BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 810

“Cô Văn, tôi biết cô, theo như tôi biết, người anh cả tôi mời, chỉ có một mình cô, Sở Vĩnh Du này không có ở trong, hơn nữa, hôm nay là tiệc sinh nhật một tuổi của con trai tôi, tất cả đều là quyền của tôi, hiểu không?”

Nói xong, chỉ về phía Sở Vĩnh Du, giọng nói cực kỳ khiêu khích.

“Sở Vĩnh Du, bây giờ cho anh hai lựa chọn, thứ nhất, để tôi ở trước mặt mọi người tát anh một cái, sau đó anh quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi; thứ hai, tôi gọi người đuổi anh ra khỏi đây, sau khi ra ngoài sẽ xảy ra chuyện gì, tôi không dám bảo đảm.”

Anh ta đang muốn ngày mai đi tìm Sở Vĩnh Du tính sổ, nhà họ Tàng bọn họ chưa giờ đều là bắt nạt người khác, đâu từng bị người khác bắt nạt, cục tức này sao có thể nuốt trôi.

“Anh quá đáng rồi!”

Văn Khả Hân mặt mày tức giận, trực tiếp rút điện thoại ra.

“Tôi phải nói cho anh cả của anh.”

Đối với điều này, Tàng Đồng không lo lắng, anh cả của anh ta thích chơi phụ nữ cao thâm, Văn Khả Hân chẳng qua vừa hay làm nhân vật này mà thôi, có thể nể mặt cỡ nào chứ.

Hôm nay, ai cũng không thể ngăn cản việc anh ta sỉ nhục Sở Vĩnh Du, ai cũng không được.

Sở Vĩnh Du luôn trầm mặc, cuối cùng mở miệng vào lúc này.

“Xem ra Tàng Thiên Mẫn, là thật sự muốn chết.”

“Mẹ kiếp anh nói cái gì?”

Tàng Đồng cũng sững người, không dám tin Sở Vĩnh Du vậy mà dám ở địa bàn của nhà họ Tàng, sỉ nhục ba anh ta như vậy.

“Tìm chết!”

Không có bất kỳ kiêng kỵ nào nữa, khẽ phất tay, lập tức có hai bóng người xuất hiện ở bên cạnh anh ta.

“Giết anh ta.”

Có người dám mạo phạm nhà họ Tàng như vậy, cho dù giết cũng không có bất kỳ liên quan gì cả.

Tuy nhiên, một người trung niên trong đó lại có vẻ mặt vô cùng kinh hãi, vội nói.

“Cậu Tàng Đồng, không được.”

Hửm? Không được? Tàng Đồng nhìn sang người trung niên đứng ở bên tay phải, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Ông nói cái gì? Ông đang dạy tôi làm việc sao?”

Người trung niên này chính là chú Phong đi theo bảo vệ Tàng Tiểu Thiên, buổi chiều hai vợ chồng Tàng Phong và Tàng Thiên Mẫn trở về thì đã xử lý Tàng Tiểu Thiên một phen, đánh cậu chủ nhỏ khóc um.

Cuối cùng ông ta mới biết, vậy mà đều là do Sở Vĩnh Du, người đàn ông này, đáng sợ tới mức có thể khiến gia chủ Tàng Thiên Mẫn của nhà họ Tàng cũng phải cúi đầu, bây giờ Tàng Đồng còn muốn trêu chọc? Đó không phải là muốn phá trời hay sao?

Không dám có bất kỳ do dự gì, vội vàng bé sát tai của Tàng Đồng lẩm bẩm.

Vào lúc này, trong sảnh tiệc phàm là ai nhìn thấy một màn này cũng đều sốc, có người biết Sở Vĩnh Du, cũng có người không biết.

“Người này là ai vậy, lá gan cũng quá lớn rồi, nơi này là địa bàn của nhà họ Tàng, thật là không muốn sống rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi