BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 925

Nhưng bây giờ vừa nhìn thấy Tề Dương Dương lại đối chọi với Sở Vĩnh Du, ông ta không thể không quản nữa.

“Cậu Tề, nể mặt tôi, hôm nay bỏ đi.”

Tề Dương Dương cười ha hả nhìn sang ông chủ Lý, bỗng bắt lấy cổ áo ông ta.

“Nể mặt? Họ Lý kia, tôi biết ông ở Thiên Hải có quan hệ rộng, vài hào môn đều nể mặt ông, nhưng trong đó, tuyệt đối không bao gồm Tề Dương Dương tôi, hiểu không? Cút sang một bên.”

Dường như sớm đã đoán được Tề Dương Dương sẽ nói vậy, ông chủ Lý vội nhỏ giọng thì thầm.

“Anh Sở này là Thượng Quan Vô Địch gọi điện thoại tới đặc biệt kêu tôi tiếp đãi, trong lòng cậu Tề hẳn có tính toán rồi đi?”

Nhà họ Tề và gia tộc Thượng Quan, cấp bậc khác biệt cũng không phải một hai đâu, đặc biệt là hỗn thế tiểu ma vương Thượng Quan Vô Địch này, càng là xử lý con cháu nhị đại như họ đến ngoan ngoãn.

Quả nhiên, vừa nghe lời này, Tề Dương Dương thay đổi sắc mặt.

“Ông nói thật sao?”

Ông chủ Lý gật đầu.

“Vô cùng chân thật, hơn nữa cậu chủ Thượng Quan Vô Địch còn nói, nếu anh Sở có chút không hài lòng nào, câu lạc bộ của tôi cũng không cần mở tiếp nữa.”

Nói vậy, ý tứ đương nhiên khiến Tề Dương Dương rõ ràng địa vị của Sở Vĩnh Du trong lòng Thượng Quan Vô Địch.

Do dự một lát, Tề Dương Dương buông ông chủ Lý ra, nhìn sang Sở Vĩnh Du, cười nói.

“Haha, hiểu lầm, tuyệt đối là hiểu lầm, anh đã quen Thượng Quan Vô Địch, vậy tôi vẫn là phải nể mặt.”

“Đi!”

Phất bàn tay to, Tề Dương Dương bước nhanh rời đi, sợ Sở Vĩnh Du lại vòng lại tìm anh ta gây phiền phức, cuối cùng nếu dính líu Thượng Quan Vô Địch vào thì to chuyện rồi.

Thấy đám người Tề Dương Dương rời đi, Lạc Thủy Y thở phào một hơi, cô ta không cách nào tưởng tượng, Tề Dương Dương lại dùng danh nghĩa phó bang chủ triệu tập tụ họp, thực ra chỉ là vì gặp mặt mình, xém chút vào hang cọp.

“Cảm…”

Mới nói ra một chữ, Sở Vĩnh Du đã để lại một câu, xoay người rời đi.

“Có lẽ cô có chỗ khó của cô, nhưng cách làm của cô, quả thực khiến người ta khinh thường, cô gái tốt bụng như Tào Khả Nhu có một người bạn như cô, cũng là một loại bi ai.”

Giờ phút này, Lạc Thủy Y ngây người đứng nguyên tại chỗ, tâm lý bỗng nảy sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Anh…anh đợi đó! Lạc Thủy Y tôi nhất định sẽ sống ra hình người, rồi sẽ có một ngày, Sở Vĩnh Du anh sẽ khom lưng quỳ gối trước mặt tôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi