BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 730

“Nghe đây! Ông đã biết dịch chuyển tức thời, có lẽ là Minh trưởng Jonas, bây giờ tôi cho các người thời gian để lựa chọn, nếu như không đồng ý, cứ qua 10 giây tôi lại giết một người, người nào có ý đồ muốn chạy, tôi sẽ giết chết, đã hiểu chưa?”

Sau khi những lời này vừa được nói ra, trong đám người đột nhiên có một người dị năng nhảy lên, sau lưng xuất hiện một đôi cánh khổng lồ, đôi cách chuyển động bay về phía bầu trời, tốc độ cũng nhanh đến kinh ngạc.

“Hừ!”

Người đàn ông trung niên vô cùng không vui, ông đây vừa nói xong, đã có người muốn chạy để vả mặt ông ta?

Chân phải khẽ cử động, một viên đạn trên mặt đất bắn lên, dưới sự tiếp xúc, bay vèo ra, trực tiếp xuyên qua ấn đường của người dị năng đang vỗ cánh bay trong bầu trời đêm kia, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, một tiếng bịch từ trên bầu trời cao rơi đập xuống đất.

Tất cả âm thanh đều biến mất, người đàn ông trung niên này cho bọn họ một cảm giác không thể ngang hàng, mạnh đến mức không thể đánh thắng được, giết người thật sự nhẹ nhàng giống như uống nước.

Đúng lúc này, trong đám người vang lên một giọng nói.

“Anh Sở! Chúng ta còn có anh Sở!”

Lúc này, cuối cùng cũng có người nhớ ra, bọn họ đã không còn là Liên minh dị năng trước đây, mà có một người chống lưng lớn hơn, đó chính là Sở Vĩnh Du.

“Không sai, chúng ta còn có anh Sở.”

“Cầu xin anh Sở cứu chúng ta.”

Nghe thấy những lời này, Jonas cũng mới nhớ ra, đúng vậy, còn có một vị đại phật như vậy nữa.

Đang nghĩ thì nhìn thấy Sở Vĩnh Du dẫn theo Phồn Hoa đi đến, cả đám người của Liên minh dị năng đều reo hò, nhảy nhót.

Nhìn thấy lại là người nước R, người đàn ông trung niên cau mày.

“Mấy người không phải là người dị năng?”

Sở Vĩnh Du đánh giá người đàn ông trung niên, trầm giọng nói.

“Chủ nhân của ông là ai?”

Anh quả thật không ngờ đến lại có người có cùng ý tưởng với anh, cũng muốn thu phục Liêm minh dị năng.

“Cậu là cái thá gì? Chủ nhân của tôi là ai, cậu có tư cách để biết sao?”

“Láo xược!”

Phồn Hoa hét lên một tiếng, đưa tay lên đánh ra một quyền, hai mắt người đàn ông trung niên tức đến mức lồi ra, chỉ kịp đan chéo hai cánh tay chắn trước ngực.

Ầm!

Một tiếng động lớn vang lên, người đàn ông trung niên lùi liên tiếp bảy tám bước mới có thể đứng lại, điều càng đáng sợ là, một ngụm máu ở trong cơ thể không thể kìm được, trực tiếp chảy ra từ khóe miệng.

Một đòn, một đòn đã đánh bị thương kẻ xâm lược lúc nãy có thể làm mưa làm gió, người của Liên minh dị năng lần lượt trở nên phấn khích, thậm chí có người còn cười lớn.

Lúc này, lời nói của Sở Vĩnh Du lại xuất hiện.

“Bây giờ, tôi có tư cách để biết chưa?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi