BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Trình Minh Viễn gọi đồ xong thì trở lại, anh ta nhìn thấy các cô trong phòng SVỊP đang vây xung quanh Trần Triệu Dương trò chuyện, còn có người đang chụp hình tự sướng với Trần Triệu Dương.

Dù sao hiện nay trên diễn đàn công ty, Trần Triệu Dương đã được coi là người được săn đón hàng đầu, phụ nữ đều có lòng hư vinh, lôi kéo Trần Triệu Dương chụp hình rồi đăng lên timeline, để có nhiều lượt thích.

Trần Triệu Dương đúng là rất được chào đón, mọi người đăng lên vòng bạn bè, đều được rất nhiều lượt thích, có không ít cô gái từ bộ phận khác bình luận ganh ty với họ.

Ngược lại các nữ nhân viên trong bộ phận quan hệ xã hội thì rất hài lòng.

Thậm chí có người còn cả gan dám gọi Trần Triệu Dương là bạn trai của mình.

"Tư Lâm, cô đúng là không biết xấu hổ. Trần Triệu Dương là bạn trai của cô lúc nào chứ?"

"Hehe, nếu cô ghen ty thì cô cũng có thể đăng lên như vậy đi".

"Wow! Cách Cách à, cô cũng táo bạo quá rồi. Gọi thẳng là chồng luôn”.

"Trần Triệu Dương chính là người được chọn làm chồng tương lai của tôi. Nếu như không có ai hốt, vậy thì tôi hốt. Có gì lạ đâu".

"Không được. Tôi cũng muốn chụp, tôi cũng muốn đăng".

Được người đẹp vây kín xung quanh như vậy, Trần Triệu Dương chỉ có thể hăng hái phối hợp với bọn họ mà thôi.

Nhưng mà Trần Triệu Dương cảm thấy bọn họ cũng quá cởi mở rồi, chỉ vì muốn tỏ ra thân thiết mà làm mấy hành động gần như dán sát vào mặt mình luôn rồi.

"Mọi người đang chụp hình sao? Cùng chụp chung đi!"

Trong lòng Trình Minh Viên ganh ty đến không chịu được, anh ta muốn chen qua chụp cùng.

"Giờ không chụp nữa rồi".

"Ăn cơm thôi. Đừng nghịch điện thoại nữa".

Trình Minh Viễn vừa tới gần thì mọi người đều tự giác cất điện thoại vào rồi trở về chỗ ngồi của mình. Sau đó bọn họ lại tỏ ra thái độ vô cùng hờ hững.

Ơ!!!!

Trình Minh Viễn nhìn thấy bọn họ như vậy thì ngây người ra.

"Vừa nãy mấy cô này rõ hãy còn tâng bốc anh ta, vậy mà bây giờ không mảy may nể nang gì cả.

"Haha. Đúng rồi. Ăn cơm đi". Trình Mình Viễn ngượng cười tự gỡ rối cho mình nói. "Đúng là một lũ đàn bà không biết điều".

"Người đàn ông ưu tú như trưởng phòng Trình thì không làm thân, lại đi vây quanh một tên bảo vệ quèn".

Vương Đông cùng Cao Viễn nhìn gai mắt nói. "Là do bọn họ không biết nhìn xa trông rộng".

"Nếu tôi là phụ nữ, tôi chäc chẳn sẽ làm thân với trưởng phòng Trình".

"Đúng vậy! Một tên bảo vệ quèn thì có tiền đồ gì chứ". Người xung quanh bắt đầu nói.

Trình Minh Viễn nghe thấy lời bọn họ nói, tâm trạng anh †a cũng tốt lên rất nhiều.

Anh ta võ vai Cao Viễn nói: "Mọi người yên tâm, nếu như: tôi làm trưởng phòng, tôi sẽ không quên mọi người đâu".

Vừa nói ánh mắt Trình Minh Viễn vừa nhìn về phía bọn người Trần Triệu Dương.

Anh ta thầm nghĩ, nếu anh ta được làm trưởng phòng, việc đầu tiên anh ta làm là đuổi cổ Trần Triệu Dương đi. Còn đám phụ nữ không biết điều kia, đến lúc đó phải cho bọn họ nếm thử mùi vị của việc hôm nay lạnh nhạt với mình, sau này có muốn trèo cũng trèo không tới.

Rất nhanh sau đó, đồ ăn và rượu được gọi đã đến.

Cao Viễn liền chủ động rót rượu cho Trình Minh Viễn.

Sau đó, gã ta đứng lên lớn tiếng nói: "Nào, trước tiên chúng ta kính trưởng phòng Trình một ly, chúc trưởng phòng

Trình sớm ngày thăng chức".

"Nói rất hay. Cùng nhau kính trưởng phòng Trình một ly", "Vương Đông cũng đứng lên.

Trình Minh Viễn đứng dậy nâng ly rượu nói: "Đầu là người nhà đừng khách sáo như vậy".

Hứa Mỹ Tình nhìn thấy, cô ấy liền đứng lên nói: "Mọi người kính trưởng phòng Trình một ly đi!"

Lời của Hứa Mỹ Tình nói ra, mọi người mới miễn cưỡng đứng lên.

Nhanh chóng kính Trình Minh Viễn một ly.

Trình Minh Viễn uống xong, cảm thấy có chút lâng lâng, anh ta võ ngực nói: "Sau khi tôi làm trưởng phòng, sau này đều là người một nhà. Có gì cứ nói thẳng, không cần khách sáo đâu".

"Đó là điều đương nhiên rồi".

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi