BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 638

Đó dù sao cũng là nhà họ Yến một trong chín đại gia tộc của Cửu Long Vực, loại cách làm trực tiếp không hề lưu tình mà đánh tới tận cửa như này, gia tộc nào cũng không thể nuốt trôi cục tức này.

Ngay sau đó, Sở Vĩnh Du đáp xuống một chân giẫm lên mui chiếc xe Jeep, cả người bay thẳng vào trong sân trước của nhà họ Yến.

Mà Hồng trưởng lão và Văn Khả Hân đưa mắt nhìn nhau, đều do dự.

Một khi tham gia vào, vậy thì đại biểu là người cùng đường với Sở Vĩnh Du, là sẽ xảy ra chuyện lớn.

Hồng trưởng lão cho biết tuy ông ta là trưởng lão của Long Môn, quyền cao chức trọng, nhưng cũng tuyệt đối không tham gia vào tranh chấp giữa chín đại gia tộc, cho dù Tôn Tiểu Bàn đứng sau lưng Sở Vĩnh Du, đây cũng là truyền thống nhiều năm của Cửu Long Vực, ông ta

không dám phá vỡ.

Mà Văn Khả Hân thì sao, cô ta hôm nay tới, là đại diện cho nhà họ Văn, rất có thể sẽ dẫn tới đại chiến giữa hai nhà, trước đó gọi điện cho Yến Tử Lăng, chẳng qua chỉ là uy hiếp, hai đại gia tộc khai chiến, đâu có dễ như vậy.

“Ai!”

“Lá gan thật lớn!”

“Chỗ của nhà họ Yến cũng có người dám gây chuyện?”

Từng tiếng quát vang lên, không ngừng có bóng người lao ra sân trước, sau khi nhìn thấy chỉ có một mình Sở Vĩnh Du thì cũng có hơi ngạc nhiên.

Bây giờ con người đều không tiếc mạng như vậy sao? Một mình cỏn con cũng dám đánh tới nhà họ Yến một trong chín đại gia tộc sao? Há không phải là nực cười sao…

“Nhà họ Yến các người đã bắt cô gái tên là Vưu Hân Diễm, lập tức giao ra đây.”

Sắc mặt của Sở Vĩnh Du lãnh khốc, Vưu Hân Diễm là anh dẫn vào đây, nếu ở trong đại chiến Thiên Tuyển bị người khác đánh chết tại chỗ, đó chỉ có thể là kỹ năng không bằng người, nhưng phương thức bị bức hại như này, anh nếu như không đứng ra, còn là đàn ông sao?

“Cậu chắc chính là Sở Vĩnh Du nổi danh gần đây nhỉ?”

Một giọng nói vang lên, một người trung niên với vẻ mặt uy nghiêm đi ra, ông ta đi qua, người của nhà họ Yến đều cung kính gọi một tiếng gia chủ.

Yến Tử Ca, gia chủ đương nhiệm của nhà họ Yến, nhân vật có thể đảm nhận vị trí gia chủ, bất luận mưu lược hay thực lực, đương nhiên đều đứng đầu.

“Giao người.”

Sở Vĩnh Du càng dứt khoát, không có nói lời thừa thãi, nụ cười trên người Yến Tử Ca đã biến mất.

“Các hạ thật là oai vệ, còn tưởng rằng cậu là Chiến Thần nước R sao? Trước đó, một tờ lệnh cấm khiến nhà họ Yến chúng ta không thể ra khỏi Cửu Long Vực, bây giờ vậy mà còn trực tiếp đánh tới tận cửa, cậu, quá rồi.”

Đến đây, Sở Vĩnh Du giơ ra năm ngón tay.

“Tôi chỉ cho các ông 5 phút, hết thời gian còn không giao người, vậy tôi sẽ tự mình đi tìm.”

Lúc này, Yến Khuynh Thành, Yến Tử Lăng và Dương trưởng lão cũng đến rồi, trong mắt hai người cũng lập lòe tia khó tin nào đó, quả thật không ngờ, vì một Vưu Hân Diễm, Sở Vĩnh Du vậy mà trực tiếp đến tới tận cửa.

Sau đó trong lòng Yến Khuynh Thành trở nên điên cuồng, hành động lần này của bà ta là sau khi dã nhân ám sát thất bại, quỷ mới biết Vưu Hân Diễm và Vưu Quốc Chương rốt cuộc có liên hệ gì, tóm lại lợi dụng chuyện này khiến Sở Vĩnh Du và Dương trưởng lão đối địch

mới là mục đích cuối cùng của bà ta, chỉ là không ngờ, Sở Vĩnh Du vậy mà ngu ngốc đến mức đánh tới nhà họ Yến bọn họ, vậy thật sự chính là tự mình tìm chết rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi