BẠN TRAI TÔI LÀ MÈO – NAM NGUYỆT TÍCH

Chớp mắt đã đến sáng thứ bảy. Vân Du tắt đồng hồ báo thức rồi vô thức trở mình.

Do đuôi bị đè nên Chu Tử Ninh đã vung chân ra ngăn lại, móng vuốt sắc bén vừa chạm vào váy lụa bỗng lại rụt về. Cậu dùng lớp đệm thịt dưới chân đẩy nhẹ tấm lưng mảnh khảnh của cô. Cảm thấy sau lưng hơi ngứa, Vân Du tiện tay vỗ một cái, trùng hợp lại vỗ đúng vào hai hòn trứng trên mông Chu Tử Ninh.

Chu Tử Ninh lập tức đen mặt, cô gái này đúng là được đằng chân lân đằng đầu.

“A!” Vân Du đang nằm trên giường đột nhiên ngồi bật dậy, xót xa ôm lấy cậu. Vải lụa mềm mại ôm sát cơ thể khiến những đường cong quyến rũ lộ ra. Dây váy ngủ tuột xuống hai cánh tay, miễn cưỡng lắm mới che được hai đỉnh đồi ngọc ngà.

Chu Tử Ninh nép vào ngực cô, sau đó cọ xát người lên khắp bầu vú. Một con thỏ xinh xắn bật ra khỏi lớp ảo mỏng dính. đầu v* hồng nhạt tựa như nụ hoa chúm chím nằm nổi bật giữa núi thịt non mềm. Đệm thịt mới chạm khẽ vào mà nụ hoa đã trướng lên và vươn ra khỏi thịt mềm.

Vân Du hít vào một hơi, cố gắng khép hai chân lại, dường như đang có chất lỏng nóng bỏng nào đó thấm ướt hết hoa huy*t.

“Đừng nghịch nữa.” Vân Du kéo dây áo lên.

Chu Tử Ninh dùng chân đẩy cổ áo nhằm ngăn chặn cô mặc váy tử tế, móng vuốt sắc bén chọc thẳng vào trong vải lụa khiến Vân Du không thể nào kéo cổ áo lên được, ngược lại còn làm cho con thỏ khác nhảy vọt ra ngoài theo.

Vân Du đành phải nằm xuống và ôm Chu Tử Ninh vào ngực. Hai chiếc dây váy tuột xuống cánh tay nhỏ, cổ áo bị kéo xuống tận hông, bầu vú non mềm lộ ra ngoài không khí. Chu Tử Ninh nhảy lên một bên ngực mềm mại, dùng hai chân trước chà qua chà lại đầu v*.

Quả anh đào màu hồng nhạt càng chà càng lớn, ánh mắt long lanh ngập nước của Vân Du bị một tầng sắc dục che phủ. Cô nhấc cái mông yêu kiều của mình lên, sau đó kéo váy đến eo rồi cởi bỏ chiếc quần lót nhỏ màu trắng hôm qua mới thay, hai chân vừa khép chặt lập tức mở ra.

Chu Tử Ninh nhảy lên cơ thể cô và nhìn vào hai gò má ửng hồng. Vân Du nằm nghiêng mặt sang một bên, đôi gò bồng lên xuống phập phồng theo nhịp thở hỗn loạn. Cô cắn nhẹ môi dưới, làn mi dày rủ bóng xuống khuôn mặt trắng nõn. Tay này khẽ đưa đẩy bầu vú non mềm hồng phớt, còn ngón trỏ mảnh khảnh của tay kia thì xoa nắn hoa hạch xinh xắn, chậm rãi thăm dò vùng cấm địa. Hai đùi căng cứng ưỡn lên từng chút từng chút một.

Chu Tử Ninh nằm nhoài giữa hai chân, nhìn chằm chằm từng động tác của cô. Nếu lúc này mà có thể biến thành người thì cậu đã làm cho cô thỏa mãn rồi! Lòng cậu nóng vội bứt rứt, bụng dưới vô thức cọ vào ga trải giường.

“Cúc Ú, em cũng đang động tình à?” Giọng nói khàn khàn của cô truyền đến như một liều thuốc kích dục khiến cho lòng cậu ngứa ngáy.

Hoa hạch phía dưới đang được cô xoa nắn càng ngày càng lớn, miệng huyệt nhỏ hơi hé mở khiến mật dịch trong suốt từ từ chảy ra ngoài. Cô ngẩng đầu lên, hai gò má cũng trở nên đỏ ửng, sau đó lan dần đến cần cổ mảnh mai.

“A~…” Cô kiễng đôi chân mềm mại thướt tha lên, cơ thể không ngừng run rẩy. Vùng eo tê dại như vừa bị sấm chớp càn quét, chất lỏng cuộn trào mãnh liệt ở trong nụ hoa. Hai chân khép chặt đột nhiên hạ xuống giữa giường.

Thoải mái quá… Nhưng thoải mái xong lại vô cùng trống rỗng. “Meo~” Chu Tử Ninh đi đến trước mắt cô rồi ngồi xổm xuống.

“Cúc Ú…” Vân Du ôm cậu.

“Meo~” Chu Tử Ninh nép vào bầu ngực mềm mại của cô, có lẽ sợ sẽ bị ném xuống nên cậu ngoan ngoãn nằm yên, không hề có bất kỳ một hành động mờ ám nào.

Vân Du vuốt ve bộ lông mềm mượt, buồn bực lên tiếng: “Chút nữa đi xem mắt, chị biết phải làm gì đây?”

Xem mắt? Chu Tử Ninh dựng lỗ tai lên, còn có thể làm sao nữa? Tất nhiên là người nào đến thì đánh người đó thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi