BẢO ANH LÀM SAO KHÔNG YÊU EM

CHƯƠNG 111


Người ở lại bên trong càng ngày càng ít, Khúc Chấn Sơ khó khăn lắm nhảy xong một điệu, vội vàng muốn đi tìm An Diệc Diệp .


Vừa quay đầu lại, lại thấy tất cả mọi người đều đứng ở trong đình viện, có người chen lấn không vào được, đứng ở bên cửa sổ nhìn.


Bọn họ đang nhìn cái gì?


Khúc Chấn Sơ tò mò đi tới.


Dư Nhã Thiểm vội vàng đưa tay kéo anh, nhưng kéo hụt.


“Anh Chấn Sơ , anh muốn đi đâu?”


Nhưng Khúc Chấn Sơ căn bản không để ý tới cô ta.


Dư Nhã Thiểm tức đến cắn răng, dậm chân, vội vàng đuổi theo.


Trong sân tụ tập rất nhiều người, nhưng ai cũng không nói chuyện, trong hoàn cảnh iên tĩnh chỉ có một giọng nói trong trẻo.


“Bác Lưu, cái bình chữ Thọ kia của bác nếu có giấy giám định, chắc là hàng thật.”


“Không được không được, cháu đều xem giúp bọn họ, cũng phải xem giúp ta một chút, ai biết giấy giám định kia có phải giả hay không?”


Mọi người vừa nghe, líu lưỡi không nói nên lời.


Đồ cổ của nhà ông Lưu cũng đều đưa cho nhà giám định nổi tiếng giám định từng cái, là những người giám định có uy tín nhất.


Nhưng không ngờ đến tới nơi này, còn không bằng một câu nói thỏa đáng trước mắt của cô nhóc này.


An Diệc Diệp nhất thời có chút không biết làm sao.


Bây giờ đồ cổ mang tới, cô đều đã giám định qua từng cái, nhưng số ít bọn họ vẫn hy vọng, có thể để cô cùng nhau đến nhà, tận mắt nhìn những món đồ lớn không mang tới kia.


Theo lý thuyết, những người này đều là người rất có tiếng tăm, theo lý sẽ không mua phải hàng giả gì, nhưng bọn họ vẫn không yên lòng.


Cô nhất thời có chút khó xử.


“Cháu bình thường phải đi học, nếu như cuối tuần có thời gian…”


“Được! Tuần này tới nhà ta! Nha đầu, ta tự mình đi đón cháu!”


An Diệc Diệp còn chưa nói hết, thì có người cướp lời mở miệng nói.


Những người khác nhất thời không vui.


“Tuần sau tới tôi!”


“Ai ya, ông đừng giành với tôi! Tôi sớm đã nói xong rồi!”’ Mấy người này mắt thấy lại muốn đánh nhau, An Diệc Diệp vội vàng ngăn bọn họ lại.


“Bác Lưu, bác Từ, mọi người không phải tranh nhau, nếu như bình thường cháu tan học, cũng có thể tới.”


Vì vậy mấy người này, lại bắt đầu tranh nhau thời gian tan học của An Diệc Diệp , không bao lâu được phân chia rõ ràng.


Khúc Chấn Sơ nhìn thấy hình ảnh trước mắt.


Mặt An Diệc Diệp vui vẻ mang theo nụ cười, cùng mấy ông cụ quyền cao chức trọng trò chuyện với nhau rất vui, tất cả mọi người xung quanh nhìn cô.


Cô lần nữa trở thành tâm điểm của tất cả mọi người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi