BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 369: CẨN THẬN THÌ SẼ KHÔNG BAO GIỜ SAI.

“Anh quên rồi sao? Anh đồng ý với bà xã anh đến ăn cơm với tôi, một lời đàn ông đã nói ra thì tứ mã nan truy, cho dù anh có ghét cách làm hồi nãy của tôi đi nữa thì cuộc hẹn này, anh vẫn phải hoàn thành, không phải sao?”

Văn Khả Hân kiêu ngạo mà nói xong câu này, Sở Vĩnh Du thật sự ngừng bước chân lại, sau đó đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy một trái cà chua nhỏ trong dĩa trái cây trên bàn, sau đó ném vào miệng.

“Cơm đã ăn, cuộc hẹn cũng đã xong, tạm biệt.”

Hành động này ít nhiều khiến Văn Khả Hân có một loại cảm giác há hốc mồm, khi cô ta hồi thần lại thì Sở Vĩnh Du đã mắt tăm mắt dạng rồi.

“Cô chủ, thật hiếm khi thấy cô cũng có lúc chịu thiệt nha.”

Người đàn ông trung niên chú Cửu xuất hiện, vẻ mặt mang ý cười.

‘Văn Khả Hân cũng không tức giận gì, ngược lại còn xoa xoa bờ môi dưới mê người của mình, nhẹ giọng nói.

“Thật sự là một người thú vị, nhìn thấy bốn người phụ nữ đó, mà ánh mắt của anh ta lại thuần tuý như vậy, loại người này, đúng là lần đầu tiên gặp, ha ha, không vội, sau này có thời gian từ từ tiếp xúc, chúng ta đi Thiên Hải trước đi, tóm lại qua mấy ngày nữa, Sở Vĩnh Du cũng sẽ đi, tin chắc chúng tôi tuyệt đối sẽ còn gặp lại.”

Ở bên kia, Sở Vĩnh Du lên thang máy, lúc cửa thang máy sắp khép lại thì lại mở ra lần nữa, một người trung niên mập mạp đi vào, đồ vest giày da, biểu cảm vô cùng nghiêm túc, trên khí chất, chắc cũng không phải người bình thường.

Lúc đi vào cửa, người trung niên và Sở Vĩnh Du gần như là đối mắt nhìn nhau một cái, ngay sau đó, Sở Vĩnh Du liền híp đôi mắt lại.

Trong đầu anh đột nhiên hồi tưởng lại lời mà trước khi Địa Sát số 35 chết đã nói.

“Đôi mắt của Thập Đại Tà Tính của Tổ chức Yêu Tà đều sâu như đáy vực, nếu như anh nhìn thấy, nhất định có thể phát giác ra.”

Mà mới lúc nãy, chỉ đối mắt nhìn nhau đơn giản một cái, Sở Vĩnh Du đã phát hiện ra chỗ khác biệt.

Đôi mắt của người trung niên này, đích thực nhìn một cái là giống như vực sâu, loại cảm giác này, chỉ có kẻ mạnh mới có thể phát giác, người bình thường nhìn thấy, hoàn toàn không có cảm giác.

Đến lầu một, người trung niên đi ra ngoài, Sở Vĩnh Du theo ở đằng sau.

Vốn muốn trực tiếp phóng một luồng Sát Khí Án lên đó, nhưng Sở Vĩnh Du cuối cùng vẫn không có làm như vậy, nếu như người trung niên này thật sự là một trong Thập Đại Tà Tính mà chỉ dưới mỗi Yêu Tôn ở trong tổ chức Yêu Tà kia, thì thực lực tuyệt đối không thể xem nhẹ, có thể cảm giác được Sát Khí Ấn mà đánh rắn động cỏ hay không thì vẫn chưa biết.

Đến bên ngoài, người trung niên trực tiếp lên một chiếc xe bọc thép dân dụng George Patton ở bãi đậu xe, bởi vì sự to lớn và hiếm gặp của chiếc xe này, cho nên trông rất nổi bật ở trong bãi đỗ xe.

“Điều camera bên dưới gầm xe ra.”

Cửa xe đóng lại, người trung niên trầm giọng nói, tài xế gật gật đầu, sau khi thao tác một hồi, màn hình lớn được cải tạo lại ở phía sau lập tức hiền thị hình ảnh, mọi thứ vẫn bình thường.

“Đại nhân, xảy ra chuyện gì rồi vậy?”

Tài xế hỏi thăm, người trung niên trầm ngâm một hồi mới nói.

“Hồi nãy gặp phải Sở Vĩnh Du ở bên trong thang máy, tôi có chút hoài nghỉ hình như cậu ta sinh ra hứng thú với tôi, nhưng lại không chắc chắn lắm, cho nên vẫn nên cần thận chút thì tốt hơn.”

Tài xế này, địa vị tuyệt đối không thấp, bởi vì hắn cũng là một trong 36 Địa Sát của Yêu Tà, Địa Sát 36 xếp hàng sau chót nhất mà lại cam tâm tình nguyện làm tài xế, đủ để thấy thân phận của người trung niên.

*Ò? Sở Vĩnh Du? Đại nhân, ngài xếp thứ 9 trong Thập Đại Tà Tính, có danh xưng Cửu Tà, chắc không đến nỗi sợ tên Sở Vĩnh Du đó chứ, tuy có hai tên Địa Sát đều đã ngủm trong tay hắn.”

Người trung niên Cửu Tà cười lạnh.

“Tôi là người theo Yêu Tôn đại nhân sớm nhất, năm đó ngài ấy thành lập Thập Đại Tà Tính, tôi cũng là người đầu tiên được chọn, tuy thực lực tôi không phải cao nhất trong Thập Đại Tà Tính, nhưng là người cẩn thận nhát, 36, nhớ, không được xem nhẹ người trên đời, biết không? Láy tên Sở Vĩnh Du này làm ví dụ đi, từ khi bắt đầu tổ chức vốn không xem trọng, đến bây giờ, ngay cả Địa Sát của các cậu mà còn nói giết là giết ngay, cậu dám bảo đảm, Thập Đại Tà Tính là đối thủ của cậu ta sao?”

Nghe thấy lời này, Địa Sát 36 không nói nữa, trực tiếp giẫm chân ga khởi động xe, bắt kể thế nào, hắn ta vẫn cảm thầy Cửu Tà quá cần thận rồi, có chút uổng với danh xưng Thập Đại Tà Tính.

Cùng lúc đó, ở bên trong một trang trại chăn nuôi ở khu ngoại ô Tỉnh Thành, súc vật ở chỗ này đã bị kéo đi hết vào một tuần trước rồi, bởi vì phải sửa đường, đất cũng đã bị trưng dụng, cho nên bây giờ, đừng nói là con người, mà ngay cả cừu cũng không tìm được một con.

Nhưng lúc này, lại có mấy thân ảnh xuất hiện bên trong sân của trang trại chăn nuôi, mượn ánh trăng, có thể nhìn thấy có người già, có trung niên, cũng có phụ nữ, tổng cộng 8 người đứng riêng lẻ mỗi nơi.

Oành!

Đột nhiên, một ánh sáng lửa từ trên trời hạ xuống, rơi trên mảnh đất ở giữa 8 người, chiếu sáng dung nhan của mỗi người.

Sau đó, lão tam của nhà họ Ngô là Ngô Siêu liền xuất hiện, trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt.

“Các vị đều rất đúng giờ.”

Tám người lũ lượt chắp tay hành lễ.

“Bái kiến thiếu chủ.”

Nụ cười Ngô Siêu càng sâu hơn, anh ta rất thích xưng hiệu thiếu chủ này, cũng là do anh ta tự đặt, chả vì cái gì, chỉ vì nghe hay.

“Tám người các người là thành quả lao động hôm nay của tôi, cũng đều có uy vọng nhất định trong võ giả của tỉnh Hương, tối nay tôi hẹn các người tề tựu qua đây, chính là muốn nói, bắt đầu từ ngày mai, các người đi du thuyết mấy võ giả có thực lực cao cường và các môn phái, hễ là không phục thì đều ghi nhớ lại, tôi sẽ đến cửa xử lý từng kẻ một.”

Tám người lũ lượt gật đầu, càng có người thậm chí còn nịnh bợ.

“Tuân mệnh!”

“Thiếu chủ, lửa thánh của ngài uy lực vô biên, ai dám không nghe.”

“Không sai, võ giả chúng tôi bắt kể có lợi hại đến đâu cũng không thể phát ra loại dị vật mạnh mẽ có lực sát thương mạnh như hoả diệm, cho nên Thiếu chủ à, ngài thống nhát tất cả võ giả của tỉnh Hương, là do trên trời cao sắp xếp, không thể thay đổi.”

Một đống người nịnh hót khiến Ngô Siêu sướng đến không chịu nỗi, khẽ gật đầu nói.

“Sửa đường sẽ được tiến hành vào 3 tháng sau, trang trại chăn nuôi này, tôi đã cho người liên quan đi hỏi thăm qua rồi, sau này sẽ tạm thời làm nơi gặp mặt của chúng ta.”

Một người già bên trong đó do dự một hồi, đột nhiên nói.

“Thiếu chủ, lão phu có câu này vẫn nên hỏi trước, Tiên Thiên võ giả, nước R chúng ta luôn luôn có tồn tại, chỉ có điều chúng ta chưa từng gặp qua mà thôi, nếu như….nếu như gặp phải, không biết ngài có nắm chắc không…..

Người già còn chưa nói hết lời thì một người đàn ông trung niên đã lạnh giọng quát.

“Hừ! Ông dám nghi ngờ Thiếu chủ ư? Tiên Thiên võ giả nhỏ nhoi, sao có thể không bị lửa thánh thiêu chết chứ.”

Ngô Siêu vô cùng hài lòng, khinh miệt mà nói.

“Tôi nói cho ông nghe như vầy, Tiên Thiên võ giả cái rắm gì đó, tôi chưa có gặp qua, nếu như dám xuất hiện trước mặt tôi, tôi có thể thiêu hắn thành tro bằng một ngọn lửa, càng huống hò, trong liên minh người dị năng, có rất nhiều người mạnh hơn tôi, nói như vậy, các người hẳn đã hiểu rồi chứ.”

Gần như là lời nói vừa dứt, hai chùm đèn sáng liền chiếu tới, ngay sau đó một chiếc George Bar liền tông cửa lớn của trang trại chăn nuôi đi vào.

Sau khi ngừng lại, Cửu Tà và Địa Sát 36 xuống xe, như căn bản không có nhìn thấy 9 người Ngô Siêu vậy.

Đặc biệt là Cửu Tà, đang định vẫy tay bảo Địa Sát 36 giải quyết đám người Ngô Siêu, đột nhiên sắc mặt thay đổi dữ dội, lập tức mở cốp xe sau, đồng thời gào lên với Địa Sát 36.

“Mau chạy! Cậu ta thật sự theo tới rồi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi