BẢO ANH LÀM SAO KHÔNG YÊU EM

CHƯƠNG 248


An Diệc Diệp bị anh kéo xuống giường nằm.


Khúc Chấn Sơ tắt điện, ôm cô vào lòng một cách rất quen tay.


Giống như ôm búp bê vậy.


Cơ thể An Diệc Diệp cứng nhắc, cô vặn vẹo người, muốn giãy ra.


Khúc Chấn Sơ nhíu mày, giọng nói truyền ra từ trong bóng tối.


“Ngủ.”


An Diệc Diệp vẫn thấy không thoải mái.


Khúc Chấn Sơ thấy cô không nghe lời, nhấc tay vỗ xuống mông cô một cái.


Một tiếng “tét” vang lên.


“Tốt nhất là em đừng cử động nữa!”


An Diệc Diệp run rẩy, lập tức trở nên an phận.


Khúc Chấn Sơ hài lòng, ôm cô thiếp đi.


Sáng hôm sau.


An Diệc Diệp vừa mở mắt thì thấy Khúc Chấn Sơ đã dậy rồi, đang ngồi một bên trước máy tính, quản lí công ty từ xa.


Cô vội ngồi dậy, mở điện thoại ra, vẫn không nhận được tin nhắn trả lời của Mai Ấn Cầm.


Cô có chút lo lắng, đang suy nghĩ xem có nên đích thân đi tìm hay không. Không ngờ, buổi trưa mới ăn cơm xong, Mai Ấn Cầm đã tới.


Anh ta đeo kính râm, đội mũ lưỡi trai, đi một mình từ cửa vào.


Vừa nhìn thấy An Diệc Diệp, anh ta đã nói: “Sao hai người cũng đến đây?”


An Diệc Diệp lắc đầu, nhìn Khúc Chấn Sơ trước mặt, chỉ dám nói: “Bọn em đến du lịch.”


Mai Ấn Cầm nhìn Khúc Chấn Sơ ngồi bên cạnh.


Tuy đối phương không nhìn qua, nhưng anh ta có thể cảm nhận rõ được rằng đối phương đang dồn sự chú ý về mình.


Ngay lập tức, Mai Ấn Cầm bật cười.


“Hai người tới đúng lúc lắm, ngày mai anh có buổi hòa nhạc.”


Hai người chưa kịp phản đối, anh ta đã lấy vé ra đặt lên bàn.


“Tối mai, có người rất quan trọng sẽ tới tham gia.”


Nói xong, anh nhìn An Diệc Diệp với một ánh mắt sâu xa.


An Diệc Diệp cầm hai tấm vé buổi hòa nhạc trên bàn lên, suy nghĩ một lúc rồi quay sang nhìn Khúc Chấn Sơ.


Tuy Khúc Chấn Sơ vẫn nhìn vào màn hình máy tính, tốc độ gõ bàn phím cũng rất nhanh.


Nhưng cô vừa nhìn qua, anh liền nói: “Muốn đi?”


An Diệc Diệp gật đầu, nhưng lại sợ anh không nhìn thấy.


“Muốn.”


Khúc Chấn Sơ ngừng gõ bàn phìm lại, quay đầu, ánh mắt liếc qua phía Mai Ấn Cầm, rồi nhìn An Diệc Diệp.


“Chỉ vậy thôi mà cũng muốn thuyết phục anh?”


An Diệc Diệp nhìn anh với vẻ mặt mờ mịt.


Khúc Chấn Sơ thở dài một hơi, đứng dậy bước tới.


Anh làm ngơ Mai Ấn Cầm trước mặt, cúi xuống hôn lên môi cô.


“Đi đi.”


Nói xong, anh nhìn Mai Ấn Cầm một cái rồi quay về trước máy tính tiếp tục làm việc.


Lúc Khúc Chấn Sơ hôn An Diệc Diệp, sắc mặt Mai Ấn Cầm lập tức trắng bệch, bàn tay đặt trên bàn cũng đã siết lại thành nắm đấm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi