Cô ôm một cục tức siêu tốc khổng lồ trở về nhà.
Biệt thự của Lâm gia vô cùng lớn,lộng lẫy,hoành tráng.
Cánh cổng dát vàng kia trông thật sang trọng làm sao.
Lâm Như mệt mỏi đi vào nhà.
Mở cửa ra đã thấy chú chó Đậu Đậu lông màu trắng tựa như tuyết của cô.
Nó chạy đến nhảy chồm vào cô.
Cô nhẹ nhàng ngồi xuống vuốt ve nó một lúc.
Ba mẹ cô đã đi chơi để kỉ niệm ngày cưới của họ,ông bà này dù tuổi đã không ít nhưng tình cảm thì chồng chất như núi.
Bà vú Trần không biết từ đâu đi ra,cúi chào cô.-"Chào tiểu thư."-"Có gì ăn chưa ạ? Cháu đói chết mất!".
Cô nói với giọng mếu máo,đáng yêu như một đứa trẻ vậy.
Vú Trần thấy thế không nhịn được liền bật cười, dịu dàng nói:-"Sẵn sàng hết rồi, chỉ chờ tiểu thư vào ăn nữa là được."Cô vui mừng sung sướng mà nhảy cẫng lên: -"Vú Trần người là tốt với cháu nhất."-"Haha! Mau vào ăn đi không thì nguội mất."-"Vâng ạ!"Cô cười hớn hở rồi ào ao chạy vào bàn ăn.
Trên bàn toàn là những món mà cô thích đặc biệt là món thịt sườn.
Cô vui vẻ ăn ngon lành,miệng nhai nhóp nhép.
Vú Trần quả thật rất hiểu cô.Vú Trần năm nay đã 58 tuổi,quê ở làng X.
Chồng bà đã chết trong một vụ hoả hoạn,bà lại không có con nên vào lúc cô sinh ra bà ấy đã được Lâm phu nhân chọn làm vú nuôi cho Lâm Như.
Và kể từ lúc đó bà ấy bắt đầu xem Lâm Như như con của mình vậy,đối xử bằng cả tấm lòng của bà ấy,bà ấy luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho cô.
Lâm phu nhân thấy rõ hoàn cảnh của vú Trần nên thương xót cho bà ấy ở lại đến ngày hôm nay.
Với cô mà nói,vú Trần như một người mẹ thứ hai của cô.Sau bữa ăn cô đi lên phòng rồi ngủ thiếp đi.
Tầm khoảng 17:30 cô nhận được tin nhắn của Triệu Việt Lân.[Triệu Việt Lân: Như Như em đang ở đâu vậy?Lâm Như: Ở chỗ mà tôi đang ở.Triệu Việt Lân: Đến nhà anh được không? Anh đã nấu rất nhiều món ngon cho em đây.Lâm Như: Được rồi,tôi sẽ đến.]Hắn và cô là thanh mai trúc mã của nhau,khi lớn lên được hai bên gia đình sắp đặt rồi một mai sẽ cưới nhau.
Việc này cô chẳng có hứng thú chút nào cả, ngược lại còn tức giận.Tên Triệu Việt Lân này chẳng phải là loại tốt đẹp gì,là một tên tra nam đúng nghĩa.
Cô chơi với hắn từ nhỏ nên biết tất.
Giờ hắn có nói dối thì cô chỉ cần liếc mắt một cái là biết liền.
Cô biết rằng hắn đang có quan hệ bất chính với Thẩm Yến Kiều nhưng chỉ là cô không thèm nói hay cãi nhau với cái bãi rác như hắn.
Hôm nay cô nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của hắn mới được.Cô nhắn xong cho anh ta thì đứng dậy, sửa soạn lại đầu tóc,lập tức chọn một chiếc váy thích hợp.
10 phút sau cô bước xuống dưới, gương mặt của cô nhỏ nhắn khiến ai nhìn vào cũng đều như bị hút hồn.
Vú Trần thấy cô ăn mặc như thế liền biết cô định ra ngoài nên hỏi:-"Tiểu thư định đi đâu à?"Cô cười đáp: -"Cháu đi đến nhà của Triệu Việt Lân."-"Tiểu thư đi cẩn thận."-"Vâng,cháu đi đây."Nói rồi Lâm Như rời đi.
Cô bắt một chiếc taxi chở đến nhà Triệu Việt Lân.
Sắc mặt đáng yêu giờ đã trở nên lạnh lùng,ánh mắt đăm chiêu khó tả.Được một lúc thì taxi dừng lại trước hà hắn.
Cô trả tiền taxi rồi đi vào trong.
Hắn dọn ra ở riêng nên căn nhà có hơi nhỏ so với biệt thự Triệu gia nhiều.
Nhưng kì lạ thay tại sao lại không khóa cửa cổng mà lại để hờ hững như thế,đây là cố tình để cô vào sao? Cô tiến vào gần phòng khách chợt nghe thấy những tiếng cực kỳ dâm đãng của đôi cẩu năm nữ đang làm tình kia.
Chỉ mới nghe thấy thôi mà cô đã muốn ói rồi.
Không ngờ tên Triệu Việt Lân kêu cô tới để coi cái này,đúng là điên thật.
Nhưng vì uy quyền của bà cô thịt sao anh ta cả gan d gọi mình đến đây trừ phi người nhắn tin cho cô là Thẩm Yến Kiều.
Rút kinh nghiệm từ mấy lần trước lần này cô sẽ quay lại xem thử hắn làm sao mà thoát khỏi.Cô lôi chiếc điện thoại ra,đứng khép nép ở ngoài cửa mà quay lại từng khoảnh khắc.
Tiếng dân đãng của Thẩm Yến Kiều lại vang lên.-"Ahh~Việt Lân...nhẹ...nhẹ lại...a...ưm..."Nghe mà muốn đánh á trời nhưng không vui được bao lâu đâu vì ngày mai đôi tra nam tiện nữ này sẽ là cặp đôi hot nhất đây.****HẾT CHƯƠNG 3****.