BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Nhìn bóng lưng của Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong, tất cả hành khách và các tiếp viên hàng không đều thấy rất cảm động.

Mặc dù những tên cướp này nói không giết người, chỉ vì tiền thôi, thế nhưng bọn họ cũng không phải đồ ngốc, nếu đối phương đã tạo ra một vụ lớn như thế, chắc chăn không đơn giản là vì tiền, nếu không, bất kỳ một cách cướp bóc nào cũng sẽ dễ dàng hơn cướp máy bay nhiều.

Chỉ có bên trong đôi mắt lạnh lẽo của người phụ nữ nói chuyện với Giang Tử Phong cả một đường là có vẻ tàn nhẫn.

Đương nhiên, đối với điều này, Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong lại không hề hay biết.

"Đại ca, tình huống bên trong như thế nào?”, ngay lúc hai người đi tới khoang phổ thông, Giang Tử Phong nhỏ giọng hỏi.

"Còn chưa biết tình huống bên trong như thế nào, nhưng mà cho dù có tình huống ra sao, tiếp theo chúng ta vẫn phải tiếp tục phối hợp”, lúc này Trần Triệu Dương không dám có bất kỳ tâm lý may mắn nào, cho nên, anh mới bảo Giang Tử Phong đánh yểm hộ thay anh.

Thật ra đám cướp ở bên trong đã khống chế toàn bộ khoang điều khiển dưới sự trợ giúp của tên nhân viên an ninh kia rồi, cơ trưởng cơ phó đều đã bị khống chế lại, bây giờ còn không biết tình trạng của hai người đó, máy. bay đã được bọn họ cài đặt thành hình thức lái tự động. 

Cho nên, Trần Triệu Dương mới gấp gáp như vậy, anh biết, đối phương bắt cóc chiếc máy bay này chắc chắn là có mục đích khác, tuyệt đối không có khả năng chỉ vì để khủng bố. Cho nên, nhất định anh phải nhân lúc máy bay còn chưa tới địa chỉ hàng không mà đối phương chỉ định trước đó để khống chế lại máy bay.

Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong cũng không vội đi vào khoang phổ thông, mà kiên nhẫn chờ đợi, anh dùng ngón tay vén một góc rèm lên, dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn thấy hết khung cảnh trong cả khoang.

"Ngay lúc này”, Trần Triệu Dương vẫn đang quan sát, †ìm kiếm thời cơ, cuối cùng anh đã tìm được một cơ hội khá tốt.

Vì thế anh liền vọt thẳng vào.

Giang Tử Phong phản ứng cũng không chậm, vọt vào ngay sau Trần Triệu Dương. Lúc đi vào, anh đã bảo. cậu ấy biết cần đối phó với vị trí nào rồi.

Cho nên, Giang Tử Phong vừa vào trong, còn không thèm nhìn đã lao thẳng tới bên phải, trong nháy mắt, cậu ấy cũng đã nhìn thấy mục tiêu của mình.

Lúc này có thể nói bên trong cả khoang đang vô cùng bi thương, lúc hai người Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong xông vào, bọn họ đều trợn tròn mắt, căn bản không ngờ được sẽ có người đến cứu bọn họ.

Dù sao, đây chính là phần tử khủng bố cực kì hung ác, đấu tranh với loại người này sẽ có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Thế nhưng lại có người nhảy ra, gánh chịu trách nhiệm như vậy, trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên một hy vọng.

Tên phần tử khủng bố kia sao có thể ngờ được lúc này lại có người xông từ khoang đầu đến chứ? Căn bản là không kịp phản ứng chút nào.

Tốc độ của Giang Tử Phong rất nhanh, trong nháy. mắt nhìn thấy mục tiêu, cậu ấy đã đập mạnh hai nắm đấm xuống, mang theo tất cả sức mạnh của cả người cậu ấy, khiến tên phần tử khủng bố kia phải ngã xuống đất.

Giang Tử Phong đã thấy súng trong tay đối phương, sợ súng sẽ nổ, liền không hề do dự nữa mà điên cuồng đấm.

"Tử Phong, được rồi, mau dừng tay lại!, ngay lúc Giang Tử Phong đang điên cuồng vung hai nắm đấm của mình xuống, một bàn tay khác nắm lấy tay cậu ấy, đồng thời ghé sát vào tai cậu nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi