BÁO ĐEN


Khả Hùng đã yên tâm khi con gái yên bề gia thất, ông tạm thời ra nước ngoài và được sự bảo vệ bởi thế lực của Hoắc gia và Hoắc Liên Bang ở đó.

Với thân phận chủ mẫu của Khả Ni, sớm muộn cũng có kẻ nhòm ngó tới ông.
Khả Ni ngày ngày vẫn về Hoắc gia thăm mẹ chồng.
- Cho tôi một ly nước cam nhé.
Cô dặn người làm chuẩn bị nước cho mình.

Ngồi nói chuyện một lúc lâu nước mới được bê lên.
- Quay lại!
Hoắc phu nhân hắng giọng bảo người giúp việc.

Người đó hơi run run quay lại:
- Dạ, phu nhân có gì căn dặn ạ.
- Thứ nhất, làm ly nước mà quá chậm chạp.

Thứ hai, Khả Ni là chủ mẫu Hoắc Liên Bang, tương lai là Hoắc phu nhân.

Các người một câu mời cũng không có.

Ai dám không tôn trọng, ta sẽ không tha!
Người đó vội vã cúi gập người:
- Dạ, lỗi do tôi ạ.


Xin phu nhân và thiếu phu nhân tha lỗi.
Khả Ni thấy hơi rén khi mẹ chồng cô bắt bẻ như vậy, bèn nói đỡ:
- Không sao mà mẹ! Có ly nước thôi.
Rồi cô ra hiệu cho người làm lui xuống.

Hoắc phu nhân mặt không biến sắc, uống một ngụm trà xanh rồi lạnh lùng nói:
- Đến một người làm còn không giáo huấn được, bỏ qua những thứ nhỏ nhặt sẽ làm hỏng việc lớn.

Như con thuyền ngoài khơi, có to lớn đồ sộ, mỗi ngày thủng một lỗ nhỏ, sẽ chẳng bao lâu mà chìm.
- Dạ, con đã hiểu ạ.
Khả Ni dù biết quan hệ của bố mẹ hai bên rất thân nhưng cô vẫn áp lực mỗi lần đối diện mẹ chồng.
Hoắc Liên đi vào thấy không khí có vẻ trầm lắng, bèn lên tiếng:
- Chị dâu, đi chơi cùng em không?
Khả Ni nhìn mẹ chồng rồi nhìn Hoắc Liên đang háo hức:
- Em định đi đâu?
- À một buổi tiệc trà nho nhỏ để tình chị dâu em chồng thêm thắm thiết.
Nói thế thì ai mà chối được, hai người chào mẹ rồi đi cùng nhau.
Hoắc Liên lái chiếc Ferrari màu đen, ở phần thân xe có một viền tím nhạt nhìn phá cách.

Khả Ni ngồi trên xe, tới nơi mới há hốc:
- Ủa, tiệc trà mà em bảo đây ư?
- Không, em sẽ dẫn chị đi giải trí.


Biết đâu còn cá kiếm được một khoản thì sao.

Mấy cái tiệc trà bánh bèo không hợp với chúng ta đâu.
- Mẹ và Hoắc Long biết thì phải làm sao? Đây là casino Hoắc gia quản lý.
- Đừng lo, cẩn thận chút là được.

Của nhà trồng được nên yên tâm đi.
Sòng bạc này có cả khu nghỉ dưỡng cao cấp, xa hoa bậc nhất thế giới.

Bên trong rất rộng lớn, trước sảnh có hệ thống nhạc nước ở mặt tiền.

Nghe Hoắc Liên kể thì tối lên đèn, nơi này sáng rực đến độ nổi bần bật khi nhìn ảnh từ vệ tinh.
Trên trần đại sảnh đi vào cửa chính là hàng nghìn đoá hoa thủy tinh vô cùng lung linh tráng lệ.

Đây là tác phẩm của một nghệ sĩ tài danh trên thế giới.

Mỗi bông hoa được thổi từng cái và nặn thủ công khi đã nấu chảy thủy tinh.
Cạnh đó là vườn thực vật đa dạng với vô cùng nhiều loài hoa đua sắc, được sắp xếp thay đổi 5 lần trong năm vào Xuân, Hạ, Thu, Đông và Tết Nguyên Đán.
Sòng bài được ra vào tự do với người trên 21 tuổi, nước uống phục vụ miễn phí, nghiêm cấm quay phim- chụp hình, mang vũ khí và hành lí lớn.

Thế nên Khả Ni rất ngỡ ngàng khi thấy em chồng ném một khẩu súng để lại ở hộc xe.
Hoắc Liên đã quá quen thuộc khi tới những nơi như này.

Cô ấy nhanh chóng đi đổi chip và vào khu vực các bàn chơi poker.

Danh sách chơi phải đăng kí và đợi, hoặc xem trò nào đang mở thì sẽ vào ngồi tham gia.
Porker là kiểu chơi bài không chỉ phụ thuộc vào may mắn mà người chơi còn phải dùng trí tuệ và sáng tạo, chiến thuật mang đậm phong cách cá nhân trong mỗi ván cược.

Đây là bộ môn không những giải trí mà còn kèm theo hồi hộp, lo lắng vì tính mất được.
Hoắc Liên rất xông xênh khi chọn chơi cược không giới hạn, tức là cược bao nhiêu tùy thích, thậm chí là tất cả số chip đang sở hữu trên bàn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi