BẠN TRAI TUI HÌNH NHƯ CÓ BỆNH

Ố, anh ấy không đánh tui.

Nhưng con chó này đúng là rất tội. Tui đoán nó bị người ta đánh gãy một chân, thân thì gầy như bộ xương, lông lá rụng lả tả thành hình trông cực giống bản đồ thế giới. Mà dù có vậy đi chăng nữa, nó vẫn cứ lao tới vọng tưởng cướp được suất gà cuộn tui vừa mới mua.

Tui túm cái túi không buông tay, nó cắn cái túi không nhả miệng.

Trước khi tui làm thám tử dù sao cũng từng đi bộ đội rồi, bàn về thể lực tui đâu thua kém ai. Tui sống chết không buông bởi vì đấy là cơm tối của tui, nó cũng sống chết không buông chắc bởi vì đấy là bữa ăn duy nhất trong nhiều ngày qua của nó.

Thành thật thì tui còn rất thích cái tính bướng bỉnh này của nó. Cho nên tui đi mua thêm hai suất gà cuộn nữa, thành công lừa nó lên xe mình.

Lúc tui mang chó về nhà bạn trai còn chưa tan làm trở về, trên đường đi tui có ghé qua một bệnh viện thú y. Bác sĩ bảo chân của con chó này phải làm phẫu thuật, hơn nữa nó còn có chút bệnh ngoài da, nhưng nó gầy quá nên tạm thời chưa chữa được. Bác sĩ bèn cho tui vài lọ thuốc, bảo tui trước tiên ôm nó về nhà nuôi hai ngày. Cũng may bác sĩ nói có thể tắm cho nó, nếu không tui nhất định sẽ bị bạn trai bạo hành gia đình.

Mà quá trình tắm này tương đối khốc liệt.

Có thể là vừa được ăn đến ba suất gà cuộn nên con chó siêu siêu khỏe. Nó thề sống thề chết kháng cự, ra sức vùng vẫy đám lông không còn nhiều lắm của mình, dữ dội đến giống như không phải tui đang tắm mà là đang bạo cúc nó vậy.

Sau khi tắm cho chó xong cả người tui cũng ướt nhẹp luôn. Tui mở cửa phòng tắm ra, sau đó liền trông thấy bạn trai mặt mũi u ám đang đứng lù lù.

Anh ấy nói người tui có mùi như là của một con lửng chó bẩn đến độ ngay cả rệp ký sinh trên người cũng đẻ được cả một đống bọ chét bị nhúng nước một tuần lễ trộn lẫn với mùi sữa tắm chó mèo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi