BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 742

Không có liếc nhìn Sở Vĩnh Du nữa, Yêu Tôn xoay người đi về phía bức tượng đổ sụp, ở trên hòn đảo này, ông ta còn có vài thứ phải lấy đi.

“Này! Cậu ta còn chưa chết đó.”

Đột nhiên, một giọng nói giống như từ bốn phương tám hướng vang lên, khiến trong mắt Yêu Tôn lập lòe hàn mang, không ngừng nhìn trái nhìn phải, nhưng cuối cùng một bóng người cũng không phát hiện.

Trong lòng dấy lên một tia bực bội, trên đảo từ khi nào xuất hiện một cao thủ như vậy, vậy mà ngay cả ông ta cũng không phát hiện bóng dáng?

“Giấu đầu lộ đuôi, có dám hiện thân không?”

Rất đáng tiếc, không có ai đáp lại ông ta, nhưng nghĩ tới lời nói vừa rồi, nói là chưa chết, lẽ nào đang chỉ Sở Vĩnh Du?

Không thể nào, một kích toàn lực của ông ta đáng sợ cỡ nào, ông ta rõ nhất, Sở Vĩnh Du không thể sống được, tuyệt đối không thể.

Nhưng dưới sự tò mò thôi thúc, ông ta vẫn từ từ xoay đầu lại nhìn.

Trong nháy mắt, Yêu Tôn hít một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy Sở Vĩnh Du, vậy mà lần nữa đứng dậy, vẻ mặt giật giật, không biết là đau đớn hay là vì nguyên nhân gì khác.

“Cậu rốt cuộc là ai?”

Lúc này, Yêu Tôn cũng bắt đầu nghi ngờ, Sở Vĩnh Du trước mắt là có người giả dạng thành, không phải là Sở Vĩnh Du thật sự kia.

Sở Vĩnh Du mỉm cười, bước một bước, nói năng rất khí phách.

“Tôi chính là Sở Vĩnh Du, người đã thề phải tiêu diệt Yêu Tà, giết sạch mỗi một thành viên của Yêu Tà!”

Ánh mắt của Yêu Tôn lóe lên, tất cả mọi chuyện đều có hơi trái lẽ thường, mới đầu Sở Vĩnh Du không hề có sức đánh trả, đến bây giờ đánh cũng đánh không chết, bất cứ ai thấy, đều sẽ sốc giống như ông ta.

“Tới đi Yêu Tôn, chiến đấu mới vừa bắt đầu.”

Yêu Tôn bất động, không đại biểu Sở Vĩnh Du sẽ đứng.

“Long Đằng!”

Thân pháp Long Đằng lần nữa phát động, Yêu Tôn cũng đã khôi phục lại.

“Chiêu thức như nhau, còn muốn khoe khoang ở trước mặt tôi sao?”

Lại gần, Sở Vĩnh Du lại không dùng Toái Thiên, mà cuồng bạo đánh ra hết quyền này đến quyền khác.

Những tiếng nổ truyền khắp bốn bề, Yêu Tôn vừa chiến vừa lui, trong lòng đã dậy sóng ngầm, một giây trước Sở Vĩnh Du còn giống như cá nằm trên thớt, để mặc ông ta làm thịt, bây giờ vậy mà đánh ông ta không đỡ được, liên tiếp lùi lại.

Lúc này lực lượng mỗi quyền Sở Vĩnh Du tung ra, vậy mà không có bất kỳ chênh lệch gì khi ông ta dốc toàn lực, không, nên nói còn hơn một bậc.

“Cậu, quá đáng rồi!”

Cảm thấy tôn nghiêm và IQ đều bị sỉ nhục, một đạo đồ đằng trong phần mặt của Yêu Tôn đột nhiên ẩn đi, tung ra một quyền.

“Luy Ngư!”

Sở Vĩnh Du vẫn không có sử dụng Phá Thiên, tung ra một quyền.

Bụp bụp bụp!

Hai quyền va chạm, uy lực đều sẽ khiến mặt đất sụt lún, không ngừng nứt ra, lan tận tới phía khu rừng, tác động tới hơn ngàn mét.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi