BAO NUÔI NHỊ THIẾU



“ Em với anh bây giờ là đang yêu xa sao???” Đàm Lạc Y một tay mở khoá cửa, một tay cầm điện thoại trò chuyện với anh

“ Đi làm về rồi sao?” Lục Nghị Nhất nghe tiếng cô mở cửa trong điện thoại, anh đưa tay xem đồng hồ

“ Phải nha, giờ này ai ai cũng phải tan ca mà. Đã 6 giờ rồi” Đàm Lạc Y nói với anh, hai tay bận rộn cởi giầy, cái đầu nhỏ nghiêng qua một bên để giữ điện thoại

“ Hôm nay em sẽ ăn gì?” Lục Nghị Nhất âm thầm nghĩ anh thì phải tăng ca đây

“ Có lẽ là mỳ!” Đàm Lạc Y nhìn quanh nhà bếp, nhìn thấy thùng mỳ gói cô mới mua hôm qua còn chưa bỏ vào tủ, nói với anh

“ Hình như hôm qua anh cũng nghe em bảo ăn mỳ?” Lục Nghị Nhất nhíu mày


“ Hôm qua là mỳ vị khác hôm nay là mỳ vị tôm hùng a” Đàm Lạc Y ngồi tựa người trên ghế sô pha, mắt nhìn con manơcanh đang mặc bộ vét mà cô mua cho anh chu môi cãi lý

“ Em đến thành phố A đi” Lục Nghị Nhất bỏ cây bút trên tay xuống, nghiêm túc nói với cô

“ Không được nha, em còn phải làm việc mà, còn phải nuôi cái miệng mà, đến thành phố A rồi em sẽ như thế nào chứ?” Đàm Lạc Y từ chối anh

“ Em nuôi anh rồi, giờ để anh nuôi em, có được không? Lục thị đang tuyển nhà thiết kế, em có thể thử sức” Lục Nghị Nhất giọng nói dịu dàng, ánh mắt anh nhìn lên bầu trời thông qua cửa kính. Lục Nghị Nhất anh muốn ở cùng cô

“ Anh... Nói thật sao?” Đàm Lạc Y mỉm cười

“ Là thật, Đàm Lạc Y~ em vẫn còn nghi ngờ tình cảm của anh dành cho em sao?” Lục Nghị Nhất khẩn trương, anh sợ mình vẫn chưa bày tỏ cho cô hiểu đủ

“ Vẫn nghi ngờ a... Anh bỏ đi không nói tiếng nào như vậy” Đàm Lạc Y trong lòng vô cùng vui vẻ, nhưng giọng nói lại đang giả vờ trách anh.

Cứ như vậy Đàm Lạc Y và Lục Nghị Nhất trò chuyện với nhau đến khi cô ngủ say, anh mới tắt máy

“ Lục tổng, đã 12 giờ 39 phút rồi anh còn muốn làm việc sao? Đã khuya rồi” Dương Tử Hàm bước vào phòng làm việc của Lục Nghị Nhất nhìn thấy anh vẫn còn đọc tài liệu thì lên tiếng

“ Ngày mai chúng ta đến thành phố F một chuyến, tôi muốn đi đón Lạc Y” Lục Nghị Nhất không nhìn Dương Tử Hàm nói vào trọng tâm

“ Thành phố F? Lạc Y?” Dương Tử Hàm khó hiểu nhìn anh

“ Phải, sáng mai 9 giờ sẽ xuất phát” Lục Nghị Nhất nói


“ Không phải chứ??? Ngày mai anh có cuộc họp lúc 10 giờ với ban quản trị” Dương Tử Hàm kinh ngạc, lịch trình ngày mai không phải đã đưa cho anh xem rồi hay sao?? Giờ lại đòi đi thành phố F rồi còn đón Lạc Y gì đó nữa

“ Dời lại hết cho tôi” Lục Nghị Nhất kiên quyết

“ Ăn đêm nào...” Phong Cẩn đứng ở cửa từ lúc nào, một tay giơ hộp đồ ăn, một tay cầm túi giấy bên trong có mấy lon bia, vui vẻ nói

“ Phong thiếu gia, anh khuyên Lục tổng giúp tôi với. Ngày mai có cuộc họp quan trọng với ban quản trị mà anh ấy đòi đi thành phố F” Dương Tử Hàm vừa nhìn thấy Phong Cẩn như nhìn thấy phao cứu sinh, lập tức chạy đến, nhờ trợ giúp

“ Ngày mai đi đến thành phố F? Để làm gì?” nghe Dương Tử Hàm nói, Phong cẩn đi đến bàn trà bỏ đồ ăn xuống ung dung hỏi Lục Nghị Nhất

“ Tôi muốn đi đón Lạc Y” Lục Nghị Nhất di chuyển từ bàn làm việc sang bàn trà, tao nhã ngồi xuống

“ Lạc Y? Là cô gái cứu cậu?” Phong Cẩn ném cho anh một lon bia, sau đó cũng đưa cho Dương Tử Hàm một lon, ba người cụng lon, vị mát lạnh của bia trôi xuống cổ, Phong Cẩn mới mở miệng hỏi

“ Là cô ấy, tôi muốn đón cô ấy đến thành phố A, để cô ấy có thể phát triển nhiều hơn, vả lại tôi cũng muốn ở bên cô ấy” Lục Nghị Nhất vừa nhắc đến Đàm Lạc Y thì giọng trở nên dịu dàng, ánh mắt cũng ôn nhu hẳn lên khiến Dương Tử Hàm nhìn thấy suýt thì mắc nghẹn

“ Không phải chứ?? Lục tổng, anh đang yêu sao?”

“ Cậu nói thử xem” Phong Cẩn nhìn Dương Tử Hàm, trong mắt có ý cười nồng đậm

“ Từ lúc Lục tổng trở về đến bây giờ, sát khí hay hàn khí đều được đẩy lui về một mức, tôi cũng thấy rất lạ, thì ra là Lục tổng của chúng ta đang yêu...” Dương Tử Hàm uống một ngụm bia sau đó mới nói

“ Thế ngày mai ai sẽ đi cùng tôi?” Lục Nghị Nhất hỏi


“ Tôi đi” Phong Cẩn và Dương Tử Hàm cùng đồng thanh nói

Lục Nghị Nhất nhất thời kinh ngạc suýt thì phun hết bia ra ngoài

“ Không phải khi nãy cậu còn ngăn cản tôi sao?”

“ Tôi sẽ thay đổi lại lịch cuộc họp, tôi cũng muốn biết chị dâu là ai” Dương Tử Hàm lấy tay vỗ ngực đảm bảo

“ Tốt, còn cậu tại sao lại muốn đi?” Lục Nghị Nhất khen Dương Tử Hàm một câu sau đó lại quay sang Phong Cẩn

“ Ặc... Tôi.. Thì tôi cũng muốn xem mặt em dâu thế nào” Phong Cẩn đang gậm chân gà, bị hỏi liền không biết trả lời thế nào. Nhưng đúng là như vậy, Phong Cẩn muốn biết cô gái nào đã khiến Lục Nghị Nhất thay đổi nhiều như thế.

5 năm trước, khi Lục Nghị Nhất còn đang yêu Trương Lộ Ngân cũng không thay đổi tính khí nhiều như vậy.

“ Được... Vậy ngày mai hai người phải đúng giờ đấy” Lục Nghị Nhất hài lòng. Anh rất muốn giới thiệu cho mọi người biết về Đàm Lạc Y...






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi