BẢO BỐI TÌNH NHÂN

Người kia kinh ngạc! Ngẩng đầu, lúc này Yunho đã đi đến trước mặt của cậu. “Sao cậu có thể ở đây?” Yunho hỏi Jaejoong, thoáng thấy trên bậc thang trước cửa còn có hành lý.

“Thúc thúc đuổi tôi ra ngoài…” Jaejoong trong lòng cười thầm, nói dối thì không ai giỏi hơn cậu đi? Không biết Jung Yunho nghĩ như thế nào, cho nên tạm thời bắt đầu ở chung, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm, sau đó từng bước tiến… Ha ha ha!

“Sau đó thì sao?” Yunho cảm thấy người trước mặt rất kỳ quái… Bị đuổi đi thì có thể đến nơi khác a, địa chỉ nhà mình sao cậu ta biết được?

Bất quá việc này cũng không có hại gì…

“Tôi không thể ở tạm nhà anh sao… Tôi từ nhỏ không có bạn bè gì, ở khách sạn thì không có tiền… Cho nên không thể ở tạm à?” Lời này là thật sự, Jaejoong từ nhỏ vốn không có cơ hội kết bạn, hầu như chỉ toàn chơi với người giúp việc trong nhà hoặc vệ sĩ, hiện tại lớn lên, liền tự mình đi tìm trò vui để chơi, nhưng là bạn ở quán bar không thể coi là người tâm giao được.

“Tôi nghĩ tôi không thể thu lưu cậu.” Yunho nói lời này hoàn toàn chỉ là đùa mà thôi, nhưng Jaejoong lại cho là thật.

“Nhưng là… Nhưng là…” Jaejoong cúi đầu vân vê góc áo, thanh âm đã có điểm nức nở, Jaejoong thật sự rất hoảng, nếu Jung Yunho không để mình lưu lại, như vậy kế hoạch chẳng phải sẽ ngâm nước nóng sao?

Nghĩ vậy, Jaejoong ngẩng đầu, nhìn Yunho.

Trong lòng Yunho căng thẳng, sao mới nói vậy đã sắp khóc rồi… Hắn cũng không muốn thấy tiểu thiên hạ này phải khóc a.

“Tôi đã biết, đừng khóc, chúng ta vào thôi!” Yunho lau nước mắt cho Jaejoong, kéo tay cậu đi vào trong phòng. Jaejoong vui mừng hết sức, cũng không nói gì, bắt đầu đánh giá nhà Yunho.

“Tôi ở cùng một người bạn nữa, nếu không ngại thì cậu ở cùng phòng với tôi đi.” Đương nhiên sẽ không để ý, Jaejoong thiếu chút nữa liền thốt lên, đột nhiên ý thức được, thè lưỡi, kéo hành lý đi vào phòng Yunho.

“Rất sạch sẽ nha~”

Thật sự là đẹp a, phòng cái gì cũng thực sạch sẽ, tuy không lớn nhưng thoạt nhìn không gian rất rộng rãi, màu sắc cũng rất đồng nhất, không phải đen thì là trắng, hoàn toàn phù hợp với chứng khiết phích của Jaejoong.

“Không còn sớm nữa, cậu đi tắm trước rồi ngủ đi.” Jaejoong cầm bộ áo ngủ đi vào phòng tắm, lúc đi ra thì thấy Yunho đã nằm trên giường, nghe thấy tiếng động liền mở mắt.

Nhìn Jaejoong mặc áo ngủ, có thể là bởi vì vừa tắm nước nóng nên làn da có điểm phấn hồng, ánh mắt cũng hồng hồng, xem ra đã mệt mỏi rã rời.

“Tôi đi tắm, cậu ngủ trước đi.” Yunho bỏ chăn ra, ý bảo Jaejoong lên.

“Uh…” Jaejoong ngoan ngoãn lên giường, có điểm thẹn thùng co lại thành một khối.

Ngủ cùng nhau sao… Mình rất là thẹn thùng nha… Làm sao bây giờ… Nằm xuống không lâu, Jaejoong liền mơ mơ màng màng ngủ, trong mộng còn mơ thấy Yunho a~

Ở nhà Yunho an bình được khoảng một tháng, hôm nay Jaejoong dạy rất sớm, vì đây là ngày vô cùng trọng đại với cậu, ngày công bố kết quả cuộc thi tuyển chọn diễn viên cậu tham gia mấy tháng trước.

Làm diễn viên là mơ ước của Jaejoong, từ nhỏ đã phi thường thích xem phim, điện ảnh đối với Jaejoong mà nói thật sự rất trọng yếu, điện ảnh khiến cho cuộc sống nặng nề của cậu tăng thêm không ít lạc thú cho nên Jaejoong nhất định phải làm diễn viên.

“Yoochun ~ Ra ăn sáng ~~ Yunho anh cũng nhanh lên chút đi!’

Sáng sớm hôm Jaejoong đến ở, lúc Yoochun về nhà thật sự rất hoảng sợ, một người đeo tạp dề đang giúp Jung Yunho làm đồ ăn, Yoochun còn muốn hỏi Yunho có phải đã thông suốt nên mới mang bạn gái về nhà không.

Tiến lên vỗ bả vai Yunho, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua “Cô gái”, kết quả phát hiện yết hầu của “Cô” lộ ra hầu kết, mặc dù có điểm khiếp sợ, một nam nhân vì sao xinh đẹp như vậy, nhưng lại cảm thấy may mắn, Jung Yunho rốt cục có người yêu ~

Chuyện này dù hai người giải thích thế nào, Yoochun chết cũng không tin hai người không có quan hệ gì.

“Hôm nay ăn cơm nắm nha ~” Yoochun rửa mặt xong liền ngửi thấy mùi hương thơm phức, thật là giống một gia đình! Tuy rằng cả ba đều là nam nhân.

“Cậu đi gọi Yunho rời giường đi, ngày hôm qua cậu ta tăng ca về rất trễ.” Jaejoong nghe vậy, chạy đi gọi Yunho.

Hiện thời, quan hệ hai người phi thường ái muội, ngủ cùng một giường, làm cùng một chỗ.

A ~ đúng rồi, công việc ở nhà hàng, Jaejoong cũng có làm, bởi vậy hiện tại hai người làm việc cùng nhau, Jaejoong còn học được rất nhiều thứ từ Yunho, những điều mà 20 năm qua cậu chưa bao giờ biết đến, cho nên cảm thấy thực thú vị.

Vốn cậu cũng định làm ở cửa hàng tiện lợi, nhưng Yunho kiên quyết không chịu, nói là quá muộn, Yoochun liền nhìn ra khác thường, nói: Mày sợ cậu ấy bị người khác cướp mất chứ gì?

Sau đó bị Yunho đánh một cái vào lưng liền lập tức câm miệng…

“Yunho a ~~~ Dậy nhanh lên!” Jaejoong nhẹ nhàng vỗ vỗ hai má Yunho.

“Được rồi, được rồi…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi