BẢO ANH LÀM SAO KHÔNG YÊU EM

CHƯƠNG 636

Có mấy người nhanh chóng bị thuyết phục.

“Chẳng lẽ ông đã ứng cử viên sáng giá?”

An Diệc Diệp đứng ở cửa, nhưng không mở cửa ra, mà lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.

Người kia thở dài, nói nhỏ.

“Chẳng phải lúc trước Khúc Diên Nghị đã cướp không ít đơn hàng từ tay chúng ta à? Tôi đã xem qua phương án của họ rồi, không thua kém gì tổng giám đốc Khúc.”

“Huống hồ, tổng giám đốc Khúc vốn là anh của Khúc Diên Nghị, giờ công ty xảy ra chuyện, nhà họ Khúc ra mặt quản lý giúp, cũng không phải chuyện gì to tát.”

“Dù sao cũng không thể để mấy chục nghìn người trong công ty thất nghiệp được, đúng không?”

“Chuyện này…”

Mọi người đang định lên tiếng, thì cửa phòng bỗng bị người khác mở ra.

Người trong phòng nhất thời giật mình, vội quay đầu lại.

Bọn họ định chửi ầm lên, thì nhìn thấy An Diệc Diệp đang đứng ở cửa, nên vội nuốt lại lời mắng chửi đã tới bên miệng.

Mấy thành viên hội đồng quản trị liếc nhìn nhau hỏi: “Cô An, ngọn gió nào đã đưa cô tới đây thế?”

“Đúng đó, nếu cô nói trước một tiếng, chắc chắn chúng tôi sẽ đích thân ra ngoài chào đón cô.”

An Diệc Diệp nhìn mấy người đang ngồi trong văn phòng.

Trong 10 thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn M.I, thì đã có sáu người đang ngồi ở đây rồi.

Từ đoạn đối thoại ban nãy của họ, thì mấy người này đều muốn dứt khoát mở thành thả binh, chắp tay dâng công ty do một tay Khúc Chấn Sơ gây dựng cho người nhà họ Khúc.

Sao An Diệc Diệp có thể cho phép chuyện này xảy ra?

Cô thu bàn tay đang mở cửa về, rồi từ tốn đi tới.

“Mấy người đang bàn chuyện gì thế?”

Mấy thành viên hội đồng quản trị liếc nhìn nhau, rồi do dự một lúc.

“Nếu công ty cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, so với việc cứ ngồi đợi tổng giám đốc Khúc quay về, không bằng chọn ra một người có thể quản lý, để ổn định lòng người.”

“Đúng đó, nếu cứ đợi mãi thế này thì chừng nào mới ngóc đầu lên được?”

An Diệc Diệp bình tĩnh lắng nghe lời oán trách của họ, rồi khẽ nhướng mày.

“Người mà các ông chọn là Khúc Diên Nghị?”

Bọn họ bị An Diệc Diệp nói trúng tim đen, thì dứt khoát đi thẳng vào vấn đề.

“Khúc Diên Nghị vốn là em của tổng giám đốc Khúc, bọn họ đều là người nhà họ Khúc, giờ bảo cậu ấy tới giúp, có gì sai chứ?”

“Chúng tôi chỉ nghĩ cho công ty mà thôi.”

An Diệc Diệp gật đầu.

“Các ông nói đúng, quả thật lúc này cần một người tới quản lý công ty.”

Mọi người nghe vậy, đều không ngờ An Diệc Diệp lại đồng ý nhanh như thế, còn vui vẻ gật đầu.

Nhưng An Diệc Diệp lại nói tiếp: “Nhưng các ông có ứng cử viên của các ông, thì tôi cũng có người của tôi.”

Mọi người đều quay đầu nhìn cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi