BẢN LĨNH NGÔNG THẦN

CHƯƠNG 944

“Cậu dẹp đi, nhớ một lát nữa phải trả tiền cho Tinh Hà đó, mỗi lần bị đám người này gây chuyện, cậu ấy tổn thất nhiều biết bao nhiêu, trong nhà còn có người mẹ đang nằm ở trên giường phải chăm sóc, thật là quá đáng thương.”

Trong lúc mọi người đang thảo luận, có một chiếc xe ô tô Mercedes Benz chạy tới, người xuất hiện là một người trẻ tuổi đầu tóc nhuộm vàng, phía sau đeo túi.

Sau khi xuống xe, anh ta theo thói quen vuốt ngược tóc ra sau, trên mặt đầy vẻ phách lối.

“Sao vậy, một đám gián ở trong cống, mẹ nó còn dám ăn nữa. Đều cút hết cho tao, lần này tự giác một chút đi, nhìn thấy Lưu Phong này tới đây thì phải cút sớm.”

Người trẻ tuổi tên là Lưu Phong mắng chửi mấy câu, có mười mấy tên thủ hạ bước xuống từ xe van nhìn chằm chằm, khách hàng sợ hãi lập tức hóa thành chim thú lạc đàn.

Rất nhanh, trong tiệm bán súp dê, Chiêm Tinh Hà đi ra, hai tay nắm chặt, nổi cả gân xanh.

“Lưu Phong, mày đừng có ép người quá đáng.”

Lưu Phong cười.

“Tao nói này Chiêm Tinh Hà, bạo lực như vậy làm cái gì, mày nhìn đi, tao lại dẫn thêm mười mấy người đến đây cho mày đánh, không phải thuật cận chiến của mày rất lợi hại hả, lại đánh nữa đi.”

Hai tên đàn em trong đó cũng đã sớm chạy ra xa xa, cầm điện thoại lên bắt đầu quay lại.

Lúc này, Chiêm Tinh Hà hận không thể đánh Lưu Phong, nhưng mà anh ta lại không thể.

Lần trước đến đây gây sự, anh ta nhịn không được mà đạp một tên thủ hạ của Lưu Phong, kết quả bị camera quay lại, cuối cùng phải bồi thường ba trăm triệu mới xong việc, anh ta thật sự không dám ra tay.

“Sao vậy, không dám hả?”

Lưu Phong điên cuồng cười phá lên.

“Ha ha, Chiêm Tinh Hà ơi là Chiêm Tinh Hà, không uổng công ông đây bỏ ra nhiều tiền như vậy mới có thể tra ra được thân phận trong hiện thực của mày, không phải là mày ở truyền nhân của rồng rất tài giỏi hả? Không phải là cách đấu sư cấp chín à? Tiếp tục đến chỉnh tao đi, ha ha, trong hiện thực ông đây có đùa chết mày đi nữa cũng chẳng rơi một sợi tóc của ông đây.”

Lời vừa mới nói xong, đám người mà Lưu Phong dẫn tới liền bắt đầu điên cuồng sỉ nhục.

Xã hội bây giờ có đủ loại camera không ngừng tăng tiến, bởi vì toàn dân đều biết rõ, nếu như không khống chế, như thế này thì sớm muộn gì bạo lực cũng sẽ xảy ra, cho nên Lưu Phong cũng lợi dụng điểm này mà không ra tay, cứ dựa vào cái miệng này để làm loạn việc làm ăn của Chiêm Tinh Hà, để nghề duy nhất của anh ta căn bản không thể tiếp tục kiếm tiền.

Lần trước Chiêm Tinh Hà đã phải bồi thường ba trăm triệu, anh ta đang không ngừng nhẫn nại, nhưng mà cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì thì cả tháng cũng sẽ không kiếm được một đồng tiền, ngược lại còn phải bồi thường.

Anh ta đã xin các ban ngành liên quan giúp đỡ, nhưng mà trong nhà Lưu Phong có tiền, ngày hôm nay bạn bắt mấy người này nhốt lại mấy ngày, ngày mai lại mang theo mười mấy người đến đây. Nói tới nói lui cũng chỉ là vấn đề nộp tiền bảo lãnh, dù sao thì không ra tay thì không có cách nào định tội.

“Lưu Phong! Là một người đàn ông, vậy thì đến đấu trường phân cao thấp với tao đi, dùng phương thức như thế này, mày không cảm thấy mình vô liêm sỉ lắm hả?”

Lưu Phong chẹp chẹp miệng.

“No no no, Chiêm Tinh Hà, mày có mặt mũi nhắc tới cận chiến nữa mày à? Cách đấu sư cấp chín, tao chỉ mới là cách đấu gia cấp hai, mẹ nó, hay quá nhỉ, ông đây chỉ thích chơi mày như vậy thôi, có được không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi