CHƯƠNG 96
“Cô ấy là Dư Nhã Thiểm .”
Khúc Chấn Sơ nâng mắt nhìn thoáng qua cô.
“Không giống với cô.”
Tuy đã chuẩn bị tâm lý từ lâu, nhưng An Diệc Diệp vẫn không tưởng tượng được cuối cùng Dư Nhã Thiểm đã quen Khúc Chấn Sơ lúc nào?
Nhưng cô có thể nhìn ra, Khúc Chấn Sơ rất thích Dư Nhã Thiểm .
Quả nhiên, mọi thứ lúc trước đều là ảo giác.
“Tôi thật sự không giống với cô ta.”
Nói xong, cô siết chặt tay, xoay người đi lên lầu.
Khúc Chấn Sơ nhíu mày, ngoài lần trước sau khi An Diệc Diệp uống say, đây là lần đầu tiên nghe thấy giọng điệu như vậy của cô.
“Cô muốn đi đâu?”
Bước chân của An Diệc Diệp không hề dừng lại.
“Không phải muốn đi về sao? Cũng không thể đi như vậy đúng không?”
Nói xong thì bước thẳng vào phòng.
Ba giờ chiều, An Diệc Diệp và Khúc Chấn Sơ đã đến nhà họ Khúc .
Thẩm Thanh Chiêu mặc một bộ đồ màu xám nhạt, uống một ngụm trà mới từ từ lên tiếng.
“Lần này tôi gọi hai đứa đến đây, là vì đại thọ sáu mươi tuổi của ba con sắp đến rồi.”
Trên mặt Khúc Chấn Sơ không có cảm xúc gì, có vẻ càng lạnh lùng hơn.
“Có liên quan gì với tôi?”
Nụ cười nhạt trên mặt Thẩm Thanh Chiêu hơi cứng lại, không có trả lời anh, mà quay đầu nhìn về phía An Diệc Diệp .
“Con mới gả vào nhà họ Khúc , yến tiệc lần này sẽ chiêu đãi rất nhiều người, đừng nói mẹ không quan tâm con, việc chuẩn bị tiệc tối lần này do con chịu trách nhiệm.”
An Diệc Diệp ngạc nhiên nói: “Con?”
“Ừm, chỉ là một bữa tiệc tối mà thôi, không cần hao tâm tốn sức, con không thể gả qua đây mà không làm gì cả đúng không?”
Thẩm Thanh Chiêu đứng dậy, phẩy phẩy cây quạt trong tay.
“Đây là danh sách chiêu đãi lần này, những thứ khác tự con về chuẩn bị.”
“Đây là tiệc mừng thọ của ông cụ, không thể có một chút sơ suất, đừng làm mất mặt Nhà họ Khúc chúng ta.”
An Diệc Diệp mở danh sách ra nhìn nhìn, phía trên có nhánh phụ của nhà họ Khúc , cũng có người của những giọng họ khác, công lại không có một trăm, cũng có bảy tám mươi.
Cô chưa từng chuẩn bị tiệc tối gì đó, thậm chí tiệc tối chính thức cũng chưa từng tham gia.
Chuẩn bị thế nào đây?
Nhưng Thẩm Thanh Chiêu ào ào nói tới, rõ ràng là muốn ra oai phủ đầu cô, cô hoàn toàn không thể từ chối.
An Diệc Diệp đành phải đồng ý.
“Con biết rồi.”
Khúc Chấn Sơ ở một bên cau mày.
“Nhà họ Khúc không có ai sao? Còn muốn cô ấy làm?”