BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Đứng gần cửa tháp nhất chính là một cô gái tóc vàng, cực kì trẻ tuổi xinh đẹp, cả người cô ta có một vẻ lạnh lùng khiến người ta phải tôn kính.

Phía sau người phụ nữ tóc vàng này là một đám người da đen, người da đen cầm đầu cũng không lớn tuổi lắm, chỉ có dáng vẻ chừng hai mươi.

Sáu người còn lại có ba người là người Hoa, còn có một người là người Quốc Đảo, hai người còn lại là Huyết tộc và người sói.

Những người dưới tay bọn họ vẫn còn nguyên vẹn, hiển nhiên, ngoại trừ bọn họ tranh đấu lẫn nhau suốt dọc đường, những người còn sót lại rất ít, hơn nữa còn không phải cùng một phe.

Còn lại phải có ít nhất hơn hai mươi người ở xung quanh, không nói đến thực lực, chỉ là số lượng này đã nói lên cho dù là thực lực cá nhân hay là năng lực lãnh đạo của người dẫn đầu đều mạnh hơn mấy người kia.

Cho nên, khi hai người Giang Tử Phong và Trần Triệu Dương xuất hiện, tám người kia chỉ liếc một chút rồi không tiếp tục chú ý nữa.

Dù sao, chỉ có ngần ấy người ở chỗ thần miếu, người cầm đầu này có thể mạnh đến mức nào chứ?

“Nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy chúng ta hãy mở tháp Hạo Thiên ra đi, nhưng mà tôi nói trước một câu, mặc dù tháp Hạo Thiên là tháp kiểm tra, nhưng cũng sẽ chết người, nếu như không đủ thực lực, hoặc là không có can đảm, tốt nhất là đừng tùy tiện nếm thử”.

Ngay lúc hai người Trần Triệu Dương đến đó, cô gái tóc vàng cầm đầu đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói.

Nói xong câu cuối cùng, đôi mắt màu xanh của cô ta liền nhìn về phía Giang Tử Phong, về phần Trần Triệu Dương sau lưng cậu ấy, cô ta còn chẳng muốn nhìn một cái nào.

“Cô nàng này có ý gì vậy xem thường ai chứ?

Giang Tử Phong tức giận,

“Được rồi, tức giận cũng vô dụng, ai thu hoạch được chỗ tốt lớn nhất trong trận tranh đấu này mới thực sự là vua, ổn định tâm trạng lại chút đi”, Trần Triệu Dương ngăn cản Giang Tử Phong sắp nổi bão, tên nhóc này mới có chút thực lực mà đã đắc ý rồi.

“Đại ca, là vì anh ngăn cản em đấy, nếu không em đã...”, Giang Tử Phong hậm hực nói.

“Đi, chúng ta cũng qua đớ”, Trần Triệu Dương nhìn thấy đội ngũ khác đều đi về phía cổng, lúc này hai người cũng đi đến chỗ toà tháp.

“Ai đi trước?”, người phụ nữ lạnh lùng đảo qua những người tới đây, hơi thở trên người đột nhiên trở nên mạnh mẽ, hiển nhiên cô ta đang dùng thực lực để cảnh cáo người xung quanh không nên trêu chọc cô ta.

Cảm nhận được hơi thở trên người người phụ nữ này, sắc mặt người xung quanh lập tức cứng đờ, hiển nhiên  thực lực của cô ta đã đủ để bọn họ sinh lòng cảnh giác.

Trong lòng Trần Triệu Dương run lên, đúng là thực. lực của người phụ nữ này rất mạnh, chỉ là cô ta căn bản không thấy rõ tình hình trước mắt, cây cao đón gió lớn, người có thể lấy được truyền thừa đều không phải kẻ ngu, can thiệp vào lúc này căn bản không hề sáng suốt, nếu quả thật xảy ra tranh chấp, chỉ sợ những người khác. sẽ bắt tay diệt trừ cô ta trước tiên.

“Tôi tên là.Jessica, tất cả mọi người đều lấy được tin tức có ích về cuộc kiểm tra ở tháp Hạo Thiên này, như vậy hãy nói về quy tắc một chút đi, cũng không thể cùng nhau tiến lên chứ?”, Jessica lạnh lùng nói.

“Quy tắc? Ha ha... Người đẹp, cô đang nói đùa sao? Vào lúc này rồi mà cô còn muốn nói quy tắc với chúng. tôi? Có phải đầu óc cô có vấn đề hay không? Thực lực là trên hết, nắm đấm của người nào lớn, đương nhiên có thể lấy được thứ mà mình muốn”, người đàn ông trẻ tuổi có khuôn mặt đẹp trai, trên người có khí thế đáng sợ kia lạnh lùng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi