BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Thật ra lúc Trần Triệu Dương đi vào đã có một loại cảm giác, hình như ở trong này có một thứ gì đó đang kêu gọi mình rồi, Trần Triệu Dương không vội vã rời đi, mà sau khi giết Thái Phổ, anh bắt đầu đi tìm theo cảm giác này.

“Hả? Hơi thở này có chút quen thuộc”, lúc Trần Triệu Dương càng ngày càng đến gần chỗ đó, một cảm giác quen thuộc loáng thoáng truyền đến.

“Ngăn bí mật!”, lần theo hơi thở này, Trần Triệu Dương đi tới vị trí Tử Môn, sau khi dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn qua, anh lại phát hiện có một ngăn bí mật ở vị trí Tử Môn.

“Cờ trận?”, lúc Trần Triệu Dương dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn thấy thứ ở trong ngăn bí mật, đôi mắt lập tức sáng lên, bởi vì thứ này có thể là cờ trận dùng để bày. trận.

Mặc dù anh không biết loại trận pháp này có thần kỳ giống như anh đã từng nhìn thấy trên sách không, nhưng Trần Triệu Dương vẫn muốn thử một chút, dù sao, lúc trước lão già cho mình học nhiều thứ như vậy, không thể không có một chút tác dụng nào được.

Mà cờ trận này chính là thứ tốt để bày trận, có cờ trận, xác suất bày trận thành công sẽ tăng lên nhiều, hơn nữa trận pháp này không đơn giản như những loại pháp cỡ nhỏ, nếu như có đầy đủ cờ trận, muốn bố trí đại trận hộ sơn cỡ lớn cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.

Trần Triệu Dương phá vỡ cánh cửa kia ra, để lộ ngăn  bí mật ở bên trong, cầm cờ trận trong đó lên. Có khoảng năm lá cờ trận.

Chỉ là lúc cầm cờ trận trong tay, Trần Triệu Dương lại cảm nhận được hơi thở cực kì quen thuộc.

Anh lập tức nhíu mày, bởi vì hơi thở này rất giống với Tôn Dược đỉnh mà anh lấy được trước đó, chắc chắn là hơi thở công pháp của anh.

Trước đó Trần Triệu Dương còn không chắc chắn lắm, dù sao Tôn Dược đỉnh kia bị người khác chạm vào, đã giảm bớt đi rất nhiều rồi, nhưng lần này hơi thở bên trên cờ trận vẫn cực kì rõ ràng, vì chưa có ai từng sờ vào nó cả.

“Không phải là lão già đã từng đến đây chứ? Không đúng, hình như thứ mà lão già tu luyện không phải Cửu Dương Vô Cực công, vậy sẽ là ai đây?”, lúc này Trần Triệu Dương vô cùng khó hiểu, dù sao vốn dĩ anh đã cảm thấy rất khó hiểu về công pháp rồi, từ nhỏ đến lớn anh từng tiếp xúc với rất nhiều công pháp, nhưng lại chưa thấy có ai tu luyện thành công Cửu Dương Vô Cực công ngoại trừ anh cả.

Lúc trước Trần Triệu Dương đã hỏi lão già, nhưng khi đó lão già giải thích với anh là thể chất của anh phù hợp với công pháp này.

"Thế nhưng chắc chắn hơi thở trên cờ trận này là do người tu luyện Cửu Dương Vô Cực công để lại, chẳng lẽ còn có người thứ hai cũng biết loại công pháp này sao? 

Nếu như không phải không liên lạc được với lão già, chắc chắn anh đã gọi điện cho ông ấy để hỏi rõ ràng rồi, dù sao công pháp này là lão già cho mình, ông ấy sẽ biết rõ ràng.

Sau khi cất cờ trận đi, Trần Triệu Dương cũng dựa theo bước trận của Cửu Cung Bát Quái trận để tìm kiếm thêm, Cửu Cung Bát Quái trận còn có một số cờ trận nữa, chỉ là bởi vì thời gian đã qua lâu rồi, nên mới hỏng hết.

Ngoại trừ những thứ này ra, Trần Triệu Dương còn Tìm ra vị trí mắt trận, bên trong có linh thạch bị tiêu hao gần hết chỉ để lại bột phấn.

Nói cách khác, Cửu Cung Bát Quái trận này cũng không phải là trận chết, lúc trước cũng là trận sống có thể vận hành được, chỉ là bởi vì thời gian quá xa xưa, cho. nên mới ngừng hoạt động.

Có vẻ như số năm tồn tại của trận pháp này cũng không ngắn, theo lý thuyết, nó còn lớn tuổi hơn cả lão già.

Nếu đã như thế, vậy là ai bố trí trận pháp này? Có liên quan đến mình không? Rốt cuộc có quan hệ gì với lão già không?

“Đại ca, đã tra được thông tin của phòng đấu giá Tô Tỉ rồi, bây giờ chúng ta đi luôn sao?”, lúc Trần Triệu Dương đang suy nghĩ, Hắc Tử đột nhiên đi tới, vội vàng nói. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi