BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 1000

“Không sai.”

Sở Vĩnh Du phun ra hai chữ đơn giản, Tom cười nói.

“Chuyện này không thành vấn đề, sự hợp tác mà tôi muốn thiết lập với anh Sở là tôi có thể đưa các nhân tài nước R ở các quốc gia khác về biên giới nước R trong vòng một tuần, không biết anh Sở cảm thấy như thế nào?”

Nghe nói như vậy, Sở Vĩnh Du im lặng, làm như vậy đương nhiên là tốt nhất, anh cũng có thể tránh gặp nguy hiểm. Hơn nữa, theo một ý nghĩa nào đó mà nói làm như vậy càng có thể bảo đảm sự an toàn của những nhân tài chủ chốt.

“Điều kiện.”

Nhưng trên đời này chẳng có một bữa cơm nào là miễn phí, cho nên Sở Vĩnh Du lại thốt ra hai chữ.

“Ha ha, điều kiện ấy à. Gia tộc Andrew chúng tôi chưa bao giờ thờ phụng ai, cũng không sùng bái ai, cũng sẽ không hợp tác với người nào. Nhưng mà từ tận đáy lòng tôi cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy thì yếu tố rủi ro sẽ luôn luôn tồn tại, đối với tôi, tôi chỉ muốn giảm hệ số này xuống một chút.”

Nói đến đây, sắc mặt của Tom liền nghiêm túc hơn.

“Chỉ cần anh Sở đồng ý, bất cứ khi nào trong tương lai, nếu gia tộc Andrew chúng tôi cần thì anh Sở có thể viện trợ một lần, vậy thì Tom tôi có thể chắp tay đưa những người nước R này ra ngoài.”

Vừa nói xong, Khổng Lưu liền cười lạnh.

“Tom, cậu tính toán hay quá nhỉ ?Thiếu chủ là người nắm giữ nhẫn Vũ Lam, nếu như không bị bóp chết từ trong trứng nước thì tương lai và địa vị cao thế nào, đừng nói chỉ là gia tộc Andrew các người, cho dù là toàn bộ Huyền Hoàng Tinh thì cũng phải cúi đầu gọi thần. Nếu không, cậu cho rằng vì cái gì mà một năm trước thiếu chủ có tư cách đàm phán với liên minh.”

Tom giang tay ra.

“Chú Khổng Lưu, tôi chỉ đề nghị một chút mà thôi, nếu như thương lượng không được thì đương nhiên không sao hết, tôi sẽ cho người đưa các người ra ngoài an toàn. Dù sao thì gia tộc Khổng thị và thế lực của gia tộc Andrew là ngang nhau, không thể gây tổn thương hòa khí được.”

Con người Tom nói chuyện một giọt nước cũng không lọt, nói như vậy, rõ ràng là đang nhắc nhở Sở Vĩnh Du bây giờ anh chẳng là cái thá gì hết, tôi nể tình cũng chỉ là nể Khổng Lưu mà thôi.

Khổng Lưu còn muốn lên tiếng nhưng lại bị Sở Vĩnh Du ngăn cản, rốt cuộc cũng nói.

“Anh thật sự rất lợi hại, vừa mới đến địa cầu có mấy ngày mà lại biết tin tức của tôi chỉ trong mấy tiếng đồng hồ, còn có thể điều tra mọi chuyện cẩn thận như vậy.”

“Tôi đồng ý thiếu gia tộc Andrew các người một món nợ ân tình, nhưng mà tôi có điều kiện tiên quyết.”

Nghe thấy Sở Vĩnh Du đồng ý, Tom vui vẻ nói.

“Mời anh Sở nói.”

“Người bán đứng chúng tôi phải chết.”

Lọai người phản bội như thế này, Sở Vĩnh Du đã tha cho một mạng mà còn dám tình báo, đây mới là ghê tởm nhất.

“Chuyện nhỏ thôi, anh Sở không nói thì tôi cũng sẽ làm thịt hắn ta, Tom tôi cũng ghét nhất là loại người hai mặt.”

Vỗ tay một phát, cửa phòng mở ra, một người da trắng cao lớn được lôi ra từ trong căn cứ dưới nước, mang theo vẻ mặt hoảng sợ bị đẩy ra, thậm chí còn không kịp nói câu nào là đã bị bẻ gãy cổ.

Lúc này, Tom đứng dậy rồi nói.

“Vậy thì anh Sở, ngài cũng cần cho tôi một lời đảm bảo, tôi không có khả năng tin tưởng lời hứa miệng của anh.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi