BẠN TRAI TÔI LÀ MÈO – NAM NGUYỆT TÍCH

Dương v*t thô dài chống đẩy vào hoa huy*t sâu đến tận cùng, trong lúc ra vào như vậy thì va chạm vào âm vật nhỏ không ngừng. Lông mu bên dưới của anh phớt nhẹ qua hoa tâm, trêu chọc cô thở gấp liên tục.

“A…..Chậm một chút…..” Cô ôm cổ chàng trai, người mềm oặt cầu khẩn.

Vòng eo săn chắc của anh chuyển động như sóng biển chập trùng, đâm vào tận gốc rồi rút ra rồi lại đâm vào toàn bộ. Xuân triều tràn lan, nước nôi gợn sóng.

Nước ấm từ vòi sen chảy ào ào xuống tấm lưng rộng lớn của anh, bọt nước bắn lên tung tóe như những hạt châu văng trên bàn. Tóc mai dán chặt vào tai anh, đôi mắt sâu thẳm khóa chặt cô.

“Bà xã….” Anh động tình lẩm bẩm bên tai cô. “Ừm.” Cô nhỏ giọng đáp lại.

“Anh bắn vào trong em được không?

“Em không ngoan, đối xử với anh cũng không tốt. Nể mặt anh là trẻ con, em an ủi anh đi.” Anh dùng tay nâng cằm cô lên, côn th*t hừng hực bên dưới một khắc cũng quên luật động.

“Anh còn chưa thành niên” Lông mày thanh tú của Vân Du nhíu lại.

“Chuyện này không liên quan. Em sinh con đâu cần anh phải thành niên.” Chu Tử Ninh tìm được chỗ mẫn cảm của cô liền xuyên vào mạnh mẽ.

Vân Du cuộn tròn người, gót chân xinh đẹp uốn thành vòng cung như trăng khuyết. Hoa huy*t liên tục run rẩy, dung dịch sền sệt ấm nóng phun ra, tưới lên gốc dương v*t.

Cảm giác bị ập vào như vậy khiến toàn bộ cơ thể anh đều rất thoải mái. Chu Tử Ninh càng hăng hái chơi cô gái nhỏ dưới thân mạnh mẽ hơn.

Cô thất thủ rồi….Thân thể mềm oặt chui vào trong lòng anh. Sau khi cao trào qua đi thì cô chủ động ôm eo anh.

Thấy phản ứng của cô như vậy, anh nhẹ nhàng bế cô lên, thả lỏng đôi chân bị anh khống chế nãy giờ.

Đôi chân mảnh khảnh quắp lên eo chàng trai, cô ôm anh chặt đến nỗi muốn đem anh hòa vào bên trong cốt tủy của mình.

“Chu Tử Ninh…..” Cô gọi tên anh.

“Em sao vậy?” Anh dừng lại động tác, ngẩng đầu nhìn cô.

“Em sợ….Em sợ mình sẽ quen với việc được anh đối xử tốt rồi lỡ như một ngày nào đó anh chọn người khác.” Cô hạ mắt xuống, che đi những cảm xúc trong mắt. Cô có lẽ đã yêu anh mất rồi nên mới lo được lo mất như thế này.

“Phốc—” Chàng trai dùng tay búng lên trán cô gái.

“Cái đầu nhỏ của em suy nghĩ lung tung gì vậy? Trừ phi em không cần anh nữa chứ đời này xác định anh chỉ cưới một mình em.” Anh đâm vào mạnh mẽ, cặp trứng nặng trĩu đánh lên âm hộ, phát lên tiếng bành bạch.

“Không cần anh là em thiệt thòi.” Hơi nóng của anh phả lên bộ ngực trắng như tuyết của cô, hàm răng trắng muốt cắn nuốt nhũ hoa.

Làm gì có chuyện cô không cần anh chứ. Chỉ là, cô không đủ tự tin với bản thân mình.

“Bà xã à, miệng nhỏ bên dưới của em cắn thật chặt.” Ở ngoài mép lỗ, thịt mềm bị chống đẩy gần như trong suốt.

“Ha—” Anh thở ra một hơi thật dài, đỡ eo cô lên, hung hăng chạy nước rút. Dịch nhờn chảy ra từ âm hộ. Nước từ trong cơ thể cô gái bị dương v*t to dài đẩy ra.

Cô cắn lấy vai anh, tiếp nhận từng đợt tấn công mãnh liệt. Sự nhiệt tình và thô bạo của anh như muốn nhấn chìm cô.

Anh đột nhiên thâm nhập đến tận cùng, chống đẩy liều mạng. Hoa huy*t bị ép mở rộng ra. Sau đó, từng đợt tinh d*ch được phun ra mãnh liệt từ quy đ*u nóng bỏng.

———-

Lời tác giả: Vì mị muốn đem những điều tốt đẹp nhất trên thế giới này cho nữ chính nên nam chính nhất định phải trâu bò.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi