BẠN TRAI NGÂY NGÔ CỦA TÔI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nguồn: Sưu Tầm

Edit: Phưn Phưn

Vòng loại của cuộc thi biện luận Tiếng Anh được tổ chức tại phòng truyền thông ở thư viện.

Phần lớn sinh viên dự thi đều là của Khoa Ngoại ngữ, sinh viên khoa khác thì không nhiều lắm. Trong phòng đều là sinh viên Khoa Ngoại Ngữ đến xem cuộc thi, Cảnh Lỵ và hai bạn cùng phòng Thành Tuyết, Doãn Hải Linh cũng đến cổ vũ cho Kinh Nhiên và Lý Nhụy Hoa, vất vả lắm mới tìm được ba chỗ ngồi liền nhau.

Cuộc thi biện luận không có yêu cầu đặc biệt về trang phục với người dự thi, chỉ một câu đơn giản “Trang phục thống nhất.”

Kinh Nhiên làm nhóm trưởng, trang phục của thành viên là do anh quyết định.

Lúc cuối tuần, Kinh Nhiên ở nhà bà ngoại dùng di động lên taobao xem đồng phục nhóm, thời điểm chuẩn bị ấn xác nhận thanh toán thì bị Cảnh Lỵ nhìn thấy, ngăn anh mua chúng.

Đại học bá này mua đồng phục nhóm đơn giản một cách thô bạo!

Áo thun màu trắng, trước ngực in hai chữ màu đỏ đầy nhiệt huyết “Tất thắng”!

Tốt xấu gì cũng là một cuộc thi biện luận Tiếng Anh, nghe vào có chút dồn ép, đừng ăn mặc LOW như thế được không…

Cuối cùng Cảnh Lỵ chọn cho họ một áo POLO thời thượng màu đen, ít nhất còn có cổ áo, cũng tính là khá tôn trọng cuộc thi này.

Người dự thi khoa khác ăn mặc rất tùy ý, mà nhóm của Khoa Ngoại Ngữ tham gia đều là vì vị trí thi đấu giữa các trường nên tốn rất nhiều công phu, ngay cả quần áo cũng không thể xem nhẹ. Thành viên các nhóm của Khoa Ngoại ngữ đều làm tóc, mặc tây trang đeo giày da, ngay cả đi đường đều có phong thái của tinh anh.

Các sinh viên dự thi của khoa khác lại có vẻ như chưa hiểu sự đời.

Nhưng kiểu cuộc thi trong trường thế này, trọng tâm vẫn là quá trình biện luận, không liên quan gì đến trang phục. Nhưng dựa trên khí thế, thì Khoa Ngoại ngữ đã nghiền áp các Khoa khác.

Trước khi đấu vòng loại thì đã có vòng loại nhỏ để sàng lọc thí sinh, bây giờ chỉ có 6 nhóm tiến vào vòng trong, tối nay có thể xem ba trận so tài. Trước đó, đại diện các nhóm đã lên bục rút thăm đối thủ cạnh tranh của mình.

Tên nhóm của Kinh Nhiên là Molly Team, trước đó Cảnh Lỵ không hề biết, cho đến tối nay đi vào hiện trường mới biết được, đại học bá đúng là không biết xấu hổ mà khoe ân ái. Toàn khoa ai mà không biết đại học bá quê mùa này quen một cô bạn gái tên là Cảnh Lỵ.

Molly không phải tên Tiếng Anh của hoa nhài, chỉ phát âm là “Hoa nhài”, đây cũng là tên Tiếng Anh Cảnh Lỵ đăng kí trên hộ chiếu.

(Hoa nhài có phát âm là mò·lì)

Vừa rồi lúc Kinh Nhiên ở trên sân khấu giới thiệu tên nhóm mình là “Molly Team”, thì mọi người xung quanh đều nhìn Cảnh Lỵ, khiến cô đến giờ vẫn không được tự nhiên.

Phân đoạn rút thăm kết thúc, nhóm Kinh Nhiên chọn trúng đối thủ là nhóm của Lý Tuyết Tình, dưới sân khấu đều kinh ngạc. Vốn dĩ là hai nhóm đứng đầu, thế mà ở vòng loại đã phân cao thấp, trong đó sẽ có một nhóm nhận kết cục là bị loại?

“Vốn dĩ là hai nhóm mạnh, mà ở vòng thứ nhất đã phải loại một nhóm, như vậy có ổn không?” Mấy sinh viên ngồi gần Cảnh Lỵ đã bắt đầu thì thầm bàn tán.

Số thứ tự ra sân của nhóm Kinh Nhiên là số ba, trên sân khấu đã bắt đầu biện luận, các thí sinh khác đều đã vào cánh gà nghỉ ngơi.

Cảnh Lỵ rất tin tưởng vào Kinh Nhiên, cảm thấy anh có thể thắng Lý Tuyết Tình. Nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng, dù sao thì Lý Tuyết Tình đã đại diện trường tham gia thi biện luận vài lần, kinh nghiệm nhiều hơn cả Kinh Nhiên.

Kinh Nhiên chỉ thường tham gia một số cuộc thi, đa số đều là thi đấu cá nhân, ví dụ như cuộc thi Toán Học hoặc là cuộc thi về học tập, chưa từng tham gia kiểu thi đấu nhóm thế này.

Cuộc thi thật sự rất gay cấn.

Cảnh Lỵ cầm di động gửi WeChat cho Kinh Nhiên:

【 Hoa Nhài: Nhiên Nhiên, cố lên! 】

Mấy giây sau, Kinh Nhiên mới trả lời lại một biểu cảm, một con mèo hoa ôm đang một con cá gật gật đầu, còn có hai chữ “Dạ dạ”.

Cảnh Lỵ ấn nút nguồn, cất di động, bỗng yên tâm hơn.

Đại học bá sẽ không thua đâu!

Cuối cùng cũng tới trận thứ ba, Molly Team và Victory Team lên sân.

Đề biện luận là: Liệu lợi ích của thẻ tín dụng có vượt trội hơn bất lợi.

Molly Team là phía tán thành, thân là người biện luận Kinh Nhiên đứng lên, trước mặt người xem khom lưng, cầm lấy microphone, bắt đầu lập luận: “I think the most advantageous part of…”

Đại học bá vừa lên tiếng, các bạn nhỏ ở dưới sân khấu đều sợ ngây ra.

Trường trung tiểu học trong nước giáo dục Tiếng Anh đều có chung một hiện tượng, phát âm Tiếng Anh yếu. Dù rất nhiều học sinh thi Tiếng Anh vào đại học hay thậm chí là sinh viên thi được thành tích Tiếng Anh cấp bốn cấp sáu khá ổn, thì chỉ vừa nói ra là lập tức lắp bắp. Trừ khi từ nhỏ được học trong trường song ngữ, hoặc là vào đại học chọn Khoa Ngoại Ngữ để rèn luyện, hay tự mình đi tham gia một số chương trình đào tạo Tiếng Anh thì mới có thể cải thiện được…

Diện mạo Kinh Nhiên bình thường, bởi vì là thủ khoa đại học của tỉnh, thêm vào đó trường cao trung của anh là một trường công lập bậc trung của thành phố G, ngành Quản lý cũng không yêu cầu phát âm Tiếng Anh phải quá chuẩn, lại thường xuyên thấy anh ngồi ngốc tại thư viện để học, không giống với một số sinh viên vào mỗi buổi tối đều chạy tới nội thành học lớp bổ túc Đông Phương Anh Ngữ X.

Anh làm thế nào để luyện ra cách phát âm Tiếng Anh chuẩn đến vậy? Lúc nói cũng chẳng hề bị lắp.

“Học bá nhà cậu lợi hại quá, nói Tiếng Anh quá trôi chảy!” Thành Tuyết ngồi bên cạnh Cảnh Lỵ cũng nhịn không được khen Kinh Nhiên.

“Đương nhiên lợi hại!” Cảnh Lỵ có dáng vẻ như người mẹ trở nên kiêu ngạo khi con trai mình được khen, chỉ còn thiếu mỗi cái đuôi, nếu không sẽ giống như một con cún đang vểnh cái đuôi của mình lên.

Phải biết rằng, mỗi buổi sáng chạy bộ đại học bá đều nghe tin tức Tiếng Anh rồi đọc theo; lúc tự học ở thư viện, sách chuyên ngành Quản lý mà anh đọc đều là bản gốc Tiếng Anh. Dù có yêu đương, thì thời gian trò chuyện với bạn gái và thời gian học tập cũng nghiêm khắc phân chia, không chút cẩu thả. Mỗi lần vợ chồng son đến phòng tự học ở thư viện, Cảnh Lỵ thì xem phim, Kinh Nhiên thì học tập. Chỉ đến khi Kinh Nhiên học xong, bọn họ mới có thể nói chuyện phiếm với nhau.

Vốn đã thông minh, mà anh còn nỗ lực như thế, quả thực không cho người khác sống.

Sau khi Kinh Nhiên kết thúc lập luận, đến lượt Lý Tuyết Tình phản biện lại. Thành thích của hoa hậu giảng đường Lý Tuyết Tình không nổi bật như Kinh Nhiên, nhưng rất nhiều người biết đến lai lịch của cô ta. Gia cảnh tốt, bạch phú mỹ danh xứng với thực, từ nhỏ đến lớn đều học trường nổi tiếng, tiếp thu nền giáo dục song ngữ, hơn nữa cô ta hai lần liên tục đạt quán quân, việc diễn thuyết lưu loát bằng Tiếng Anh với cô ta mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Hai nhóm một đề tài, đều không phải người ăn chay, tối nay thật sự gay cấn.

Dần dần, Cảnh Lỵ cũng không khỏi căng thẳng theo, dường như đại học bá đã gặp được đối thủ.

Năng lực của thành viên Molly Team cũng khá tốt, đều là nhân tài được Kinh Nhiên tỉ mỉ lựa chọn, hơn nữa anh còn tự mình hướng dẫn bọn họ, đương nhiên đội kia đều là những người thắng cuộc tập hợp lại. Ở trên sân khấu thành viên hai nhóm tranh luận qua lại vô cùng xuất sắc. Mọi người đều phải nhìn người của ngành Quản lý với cặp mắt khác xưa, không nghĩ tới trình độ Tiếng Anh của họ ngang với người của Khoa Ngoại Ngữ.

Sau khi kết thúc khâu tổng kết, ban giám khảo tiến hành đánh giá, cuối cùng Molly Team thắng lợi, tiến vào vòng trong.

Thật không dám tin được, tự xưng Victory Lý Tuyết Tình lại thua. Trước kia được hai lần quán quân, thế nhưng lần này đã bị loại từ vòng loại.

Cảnh Lỵ thấy Kinh Nhiên chiến thắng Lý Tuyết Tình, lập tức sảng khoái.

Dập tắt được thói kiêu ngạo của cô gái kia, thật hả giận.

Ai kêu cô gái kia luôn làm vẻ mặt âm dương quái khí nhìn cô và Kinh Nhiên. Cũng không có ăn mất hạt gạo nào nhà cô ta, mắc gì mỗi lần đều khinh bỉ vợ chồng son bọn họ chứ?

Cả ba lượt thi diễn ra cả tối, thời gian kết thúc khá sớm, Molly Team và mấy người trong kí túc xá Cảnh Lỵ cùng nhau đi ăn khuya ở quán ăn bên ngoài trường. Tối mai phải đấu bán kết và chung kết, nhưng ngày mai lịch học của Kinh Nhiên đã đầy, không có cách nào để bớt chút thời gian hướng dẫn cho thành viên nhóm. Cho nên lúc ăn khuya, người của Molly Team đều giành giật từng giây để thảo luận về hai đề tài ngày mai.

Cảnh Lỵ và Thành Tuyết, Doãn Hải Linh ngồi chung một chỗ, ba cô gái yên lặng ngồi một bên chơi di động chờ đồ ăn mang lên, không quấy rầy đến người bên cạnh đang thảo luận.

Người phục vụ mang lên một dĩa lớn tôm hùm đất xào cay, Cảnh Lỵ dựng thẳng đũa chuẩn bị gắp mấy con tôm hùm đất vào trong chén của mình. Đôi đũa vừa chạm tới tôm hùm đất, giây tiếp theo đã bị Kinh Nhiên cầm đũa ngăn cản động tác của cô.

Kinh Nhiên đột nhiên ngừng hướng dẫn, mọi người đều đồng loạt nhìn nhìn anh và Cảnh Lỵ, tựa như Kinh Nhiên không muốn cho Cảnh Lỵ ăn tôm.

Cảnh Lỵ hỏi: “Sao vậy?”

“Không được ăn!”

“Vì sao?”

“Ngày hôm qua cậu bị đau dạ dày, không được ăn cay.”

Lúc trước trong khoảng thời gian chia tay, Cảnh Lỵ không ăn uống gì, nếu ăn thì ăn rất ít, đôi khi một hai ngày cũng không ăn cơm, gầy xuống rất nhanh. Gần đây cô và Kinh Nhiên quay lại với nhau, ăn uống đã tốt lên, nhưng vì trước đó nhịn đói mà bị đau dạy dày, nhất thời ăn uống bình thường lại khiến cho dạ dày chịu không nổi.

Nhưng dạ dày chỉ đau vào buổi tối ở kí túc xá, Cảnh Lỵ cũng không nói cho Kinh Nhiên biết. Nếu tính đến việc có người mật báo, vậy người khả nghi nhất chính là người đang ở trong Molly Team Lý Nhụy Hoa.

Tầm mắt Cảnh Lỵ lập tức lướt về phía Lý Nhụy Hoa, cô nàng bất đắc dĩ nhún vai.

Lúc này, người phục vụ mang lên một chén cháo bạch quả. Kinh Nhiên bảo người phục vụ đặt ở trước mặt Cảnh Lỵ, sau đó nói với cô: “Gần đây phải chú ý ẩm thực, khẩu vị không được quá nặng.”

Vừa rồi lúc chọn thức ăn, Cảnh Lỵ còn tưởng rằng công ‘trúa’ nhỏ chọn cho anh ăn, ai ngờ là đặc biệt chọn cho cô.

Trước kia, Kinh Nhiên luôn độc lai độc vãng, không am hiểu cách săn sóc người khác, nhất là với nữ sinh. Từ sau khi trở thành bạn trai bạn gái với Cảnh Lỵ, mới bắt đầu học cách săn sóc bạn gái, bởi vậy cũng không làm ra chuyện cười nào quá lớn. May mà tấm lòng bao dung của Cảnh Lỵ rất lớn, nếu đổi thành cô gái khác thì đã sớm mắng anh bệnh thần kinh.

Cảnh Lỵ xấu hổ nhìn Kinh Nhiên nói câu cảm ơn: “Cảm ơn, Nhiên Nhiên.”

Vẻ mặt Kinh Nhiên trở nên rất dịu dàng, ngữ khí mang theo ý cưng chiều: “Nên làm.”

Chăm sóc tốt cho bạn gái là việc nên làm.

Mấy cô bạn ngồi cùng bàn ăn vô cùng buồn bực nhìn vợ chồng son bọn họ lại rải thức ăn cho chó, chỉ có thể hóa đau thương thành sức mạnh ăn uống. Đề thảo luận bị bỏ dở, mọi người nâng chén đũa, một đĩa lớn tôm hùm đất cứ thế đã chia xong.

Cảnh Lỵ nhìn đĩa trống rỗng, cảm thấy rất đáng tiếc, hiếm khi được một lần ra ngoài ăn tôm hùm đất, thế mà đến một con còn không được ăn!

Nhưng Kinh Nhiên không thích ăn cay, nhất định sẽ không đi ăn với cô.

Kinh Nhiên nhìn ra được cô lưu luyến với tôm hùm đất, sờ đầu cô, an ủi: “Ngoan, lần sau lại ăn nữa.”

Cảnh Lỵ hơi tủi thân nói: “Nhưng cậu không ăn cay, vậy ai đi với tôi?”

“Tôi đi với cậu.”

“Cậu muốn ăn cay?”

“Không ăn, tôi đi lột vỏ cho cậu.”

Vẻ mặt mấy cô bạn ngồi cùng bàn ăn phức tạp nhìn hai người họ.

Thành Tuyết lên tiếng trước: “Nếu không, hai cậu đi sang bàn bên cạnh cạnh ăn cái gì đi!”

Cảnh Lỵ:…

Chuyên mục xả ảnh đồ ăn:

Tôm hùm đất xào cay

Cháo bạch quả

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi