BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Sở dĩ hai người biết điều đó là vì tuy giọt máu thân kia chỉ truyền đến một chút hơi thở, họ đã cảm giác. được máu trong cơ thể có dấu hiệu sôi trào. Bởi vậy dù thế nào hai người họ cũng phải lấy cho được bình máu thần kia.

"Đừng làm bậy, chỉ cần hai người đưa máu thần cho. tôi, tôi bảo đảm sẽ không động vào hai người”, Gurry - người đàn ông Huyết tộc đang rất căng thẳng. Nếu giọt máu thần rơi xuống đất thì nó sẽ bị mặt đất hấp thu, lúc. đó sẽ chẳng còn gì nữa.

"Như vậy thì tránh ra cho tôi, khi nào đến nơi an toàn, chúng tôi sẽ giao máu thần cho các anh”, Jessica và Giang Tử Phong từ từ bước ra ngoài, trong tay vẫn cầm chặt bình sứ.

Thấy hai người họ dần đi ra ngoài, nét mặt của Gurry và Hans đều trở nên phiền não nhưng không ai dám ngăn cản.

Ngay thời điểm.Jessica và Giang Tử Phong cho rằng sắp thoát được thì ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào.

"Chết thật, che mũi lại nhanh lên", dù gì Giang Tử Phong cũng từng học cách dùng độc và phân biệt độc từ Trần Triệu Dương, nhận ra có điều bất thường nên nói thật nhanh.

"Ha ha... Muộn rồi. Thật ra loại độc này tôi có được từ người nước Hoa đấy, không ngờ lại dùng với cả người Hoa, nói theo thành ngữ của mấy người chính là nhân quả báo ứng đấy". 

"Nói linh tỉnh nhiều như vậy chẳng qua là để kéo dài thời gian, để cho chất độc này phát huy tác dụng sớm nhất có thể thôi, không ngờ hai người ngu xuẩn thật".

"Có phải bây giờ cảm giác người rất yếu ớt, không có sức lực gì không? Làm đi, phá hủy giọt thần máu trong tay hai người đi, để xem hai người có sức làm vậy không?"

Gurry nở nụ cười đắc ý, không hoang mang chút nào.

Cậu ta không sốt ruột tiến lên đoạt lấy bình chứa giọt máu thần. Tuy vừa rồi đã cùng Hans đối phó với 4essica và Giang Tử Phong nhưng đến lúc này đã là cạnh tranh, ai mạnh hơn mới đoạt được máu thần.

Người sói Hans cũng lộ ra sự phòng bị, hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này. Hai người bắt đâu đề phòng lẫn nhau.

"Hans, nhường máu thần cho tôi đi, trong chặng đường kế tiếp tôi sẽ giúp anh lấy được thứ mình muốn", Gurry nhìn về phía Hans, cam đoan.

"Không, tôi cũng nói lại y vậy, nếu anh nhường máu thần cho tôi thì tôi cũng hứa với anh", Hans không ngốc, cười lạnh rồi đáp trả.

Nếu như Gurry này lấy được máu thần thì thực lực sẽ vượt qua hắn ta, lúc đó đừng hòng có chuyện tuân thủ cam kết. Trong tình hình này, thực lực mới là quan trọng nhất, lời hứa chỉ là hy vọng xa vời. 

"Ý anh là anh không đồng ý?", nghe thấy câu trả lời của Hans, sắc mặt của Gurry tức khắc tối sầm.

Đáng ra vừa rồi đừng nên cho tên ngu ngốc này uống thuốc giải mới phải, nếu như có thể hạ độc luôn cả hắn ta thì đã chẳng có chuyện gì rồi, nhưng bây giờ mới nghĩ vậy thì đã muộn.

"Thôi được, tôi đồng ý với anh, lấy đi”, Gurry làm như đấu tranh tư tưởng thật dữ dội, cuối cùng tỏ ra buông xuôi mà nói với Hans.

"Nhưng anh phải hứa lát nữa đi phải tìm những thứ tốt cho tôi", như sợ Hans đổi ý, cậu ta cẩn thận nói.

"Khỏi phải lo, tôi nhất định sẽ giữ lời. Người sói chúng tôi là những người biết giữ lời hứa nhất nên anh cứ yên tâm", nghe thấy lời nói của Gurry, Hans cực kỳ mừng rỡ, vỗ ngực bảo đảm.

"Được, vậy anh đi đi”, Gurry gật đầu, ra chiều tin lời hắn ta nói, sau đó lùi về sau mấy bước để nhượng bộ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi