CHƯƠNG 516
Thẩm Trình đột nhiên xuất hiện, chặn trước mặt anh.
“Anh Khúc, anh cũng thấy đấy. Cô An giờ đang bận rộn nhiều việc. Mời anh lần sau lại tới.”
Khúc Chấn Sơ hết cách, nhìn bóng lưng của An Diệc Diệp biến mất trong sân, đành quay người rời đi.
Nhưng mới đi được hai bước lại nhìn thấy một chiếc xe từ hướng khác đi tới, dừng trước cổng nhà họ Nguyễn.
Cửa xe vừa mở, Will lập tức đi ra, thẳng tiến vào nhà họ Nguyễn.
Vừa tới cửa, Thẩm Trình đã thay đổi thái độ lạnh lùng trước đó với Khúc Chấn Sơ, cười nhẹ nhàng nói: “Anh Will, cô An đợi anh lâu rồi đó.”
Khúc Chấn Sơ nghe thấy câu này, con ngươi co lại, quả nhiên thấy Will đi vào như chốn không người, tiến thẳng vào biệt thự nhà họ Nguyễn.
Khúc Chấn Sơ trừng mắt nhìn cửa biệt thự nhà họ Nguyễn hồi lâu mà không có cách nào, ánh mắt u ám lại thâm trầm.
Thẩm Trình chú ý tới ánh mắt của anh, quay đầu nhìn anh, mỉm cười, sau đó quay người đi vào.
Khúc Chấn Sơ nghiến chặt răng, đứng tại chỗ, một lát sau mới bất mãn rời đi.
Đêm khuya.
Khúc Chấn Sơ lặng lẽ đi tới bên ngoài biệt thự nhà họ Nguyễn.
Trải qua mấy lần hành động trước, anh đã sớm nằm trong lòng bàn tay bố cục của nhà họ Nguyễn.
Anh thoải mái tránh thoát mấy tên vệ sĩ tuần tra bên ngoài, trực tiếp đi vào trong.
Xuyên qua rừng cây phong, tới bên ngoài phòng của An Diệc Diệp.
Lúc này đã là hai giờ sáng.
Nhưng mà trong phòng An Diệc Diệp vẫn thắp đèn.
Khúc Chấn Sơ nghi ngờ đi tới, lặng lẽ nhìn thoáng qua.
An Diệc Diệp đang ngồi trước bàn, cúi đầu, rất chăm chú, không biết đang làm gì.
Anh nhíu mày.
Sao muộn thế này rồi còn không ngủ?
Anh ngẫm nghĩ, bỗng gõ cửa một cái.
Tiếng thứ nhất An Diệc Diệp không nghe thấy, gõ ba tiếng liên tiếp, cuối cùng cô mới ngẩng đầu.
Khúc Chấn Sơ trực tiếp đẩy cửa ra, nghênh ngang đi vào.
“Anh đang làm gì thế?”
Ban đầu An Diệc Diệp còn tưởng bà Nguyễn hoặc là Thẩm Trình. Kết quả vừa nhìn thấy Khúc Chấn Sơ, kinh ngạc trợn tròn mắt.
Mấy lần trước đó, lúc Khúc Chấn Sơ tới tìm cô, cô đều đã ngủ, hoàn toàn không biết gì.
Không ngờ Khúc Chấn Sơ có thể tránh được những vệ sĩ bên ngoài và camera của nhà họ Nguyễn mà đi thẳng tới phòng cô.
“Anh vào bằng cách nào?”
Khúc Chấn Sơ đi tới, nhớ tới chiều hôm nay Will tới, trong lòng vẫn còn bực bội.
“Cứ vậy đi vào.”
Khúc Chấn Sơ vừa nói vừa đi thẳng tới bên bàn đọc sách của An Diệc Diệp, rồi cúi đầu nhìn xuống.