BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Sau khi nói xong, Trần Triệu Dương không để ý đến hai người nữa vì cuộc đấu pháp của hai linh vu đã sắp. bắt đầu.

Hoàn toàn không có ai quan tâm đến họ vì cho rằng đó chỉ là những kẻ ngoại tộc, cho dù chạy được thì có thể chạy đến đâu? Chuyện quan trọng nhất bây giờ đương nhiên là cuộc đấu pháp của hai vị linh vu, bởi vì kết quả sẽ quyết định ai là lãnh tụ tương lai của bộ lạc Somtar.

Khi một linh vu được gọi là Tabu đi đến trước mặt đối thủ, trong tay hắn ta đột nhiên xuất hiện một cây súng lục, không do dự nổ một phát súng về phía linh vu đang nằm dưới đất.

"Đoàng!"

Tiếng bắn súng vang lên, linh vu đang nằm dưới đất đột nhiên mở mắt, che ngực nhưng máu tươi chảy ra không ngừng, không thể cầm lại nổi.

Đôi mắt gã ta đầy vẻ khó tin, không ngờ đối phương lại dùng thứ như súng ống trong lúc đấu pháp, nhưng máu nóng đang chảy đầm đìa lại chứng tỏ toàn bộ đều là sự thật.

"Anh..."

Tên linh vu kia oán hận nhìn Tabu, đồng tử dần dần tan rã, cuối cùng chết không nhắm mắt.

Tiếng súng này khiến cho tất cả những người thuộc. bộ lạc Somtar đều ngỡ ngàng, ai cũng biết một điều rằng trong các cuộc đấu pháp của linh vu chưa bao giờ có ai dùng súng cả.

"Thưa thần linh vĩ đại, xin người hãy tha thứ cho kẻ đầy tớ này, vì tôi theo chủ nghĩa nhân từ nên mới làm ra hành động đớn đau như thế, anh ta đã thua tôi nên nếu trong cuộc đấu pháp thông thường thì anh ta sẽ chết vô cùng thê thảm, tôi chỉ đành dùng cách nhanh nhất để anh ta ra đi, trở lại với vòng tay của thần mà thôi. Xin thần linh vĩ đại hãy tha thứ cho tôi".

Linh vu Tabu đột nhiên nằm sấp xuống đất, miệng không ngừng lầm bầm với bầu trời.

Cùng lúc đó, phiên dịch viên dịch lại lời nói của Tabu, Trần Triệu Dương nghe xong rất bội phục hắn ta có thể mặt dày nói ra những lời hoa mỹ có cánh như thế, Tabu này đúng là quá vô sỉ mà.

Có điều, dù nói thế nào thì chuyện này cũng xem như đã kết thúc, tiếp theo hãy xem xem vị linh vu Tabu này sẽ xử lý Trần Triệu Dương và những người khác như thế nào.

"Xin kính chào linh vu Tabu", người của bộ lạc Somtar đồng loạt quỳ xuống, khúm núm hô lên với Tabu vừa trở thành linh vu.

"Đứng lên đi", hắn ta ngạo nghễ đứng ở phía trước, nhưng khi thấy đám người Trần Triệu Dương không những không quỳ xuống mà còn ngồi yên ăn uống ngon lành, sắc mặt lập tức chùng xuống. 

"Tù trưởng, có chuyện gì vậy?", Tabu mới vừa chiến thắng linh vu cũ, trở thành linh vu mới của bộ lạc Somtar nên đang kiêu ngạo lắm, giờ lại thấy có người không quỳ, đương nhiên là cáu gắt rồi.

"Thưa đại nhân linh vu tôn kính, những kẻ đó vốn là đồ tế cho thần linh, bọn đang ngồi là những kẻ muốn đến cứu chúng ra ngoài”, tù trưởng kia đương nhiên biết chuyện vừa xảy ra, lập tức cung kính trả lời.

"Hừ, như vậy thì đốt lửa lên lại đi, tiếp tục thi hành", nghe vậy, trong lòng linh vu Tabu nảy ra một suy nghĩ, hừ lạnh nói.

Hầu như ai cũng quỳ xuống mà chỉ mấy người này không quỳ, vậy giữ lại làm gì nữa?

"Tôi khuyên tốt nhất là anh đừng có xen vào việc của người khác, việc linh vu của anh anh cứ làm, chuyện của chúng tôi anh không nhúng tay được đâu!", nghe người phiên dịch ở bên cạnh nói xong, Trần Triệu Dương vốn đang tỏ ra như đang xem kịch lập tức nổi giận, bảo. người phiên dịch quát vào mặt tên linh vu kia.

Linh vu Tabu nghe vậy thì nổi trận lôi đình, hắn ta mới trở thành linh vu mà có kẻ dám khiêu khích sự tôn nghiêm và địa vị của hắn ta rồi, xem ra phải chấn chỉnh lại thôi, nếu không sau này còn ai để linh vu này vào mắt chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi