồi. Cậu lấy con dao, sau đó liền xử lí rau dưa. Cậu tính toán làm canh cà chua trứng, đối với Đoạn Hành Dạ loại việc này thuần thục chỉ cần vài phút là xong.

Có lẽ không ai nghĩ đến, cao lãnh chi hoa Đoạn Hành Dạ của Diệp Thiên đế quốc sẽ lăn lộn nấu nướng trong bếp vào đêm khuya... thậm chí, so với sự tiến triển trong sự nghiệp, lúc này ngược lại cậu có cảm giác thành tựu hơn.

Thuần thục múc nồi cà chua trứng vào bát, nhìn bát đồ ăn không hiểu sao Đoạn Hành Dạ lại cảm thấy có chút tiếc nuối – cậu nghĩ rằng nếu là đời trước, nhất định sẽ chụp ảnh gửi trong vòng bạn bè.

Từ khi xuyên vào “ Khuynh đảo tinh cầu” sinh hoạt của Đoạn Hành Dạ liên tiếp lâm vào một hồi nguy cơ. Mà sau mỗi nguy cơ, mệt mỏi ứng phó cậu thậm chí không có thời gian hồi tưởng quá khứ.

Vào ban đêm, sau một hồi bận rộn cơn đói như bị sự mất mát thay thế. Đoạn Hành Dạ khẽ thở dài, lại chậm rãi nếm một ngụm canh…Hương vị dường như không đổi, lại dường như thay đổi.

Sự yên tĩnh ban đêm là ngắn ngủi, không đợi Đoạn Hành Dạ có thể nếm được mấy ngụm liền nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ phía sau. Rốt cuộc. Bận rộn với quang não cả một tối Đoạn Hành Dạ đã sớm rất mệt mỏi. Nhưng khi nghe thấy tiếng bước chân đến lần thứ hai, trong đầu cậu không khỏi vang lên tiếng cảnh báo, bữa ăn khuya cũng nháy mắt mất đi hương vị.

Trừ bỏ Mạnh Hà Hi đã được bảo mẫu người máy trông chừng đi ngủ, phủ nguyên soái hẳn là không còn ai đi, đúng không? Đó có thể là một việc ma quái, hoặc là... Nguyên soái đã trở lại?

Hai suy nghĩ hoàn toàn trái ngược nhau hiên lên trong đầu Đoạn Hành Dạ. Đoạn Hành Dạ, người luôn theo chủ nghĩa duy vật phát hiện, so với giả thiết trước đó, cậu có vẻ sợ hãi cái thứ hai hơn. Đối với Đoạn Hành Dạ nguyên soái đại nhân so với quỷ càng đáng sợ hơn.Bất quá dù muốn tránh mặt, hiện thực đều không cho phép cậu né tránh. Ngay khi Đoạn Hành Dạ ngồi yên tại chỗ, một chiếc ghế khác bên cạnh được kéo ra. Chân gỗ ma sát với sàn nhà phát ra âm thanh không nặng không nhẹ, tựa như xuyên qua trái tim của Đoạn Hành Dạ. Đoạn Hành Dạ ngước nhìn, một nam nhân ngồi vào xuống bên cạnh cậu.

“Muộn như vậy, sao còn không ngủ?” Mạnh Cẩm Hoài vừa ngồi xuống ghế vừa nói. Anh vẫn mặc trên người bộ quân phục đen nhìn qua như vừa kết thúc nhiệm vụ không lâu.

What???! Tại sao Mạnh Cẩm Hoài đã trở lại! Không phải anh ta đang công tác ở một tinh hệ khác sao, sao kết thúc nhanh như vậy? Mặc dù rất giỏi giả bộ bình tĩnh, nhưng lúc này Đoạn Hành Dạ lại không thể quản lí biểu tình của mình. Cậu từ đáy mắt Mạnh Cẩm Hoài liền thấy mình đang bối rối.

Mạnh Cẩm Hoài giống như tùy ý nói: "Vốn dĩ ban đầu nhiệm vụ vẫn còn vài ngày nữa mới hoàn thành, nhưng tôi muốn trở về bồi em, liền kết thúc công tác". Ngữ khí vô cùng ôn nhu.

Đoạn Hành Dạ sẽ không biết, ngay lúc nhìn thấy cậu thao tác cơ giáp vào đêm hôm nọ, Mạnh Cẩm Hoài đã báo cấp dưới xúc tiến lần đi công tác này càng nhanh càng tốt.

Mặc dù theo phản xạ có điều kiện tim cậu vẫn đang đập loạn xạ, nhưng trong đầu Đoạn Hành Dạ vẫn luôn tự an ủi chính mình - mặc dù nguyên chủ chưa bao giờ nấu ăn trước Mạnh Cẩm Hoài, nhưng cậu ấy cũng không biểu đạt mình không biết nấu ăn, cho nên hiện tại bị đối phương phát hiện cũng không có gì ảnh hưởng….phải không?

"Ân." Đoạn Hành Dạ chống lại bản năng tiếp tục vấn đề nghi hoặc, quay đầu lại câu hỏi: "Tôi... lập tức đi nghỉ ngơi. "

“ Tốt, hiện tại em bệnh nặng mới khỏi, nhất định phải hảo hảo chú ý thân thể, không thể lại thức đêm.” Mạnh Cẩm Hoài quan tâm nói.Thuận tiện sau khi nói xong, anh như là phát hiện ra kĩ năng mới của người bạn đời của mình “Vừa lúc tôi chưa có ăn tối, có thể nếm thử một chút không” Mạnh Cẩm Hoài hỏi Đoạn Hành Dạ.

Ngài hỏi vậy rồi tôi có thể nói không sao? Đoạn Hành Dạ gật đầu một cái, sau đó liền thấy Mạnh Cẩm Hoài đứng dậy và đi đến bàn nấu ăn để múc phần canh cà chua còn lại.

Đang quay lưng về phái Mạnh Cẩm Hoài, Đoạn Hành Dạ không biết rằng, thời điểm quay người đi chỗ khác, khóe miệng nguyên soái đại nhân bất giác giương lên một vòng cung nho nhỏ. Nếu không phải phát hiện tinh thần lực cấp S lần trước, Mạnh Cẩm Hoài có lẽ sẽ bị hành động khác thường này mà khϊếp sợ. Bất quá sau khi tiêu hóa xong sự kiện kia, Mạnh Cẩm Hoài tựa hồ đã chấp nhận “Đoạn Hành Dạ có lẽ không giống trong tưởng tượng của mình”.

Vì thế vào đêm khuya, nguyên soái đại nhân mơ hồ phát hiện, có lẽ bạn đời của mình là một người thú vị.

..…

Lý do mà Đoạn Hành Dạ tự tay nấu ăn không chỉ vì không muốn đánh thức người máy, mà là vì hương vị của đời trước có phần khác biệt so với thời đại này.Nhưng không ngờ là, Mạnh Cẩm Hoài lại có vẻ thích thú với hương vị bữa tối của Đoạn Hành Dạ.

Đây không phải có lệ khích lệ, mà là mắt thường có thể nhìn thấy được kinh hỉ cùng yêu thích.

Cũng thật là không sợ cậu hạ độc sao - Đoạn Hành Dạ nghĩ vậy khi nhìn thấy bóng lưng của Mạnh Cẩm Hoài, tự giác bước vào một gian phòng ngủ khác sau khi kết thúc bữa ăn khuya.

Đại khái là trong lòng thoải mái, Đoạn Hành Dạ có giấc ngủ ngọt ngào đến không ngờ, cả đồng hồ sinh học cũng mất tác dụng. Mãi cho đến khi ba vệ tinh ngoài cửa sổ hoàn toàn biến mất, thế giới sáng trở lại, Đoạn Hành Dạ mới từ trên giường ngồi dậy. Trước khi đi rửa mặt, cậu thường có thói quen mở quang não, muốn tranh thủ thời gian xem một chút tin tức về Anro cũng như viện nghiên cứu.

Nhưng còn không chờ Đoạn Hành Dạ mở ra thanh tin nhắn, một cái tin tức vào sáng sớm liền hấp dẫn sự chú ý của cậu.

Nhìn đến tiêu đề, Đoạn Hành Dạ lập tức ngồi thẳng dậy, dùng sức xoa xoa đôi, ví dụ mắt cậu nhìn thấy tiêu đề của bản tin buổi sáng có nội dung: " Ngày 25 tháng này, chồng chồng nguyên soái kỉ niệm ngày cưới, đến lúc đó sẽ có buổi lễ long trọng với sự tham gia của nguyên soái cùng bạn đời của mình…”

Đây là tình huống như thế nào? Đoạn Hành Dạ do dự một hồi,cuối cùng vẫn click mở tin tức. Sau khi đọc nhanh tin tức, cậu cuối cùng cũng rõ ràng ý thức được một sự kiện. Tuy rằng thời đại này khoa học kĩ thuật vô cùng phát triển, nhưng xã hội vẫn theo thống trị của thời phong kiến. Làm một đế quốc giàu có, quyền lực thuộc về nguyên soái --- một cái chân chính giai cấp đặc quyền, ngay cả sinh nhật Đoạn Hành Dạ hay thậm chí … Ngày kỉ niệm kết hôn cũng được quản lí bởi bộ phận tinh anh.

Kỉ niệm ngày cưới với hàng tỉ người đi chúc mừng thì sẽ như thế nào? Đoạn Hành Dạ nghĩ rằng mình thật nhanh liền có câu trả lời.

Hôm này là ngày 19, khoảng cách đến ngày kỉ niệm ngày cưới chỉ có 6 ngày.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi