BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

“Chúng tôi đã tập hợp một tổ đội đặc biệt, chỉ là bây giờ máy bay đang bay trên độ cao mười nghìn mét, căn bản là không có biện pháp đi cứu viện, chỉ có thể chờ tin tức của bên kia truyền tới”.

“Thật ra, biện pháp tốt nhất hiện giờ là Trần Triệu Dương có thể khống chế được những tên cướp đó, đây cũng là biện pháp duy nhất”, giọng điệu của Nguyên Thu có chút nghiêm trọng.

Nghe xong lời nói của anh ta, Nam Cung Yến cũng gật đầu, cô biết, lời nói của Nguyên Thu rất hợp lý.

“Hừ, chẳng qua chỉ là một tên phạm nhân thôi mà, cứ đồng ý với bên kia đi, sau khi máy bay hạ cánh chúng †a bắt lại là được”, Thẩm Tu không cho là đúng, ông ta rất khó chịu với thái độ sợ này sợ nọ của Nguyên Thu.

“Thầy, không phải là con không muốn, nhưng đây không phải là chuyện mà con có thể tự mình quyết định được”, Nguyên Thu vô cùng bất đắc dĩ, tuy rằng anh ta phụ trách lần hành động này, nhưng phía trên anh ta còn có lãnh đạo.

“Được rồi, cậu đi làm việc của cậu đi, lát nữa chúng †ôi đến sân bay thủ đô tìm cậu”, Thẩm Tu biết, từ chỗ học trò của mình cũng chẳng thu được tin tức nào hữu dụng, cho nên, bọn họ phải trực tiếp đi qua đó một chuyến.

“Thầy, hiện giờ sân bay đã bị phong toả, khi nào thầy tới thì gọi điện thoại cho con, con ra đón thầy”, Nguyên Thu biết tính tình của thầy nhà mình, thời điểm này nếu như anh ta còn ngăn cản, chắc chắn sẽ phải gánh chịu hậu quả rất nghiêm trọng, cho nên anh ta chỉ có thể đồng ý.

“Được", Thẩm Tu gật đầu rồi cúp điện thoại.

Trong thời gian đoàn người Nam Cung Yến lái xe đến sân bay, máy bay đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần nhóm Nam Cung Yến vừa tới là có thể trực tiếp cất cánh.

Ở bên này, lúc tâm trạng của nhóm người Nam Cung Yến đang nóng như lửa đốt thì tình hình trong máy bay. cũng không tốt lắm.

Bởi vì máy bay được cài đặt chế độ lái tự động, mà bảng điều khiển thì đã bị phá huỷ, cho nên bọn họ không có biện pháp để hạ cánh.

Về phần hai người phi công kia, tuy rằng Trần Triệu Dương cứu chữa kịp thời, nhưng vết thương của bọn họ cực kỳ nghiêm trọng.

Nếu như anh trực tiếp dùng linh khí trong cơ thể. mình để nhanh chóng chữa khỏi cho bọn họ thì chuyện anh có năng lực đặc biệt sẽ không thể nào che giấu được nữa.

Dù sao, nếu như chữa được các bệnh nan y thì bạn sẽ được xem là một bác sĩ thiên tài.

Nhưng mà đây đều là những vết thương ngoài da, nếu như thật sự chữa khỏi ngay lập tức thì năng lực kia quả thật rất biến thái.

Đến lúc đó, chỉ sợ có vô số các tổ chức, các nhà khoa học muốn giải phẫu anh, tìm đủ mọi cách để có được năng lực cường đại này.

Vậy nên, cho dù có như thế nào thì anh cũng không thể để lộ chuyện này ra ngoài, việc anh có thể làm bây giờ, chỉ có thể là giữ được tính mạng cho hai phi công này.

Đến lúc này, cho dù là Yati cũng cảm thấy luống cuống, mục đích của ta tuyệt đối không phải là tự sát, trong tình huống này, khả năng lớn nhất là máy bay sẽ rơi xuống, tất có mọi người đều chết.

“Các vị hành khách thân mến, hiện tại chúng tôi có một thông báo khẩn cấp, do bảng điều khiển và hệ thống hạ cánh tự động của máy bay đã bị hỏng, trước mắt, chúng ta không thể hạ cánh, cho nên bây giờ chúng tôi muốn tìm một phi công”.

Ngay khi mọi người còn đang hoảng sợ, thông báo khẩn cấp này đã làm cho bọn họ bùng nổ.

“Tôi không muốn chết, mẹ ơi..." “Tôi đã tạo ra tội nghiệt gì chứ?” “Tôi đã phải tiết kiệm tiền trong một khoảng thời gian dài để đến Vụ Đô du lịch, tôi không muốn chôn thân nơi biển rộng này”. 

“Nhanh nghĩ cách đi”.

“Ở đây có ai là phi công không? Mau đứng ra đây đi, cầu xin mọi người”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi