BẢO VỆ CÔNG CHÚA


Chap 35 Tiền giấy
Bảo thở mạnh, đúng là trận đánh nhau khiến cậu mất nhiều sức nhất cho tới bây giờ, vào địa bàn của ông trùm có khác, toàn tên vệ sĩ không biết đau, ngã rồi lại đứng lên như xác sống. Hạo Nhiên vẫn bần thần từ lúc nhảy xuống trốn chạy, cô ngay cả lúc này vẫn cái khuôn mặt như đang suy nghĩ điều gì đó. Rồi cô chợt nhận ra, cô đã nhớ ra, một chuyện trong khoá khứ.
Hạo Nhiên nói một câu lần thứ 2 sau 3 năm im lặng tiếp, làm Bảo tròn con mắt.
- Tôi là Hạo Nhiên!
Bảo ngạc nhiên hết mức, cậu cứ nghĩ cô sẽ lại mãi mãi im lặng như vậy, không nói chuyện nữa, cậu ôm Hạo Nhiên, rồi vui mừng hét lên.
- Trời! Sau ba năm im lặng cuối cùng cậu cũng chịu nói một câu rồi sao! Cậu đã nhớ ra hết mọi chuyện!
Hạo Nhiên cụp mi mắt như thể lại buồn trở lại, cô thì thầm bên tai cậu.

- Tôi chỉ nhớ được mình có tên là Dương Hạo Nhiên. Tôi vẫn không nhớ gì khác.
Chính cái hoàn cảnh éo le lặp lại ở nhà của Tiến đã làm cho Hạo Nhiên nhớ lại được tên mình, ngoài ra mọi thứ vẫn chỉ là một dạng mông lung khó tả, khó mà cố gắng nhớ lại.
- Không sao! Nhớ ra được cái tên là cả một kỳ tích rồi!
Cậu đứng dậy kéo cô về hội quán Nhiệm Màu.
- Ông nội ơi! Con đem cậu ấy về rồi này he he.
Bọn đồng môn vui mừng chạy ra bá vai ôm cổ cậu, Bảo sư huynh liều mạng đi cứu nguời yêu mà tới chỗ địa phủ Hoàng Long đúng là muốn cho mọi người sợ khiếp vía mà.
Yellow tuy không thích Hạo Nhiên cho lắm vì cái vụ ngày trước bị cô làm cho cháy đen thui như điện giật nên cậu vẫn khó mà rộng lòng bỏ qua ( Yellow chính là cái tên đòi xem mặt cô lúc Bảo đang cõng cô trên lưng), thấy sư huynh lao vào hang cọp cứu mỹ nhân cho nên cậu đã vô cùng sướt mướt ngồi đốt tiền địa phủ cho 2 người.

- Em đốt cho anh chứ không phải cho nhỏ đâu!
Bảo thấy cái tên dở hơi đang ngồi đốt tiền giấy kia liền hung hăng đi tới vỗ đốp vào đầu hắn.
- Mi nguyền rủa anh chết à!
Yellow nghe thấy tiếng cậu cùng cú đánh bạo lực không thể lẫn với ai, cậu vui mừng ôm Bảo:
- Em nhớ ca ca quá hu hu!
Đúng lúc này Red đi tới trên tay cầm bó hương và sấp tiền giấy thấy Bảo giật mình tưởng ma:
- Ôi sư huynh! Đừng ám muội vì mấy vụ so tài thua muội nha! A aaaa.
Hạo Nhiên tự dưng thấy buồn cười vì tình huynh đệ vô cùng sâu sắc của hai người đó với Bảo, còn cậu thì chết đứng như pho tượng.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi