BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

“Chẳng trách gọi là đồng tử tặng tiền, chỉ số IQ của cậu ta thật sự khiến người khác lo lắng đó”.

Những người xung quanh sau khi nghe Giang Tử Phong nói, không những không kiềm chế lại, mà còn cười phá lên.

Những người trong sòng bạc vốn luôn nở nụ cười, nhưng nghĩ đến Giang Tử Phong là khách hàng lớn trong sòng bạc của họ, lập tức chia bài để đám người bớt chế giễu.

Trần Triệu Dương lúc này lại muốn điên cuồng cười phá lên, anh không ngờ Giang Tử Phong lại có biệt danh như vậy trong sòng bạc, đúng thật là... quá hợp khí chất của cậu ta.

“Có mở không? Nếu không mở, thì tôi đổi chỗ khác chơi đó”, Giang Tử Phong lập tức nhìn về phía người chia bài.

“Mọi người buông tay ra, mở!”, người chia bài sợ hú hồn, nhưng không phải là sợ Giang Tử Phong tức giận, mà là sợ Giang Tử Phong chạy đến bàn khác chơi, thế thì tiền hoa hồng của anh ta sẽ bớt đi nhiều lắm.

“Mẹ nó, mắt tôi mù rồi sao?”

“Có phải là nhìn thấy quỷ không.”

“Chẳng lẽ hôm nay tôi mở mắt không đúng cách à?”

Sau khi cốc xúc xắc được mở ra, mọi người đều sững sờ, bao gồm cả Giang Tử Phong, trước khi cốc xúc xắc được mở ra, cậu ta cũng giống những người này, không hề nghĩ đến sẽ mở ra được con báo, kết quả lại thật sự mở ra con báo.

“Ha ha... hôm nay ông đây đã nói rồi, sẽ đại sát bốn phương, chính là đại sát bốn phương, mau, thu tiền, thu tiền”, từ đáy lòng cậu ta dâng lên cảm giác hưng phấn, đó là khoái cảm mà cậu ta chưa từng có được.

Hóa ra, cảm giác thẳng bạc lại sảng khoái như vậy.

Trước đây dưới sự giúp đỡ của Trần Triệu Dương, mặc dù thẳng, nhưng lại không sảng khoái như lần này.

Dù sao thì, số lần thua của cậu ta vẫn nhiều hơn hẳn.

Người chia bài dụi mắt, không dám tin vào con xúc xắc trước mặt mình.

Mặc dù có chút không muốn, nhưng quy củ ở đây, chỉ có thể mất tiền.

Nếu ra con báo, tỷ lệ mất là 1:180, tức là, Giang Tử Phong được 18 ngàn, có thể nói là kiếm được khoản lời to.

“Nào nào, tiếp tục, nhân lúc bây giờ ông đây đang may mần, mau lên đi”, Giang Tử Phong điên cuồng cười, gạt hết đống thẻ chip tới trước mặt mình.

“Mọi người đặt cược đi!", người chia bài hận đến mức nghiến răng, tên Giang Tử Phong này đã thua ở những bàn khác, sao đến lượt mình thì lại thắng.

Anh ta không tin vận may của cậu ta tốt như vậy, lập tức lắc một lần nữa.

“Lần này tiếp tục đặt báo, đặt h hi Giang Tử Phong còn hơi chần chừ, giọng nói của Trần Triệu Dương đột nhiên vang lên.

Giang Tử Phong giật nảy mình, nhưng nhìn đám người xung quanh không có phản ứng nào khác, rõ ràng chỉ có mình nghe thấy.

Thực lực của Đại ca quá đỉnh, hóa ra còn có cả bản lĩnh như vậy nữa.

Điều này càng khiến cậu củng cố niềm tin sẽ đi theo Trần Triệu Dương.

“Lần này ông tiếp tục đặt báo!”, Giang Tử Phong hét lớn cực kỳ gượng gạo, sau đó nói tiếp: “Hơn nữa, còn đặt hết!”

Nhìn thấy Giang Tử Phong đặt hết vào con báo. Mọi người đều cảm thấy cậu ta bị điên rồi, dù là thắng được nhiều, cũng không thể đặt hết, hơn nữa còn đặt vào con báo chỉ có tỷ lệ thăng 10%.

Không có ai đặt theo Giang Tử Phong, dù sao thì, tỷ lệ vào báo rất thấp, càng đừng nói đến việc sẽ tiếp tục mở ra con báo.

Người chia bài thở phào, tên này đúng là ngốc nghếch, chẳng lẽ được nhiều tiền lúc đặt báo, nên giờ đặt báo tiếp sao?

“Mở đi, bây giờ vận may của ông đây rất tốt!", Giang Tử Phong có thể nói cực kỳ vui vẻ, lập tức thúc giục người chia bài mở ra.

Người chia bài mỉm cười, sau đó mở con xúc xắc ra.

Chỉ là sau khi anh ta mở ra, đôi mắt như sắp rớt ra ngoài.

Bởi vì... bên trong con xúc xắc là con báo.

Những người xung quanh cũng ngạc nhiên, đúng là đáng sợ quá đi.

Đây là con báo đó, lại còn mở ra được hai lần. Điều khiến mọi người ghen tị nhất chính là, tên Giang Tử. Phong này lại đặt hết, cũng chính là, mười tám ngàn tệ trở

thành ba triệu hai trăm bốn mươi ngàn tệ, đúng là đáng sợ.

Mặc dù không là gì so với số tiền Giang Tử Phong thua vào sòng bạc, nhưng cũng là con số khiến mọi người sợ hãi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi