BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

“Ra tay đi, hãy để chúng ta đấu một trận thật thoả thích”, lúc này ông cụ Diệp biết rằng, nhà họ Diệp e là không tránh khỏi kiếp nạn.

Cho dù đánh bại Trần Triệu Dương, bản thân ông ta cũng đã uống viên thuốc này, tuy rằng sức mạnh đã tăng lên, nhưng nó cũng trực tiếp ảnh hưởng đến tính mạng của ông ta.

Chỉ sợ ông ta sẽ không sống nổi, một khi ông ta chết đi thì nhà họ Diệp cũng sẽ lâm vào cảnh khốn khó.

Tuy nhiên, sự việc đã đến bước này, ông ta chỉ còn cách đâm lao phải theo lao mà thôi.

“Theo ý nguyện của ông”, từ trong mắt Trần Triệu Dương lộ ra tinh thần chiến đấu mạnh mẽ, bóng người lập tức lóe lên, lao tới tiếp chiêu với ông cụ Diệp.

Khi hai người va chạm vào nhau, Trần Triệu Dương không tránh khỏi ngạc nhiên, sau khi lão già này uống viên thuốc đó, sức mạnh của ông ta đã tăng lên rất nhiều, cùng anh đánh một trận kịch liệt nhưng cũng không hề giảm đi khí thế.

Những người xung quanh đều vô cùng kinh ngạc khi thấy Trần Triệu Dương giao chiến với ông cụ Diệp, đặc biệt là viên thuốc mà ông cụ Diệp vừa uống, khiến ông ta càng mạnh hơn trước rất nhiều.

Nhưng ngay cả như vậy, Trần Triệu Dương cũng chỉ tỏ ra nghiêm túc hơn mà thôi, không hề có dáng vẻ miễn cưỡng gì.

“Haha... Đại ca đúng là đại ca mà. Sau hôm nay, xem ra người đứng đầu ở cái đất Nam Hải này chính là đại ca của tôi rồi”, nhìn thấy vẻ ngoài hùng dũng và uy nghỉ của Trần Triệu Dương, Giang Tử Phong chợt cười lớn.

“Xong rồi, e là lần này sẽ thua thê thảm rồi”, lúc này, người đau lòng nhất chính là Hứa Thiếu Phong giở trò cá cược, hẳn vốn tưởng răng lần này nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền.

Trước khi trận quyết đấu bắt đầu, có người đặt cược 220 triệu, cược cho Trần Triệu Dương thẳng.

Nhưng sau khi trận chiến bắt đầu, Hứa Thiếu Phong đã hối hận, lẽ ra nên sớm dừng vụ cá cược này.

Đến khi ông cụ Diệp sắp bị đánh bại, ông ta mang võ đạo thế gia - nhà họ Phùng ra, Hứa Thiếu Phong mới biết nhà họ Phùng có sức mạnh như thế nào.

Vì vậy, hắn kỳ vọng rằng trận chiến này sẽ kết thúc với tỷ số hòa, để không phải mất tiền.

Tuy nhiên, Trần Triệu Dương không quan tâm chút nào.

Hứa Thiếu Phong không thấy một chút hy vọng nào cho. đến khi ông cụ Diệp uống viên thuốc đó.

“Cố lên, ông cụ Diệp, ông là cao thủ số một của thành phố Nam Hải chúng ta, nên ông không thể thất bại như thế này được”.

Không chỉ Hứa Thiếu Phong mong chờ mà cả những người đã đặt cược vào ông cụ Diệp cũng đều hy vọng ông ta có thể lấy lại ánh hào quang.

Ông cụ Diệp càng đánh thì lại càng ngạc nhiên.

Phải biết là sau khi uống loại thuốc này, sức mạnh của ông ta gần như là thiên tiên đại viên mãn, nhưng ngay cả như. vậy, Trần Triệu Dương vẫn có thể đối phó ông ta một cách dễ dàng.

“Phải nắm lấy cơ hội tốt này, rèn luyện chân khí trong cơ thể mình rắn chắc một chút”, Trần Triệu Dương vốn là muốn đánh chết ông cụ Diệp.

Nhưng anh đã đổi ý, nếu thật sự một phát đánh bại ông cụ Diệp, e là bản thân có lẽ đã mất đi một đối thủ ngang tài ngang sức.

Ngay lập tức, công kích của Trần Triệu Dương chậm lại một chút.

Ông cụ Diệp tự nhiên cảm thấy công kích của Trần Triệu Dương không còn mãnh liệt như trước, điều này khiến ông ta cảm thấy nhẹ nhõm, liền nghĩ ra một câu hỏi.

“Cậu đã dùng bí thuật?”, ông ta hỏi ngay khi đang cùng Trần Triệu Dương đấu tay đôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi