CHƯƠNG 448
Anh nói cực kỳ nhỏ nhẹ: “Cô đừng lo, tôi sẽ nhanh chóng đón cô về.”
Sẽ sớm thôi, chỉ cần anh loại bỏ toàn bộ chướng ngại vật, thì sẽ tới ngày anh đón An Diệc Diệp về nhà.
Lần này, anh sẽ không để bất kỳ ai có cơ hội tổn thương An Diệc Diệp nữa.
Anh nhẹ nhàng hôn lên tóc An Diệc Diệp, rồi tự hứa với mình.
Đến khi trời dần sáng, cuối cùng Khúc Chấn Sơ cũng luyến tiếc rời đi.
Bà Nguyễn ngày càng cảm thấy có gì đó sai sai.
Với tính cách của Khúc Chấn Sơ, không đời nào lại từ bỏ nhanh như vậy.
Thậm chí bà còn nghĩ nếu Khúc Chấn Sơ đuổi tới cùng, thì bà sẽ đưa An Diệc Diệp ra nước ngoài, đợi giải quyết xong mọi chuyện ở đây mới đưa cô về.
Ai dè Khúc Chấn Sơ lại thay đổi kế hoạch trước.
Bà do dự nhìn bầu trời bên ngoài.
Giờ trời vẫn chưa sáng hẳn, thời gian vẫn còn sớm.
Bà Nguyễn đã thức dậy, đi tới phòng của An Diệc Diệp.
Bà vừa bước vào rừng phong, đã nhìn thấy một bóng người đang đi ra từ trong phòng An Diệc Diệp.
Bà nhất thời sửng sốt, định lên tiếng gọi người thì nhìn thấy gương mặt người đó.
Khúc Chấn Sơ?
Bà mới nhìn thấy Khúc Chấn Sơ bước ra khỏi phòng.
Bà nhất thời hiểu rõ, thảo nào trước đó anh lại từ bỏ việc tìm kiếm.
Nhưng rốt cuộc anh phát hiện ra An Diệc Diệp ở đây từ lúc nào?
Bà Nguyễn nhớ lại mọi chuyện trước đó, nhưng vẫn không nghĩ ra rốt cuộc đã xảy ra sai sót ở chỗ nào?
Bà không đi qua đó, mà lẳng lặng quan sát từ xa.
Có lẽ bắt đầu từ hôm qua Khúc Chấn Sơ đã biết tung tích của An Diệc Diệp, nhưng tại sao anh lại lộ mặt mang người đi?
Bà Nguyễn nhíu mày, từ khi biết An Diệc Diệp sống khổ sở trong khoảng thời gian ở nhà họ Khúc, bà đã thề rằng, sẽ không bao giờ để An Diệc Diệp ở bên Khúc Chấn Sơ nữa.
Thậm chí bà còn muốn cho anh trả giá xứng đáng về những chuyện anh đã làm.
Bà đứng ở đó một lúc, đến khi trời sáng hẳn, cuối cùng bà cũng hạ quyết tâm.
Hôm sau, sự xuất hiện của tấm thiệp mời nhất thời khiến cả Kinh Thành sôi sục.
Bà Nguyễn lại tổ chức tiệc tối, mời toàn bộ danh môn vọng tộc tới dự.
Toàn bộ người nhận được thiệp mời đều mơ màng.
Theo quy tắc nhà họ Nguyễn, chỉ khi nào đổi gia chủ mỗi đời mới tổ chức tiệc tối, nên phải cách mấy chục năm mới tổ chức một lần.
Nhưng giờ cách bữa tiệc mà bà Nguyễn kế thừa nhà họ Nguyễn lần trước, chỉ mới hơn một tháng ngắn ngủi.
Sao nhanh như vậy đã có tiệc mới nữa rồi?
Trước giờ bà Nguyễn này chưa từng đi theo nguyên tắc thông thường.
Là con một nhà họ Nguyễn, nhưng lại nhất quyết không chịu kết hôn, ban đầu ông bà cụ nhà họ Nguyễn uy hiếp dụ dỗ thế nào, bà ta cũng không khuất phục
Nhưng đợi tới khi kế thừa gia sản, bà ta lại đột ngột tuyên bố mình sẽ kế hôn.