BẤT ĐẮC DĨ XUYÊN KHÔNG TRANH SỦNG VÌ ĐAM MÊ


- Phong Kỳ, lúc ta đi vi hành ta sẽ giả làm công tử yếu đuối sắp chết vì bệnh, vì vậy người đừng gọi ta là hoàng thượng, tên mới của ta là Âu Dương Nam Hàn..

- Dạ, Âu Dương công tử…Nếu công tử đã đổi tên, vậy thần sẽ là Tiểu Phong.

===========
~Rồi rồi, ta biết rồi, ta đi chậm, được chưa? Mau đi kiếm chỗ khác ăn với ta…Nhanh lên Tiểu Phong, Vân Lạc….

- Tỷ tỷ à, mới nói đi chậm mà lại chạy nữa rồi….

~Hai người các ngươi nhìn xung quanh xem coi còn quán nào nữa không??Cùng lúc đó ánh mắt của va phải một người trông rất nghèo khó nhưng lại ốm yếu xem chừng bệnh đã lâu, đoán chừng cũng sắp chết., kế bên hắn có một tên người dáng người rất thư sinh.

Lý Quân Khuê cô thấy cũng tội nghiệp nhưng đoán chừng không có duyên với cô nên cô cũng kệ.

Tuy nhiên, cô chưa kịp dời mắt đi thì xem chừng hắn chuẩn bị gặp rắc rối.

Có tên mặt trông rất ranh mãnh trong lúc đông người đã lén bỏ một túi tiền vào trong túi đồ của tên công tử nhà …nghèo yếu đuối kia.


Cô thầm nghĩ sắp có trò hay để xem rồi đây.

Cô vội khều tay Tiểu Phong:
~Đệ có thấy cái tỷ vừa thấy không?
- Ý tỷ là tên yếu đuối công tử kia sắp có chuyện rắc rối đúng không?
~Đúng vậy, chúng ta đứng đây xem đi, để coi thử tên công tử yếu đuối đó làm cách nào hóa giải, nếu hắn hóa giải được, ta sẽ xem bệnh cho hắn.

- Tỷ tỷ vừa nói cái gì cơ.

Vân Lạc ngạc nhiên hỏi
Vì chỗ này quá đông người, cơ bản Tiểu Phong không nghe Lý Quân Khuê nói cái gì, còn Vân Lạc thì luôn đi sát bên Lý Quân Khuê nên nghe rõ mồn một.

Vân Lạc đi theo Đông Phương Ngân Thục từ nhỏ, chưa bao giờ thấy cô giở sách y khoa cả, thế mà còn đòi xem bệnh cho người ta, thế có chết người không cơ chứ.

Cầu mong cho tên công tử kia gặp nạn này không hóa giải được, cùng lắm là bị đánh thì cô đánh lại giúp cho thôi, chứ để công chúa nhà cô chữa bệnh chắc chết luôn mất.

Lăng Nhất Thiên lúc này mà đọc được ý nghĩ của Vân Lạc chắc tức chết mất thôi.

Quả đúng như Lý Quân Khuê cô dự đoán.

Không lâu sau, có một tên vừa to vừa béo nhằm hướng tên công tử yếu đuối kia chạy đến tông vào người hắn.

Tên công tử kia chắc có lẽ không thấy được tên to béo đó nên không hề tránh né.

Kết quả, bị tông ngã sấp mặt.

Tên to béo kia nhanh chóng đứng lên, vờ vịt xin lỗi các thứ các kiểu, xin được bồi thường.

Tên công tử kia nói không cần bồi thường, cũng ậm ừ cho qua, mặc dù tên người đi cùng hắn kế bên thì ánh mắt như sắp giết người đến nơi, nhưng mà với dáng người của hắn thì đối với to béo kia chỉ là…muỗi.


Hai người kì kèo một lúc thì tên to béo kia cũng để yếu đuối công tử đi.

Sau đó, chờ cho tên công tử kia quay người đi thì tên to béo kia hét toán lên:
- Này tên kia, nếu ngươi cần tiền bồi thường thì ta cho, cớ gì lấy trộm tiền của ta, hay là ….

Ngươi đã lấy trộm tiền, sợ ta phát hiện nên mới nói không cần tiền bồi thường…
Tên đi bên cạnh công tử yếu đuối nhanh nhảu nói:
- Nè tên kia, ngươi bị mất tiền, cớ gì đổ thừa cho đại ca của ta.

Tên to béo kia cũng không vừa:
- Trông đại ca người yếu đuối bệnh tật thế, còn ngươi thì thư sinh, chắc chắn là đang thiếu tiền nên túng quẫn ăn cắp tiền của ta đúng không?
- Ngươi…ngươi…
Mọi người xung quanh cũng bắt đầu chú ý đến rắc rối của tên yếu đuối công tử.

Đa số là đứng về phía tên to béo kia.

Ai ai cũng dè bỉu tên yếu đuối công tử đó, nói là nghèo mà tham lam, tâm tính xấu xa, nhưng một số khác hình như đã từng bị tên to béo kia lừa nên không nói gì, còn nói tên yếu đuối công tử kia nhanh chóng trả tiền lại cho hắn rồi nhanh chạy đi, không là bị hắn đánh chết,….

Lúc này tên khi nãy bỏ tiền vào túi của công tử yếu đuối bệnh tật kia từ đám đông bước ra nói:
- Nếu ngươi khẳng định không lấy tiền thì cho chúng ta xét cái túi đeo trên người ngươi đi, nhìn ngươi bần hàn thế chắc chắn không thể có nhiều tiền được.

Cho hỏi cái túi tiền của huynh đệ đây có đặc điểm gì không?

Tên to béo kia trả lời:
- Có màu đỏ và chín đồng
Tên ranh mãnh kia nói tiếp:
- Vậy mời ngươi đưa túi cho chúng ta xét.

Lúc này, Lý Quân Khuê thấy tình hình đã bắt đầu không ổn, nhưng thấy tên công tử kia vẫn chưa mở miệng, thấy vô cùng bất mãn, vội bảo:
- Vân Lạc, Tiểu Phong hai người đứng ở ngoài, đóng giả đừng quen biết ta, sau đó ta vào giải cứu tên công tử kia, nếu không nhanh chóng hắn ta sẽ bị hàm oan, chắc chắn bị đánh chết đó.Hai người Vân Lạc, Tiểu Phong nghe theo lời Lý Quân Khuê, tách ra đi đến, giả vở như hỏi xem có chuyện gì.Lúc này Lý Quân Khuê mới lên tiếng:
- Nếu như tên công tử này không lấy trộm túi của ngươi thì sao? Ngươi có bằng lòng đứng giữa phố quì xuống xin lỗi hắn không?
Mọi người đang chú ý vào hai người đang đôi co trên phố, không phát giác được cô gái này lẻn đây lúc nào.

Sau khi nghe âm thanh vô cùng lạnh lùng vang lên, mọi người mới để ý.

Cô gái dáng người nhỏ gầy, đeo một mạng che mặt nên không rõ mặt mũi ra làm sao, nhưng nhìn đồ cô mặc trên người khẳng định tất cả các tên giàu có trong phố này không thể cùng một đẳng cấp, người cô phát ra một loại hào quang vương giả quyền quí, ai nhìn cũng tự cảm thấy áp lực, còn nữa trên người của cô toả ra mùi hương vô cùng đặc biệt, nhẹ nhàng nhưng nhớ mãi không quên.

Tên to béo sững người lại, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần:
- Được..Còn nếu như hắn ta lấy trộm tiền của ta thì sao? Cô nương đây có bằng lòng thay hắn theo ta trả nợ không?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi