BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

Minh Hoa Đà biểu hiện yêu nghiệt, cả Thiên Các nhấc lên sóng to gió lớn, Thiên Các Thập điện gần như đồng thời, nhận được tin tức phấn chấn lòng người này.

Mà hai vị Lão Tổ kia của Bách Thảo Đường, tâm tình vốn phức tạp đang bế quan tu luyện. Trên thực tế, bọn hắn cũng không có đường chọn lựa, đành trốn tránh sự thật.

Những lần đại hội trước, Dương Công trưởng lão cao nhất cũng chỉ hạng sáu hay bảy, huống chi năm nay còn có người mới như Minh Hoa Đà.

Đan sư đại hội lần này, có thể có thành tích tốt mới là lạ!

Bởi vậy, Ngụy Phong cùng Sở Vân Lão Tổ, vừa bắt đầu đã không ôm hi vọng. Cũng bởi vậy, tin tức Bách Thảo Đường đại thắng truyền tới, ý niệm đầu tiên trong đầu bọn hắn là không tin.

Nhưng mà, thông báo của Tần Xuyên lão tổ không ngừng đưa tới, làm cho hai Lão Tổ đều ngồi không yên. Cả hai đều cảm thấy, không phải Tần Xuyên lão tổ buồn quá hóa điên chứ?

Lập tức từ trong mật thất bế quan chui ra, nhanh chóng chạy tới Thánh Điện.

Nơi Thánh Điện một mảnh vui sướng, Tần Xuyên lão tổ mặt đầy xuân quang tươi cười, làm cho nhị vị Lão Tổ trong lòng run rẩy một chút.

Chẳng lẽ hết thảy đều là sự thật?

Là chủ nhà, Ngụy Phong cùng Sở Vân lão tổ nguyên bản tính toán, sau khi Đan sư đại hội kết thúc, sẽ tiến hành bế quan dấu mặt.

Bởi vậy, hai người bọn hắn tới, cũng chưa dám lộ diện.

Nhưng Tần Xuyên lão tổ đã thấy hai người, cười to nói:

- Nhị vị đạo huynh, lần này, sáu vị Đan sư của Bách Thảo Đường chúng ta, đã có thành tích xuất sắc!

Sau khi hai vị Lão Tổ nhìn thấy kết quả, lúc này mới hoàn toàn tin đây là sự thật. Thiếu chút liền ở hiện trường ôm đầu khóc lớn!

Kỳ tích a!

Tam đại Lão Tổ bọn hắn, lúc tuổi trẻ cũng tham gia qua Đan sư đại hội, lần nào mà không ôm nhục ra về? Đến nỗi mọi lần nghĩ lại đều thấy nhục nhã, xấu hổ vô cùng!

Không nghĩ đến, lần này lập công đầu lại là tân tấn trưởng lão Minh Hoa Đà! Gần như dùng lực lượng một người, dành lấy vị trí thứ hai cho Bách Thảo Đường.

Hơn nữa, còn là quán quân cá nhân!

Hai hạng thành tích, đều là chuyện trước nay chưa từng có của Thiên Các. Là thần tích a...

- Tần Xuyên lão tổ, ngươi thật biết đào tạo nhân tài. Ha ha, Minh Hoa Đà này, cần thưởng, phải thưởng lớn!

Ngụy Phong là đệ nhất Lão Tổ của Bách Thảo Đường, lời hắn nói rất có trọng lượng.

Mà Sở Vân trưởng lão luôn luôn hà khắc, giờ phút này cũng không có ý kiến phản đối, gật đầu nói:

- Đúng, công thần này không thưởng, còn thưởng ai nữa? Theo ta thấy, có thể cho Minh Hoa Đà vị trí Trưởng lão cao nhất, coi là Lão Tổ tương lai mà bồi dưỡng.

- Đúng, lấy thiên phú của hắn, tương lai nhất định là Lão Tổ của Bách Thảo Đường. Chúng ta phải bồi dưỡng cho tốt. Bách Thảo Đường đã lâu không xuất hiện qua thiên tài như vậy.

Ngụy phong trưởng lão thở dài nói.

- Đúng vậy, Tần Xuyên lão tổ, lần này ngươi cũng gián tiếp lập công lớn a.

Sở Vân lão tổ tự đáy lòng cảm thán theo.

Giữa ba người bọn hắn, không có khả năng đồng khí liên chi. Nhưng ngay lúc này, nhất vinh câu vinh, khó được có tâm ý tương thông như vậy.

Đứng trước thắng lợi của tập thể, trở ngại nội bộ rất dễ được hóa giải.

Thiên Các thập điện, Bách Thảo Đường luôn có địa vị đặc thù. Nhưng mà, từ xưa đến nay đều chưa có thành tích tốt ở Đan sư đại hội, đa số là dưới chót, cũng làm Thập điện thất vọng.

Mặc dù bọn hắn quyền lực rất lớn, những điện khác không dám ngang nhiên đắc tội bọn hắn, nhưng mà phía sau nghị luận, cũng làm Bách Thảo Đường tương đối bị áp lực.

Là tam đại lãnh tụ của Bách Thảo Đường, áp lực của bọn hắn là rất lớn.

Nhưng mà lần này, toàn bộ áp lực của bọn hắn đã biến mất. Cá nhân thứ nhất, đoàn thể thứ hai. Thành tích như vậy, cũng đủ cho Bách Thảo Đường kiêu ngạo, cũng đủ cho Thiên Các dương danh trăm năm.

Hơn nữa, Minh Hoa Đà tuổi còn rất trẻ. Đan sư đại hội sau này, hắn ít nhất có thể tham gia mười lần. Đến lúc đó cấp cho hắn vài trợ thủ tốt một chút, đoàn thể đệ nhất cũng không phải nằm mộng a!

Nếu Thiên Các có thể liên tục thu được thành tích như vậy, vậy sẽ đánh đổ tất cả thành kiến trước kia. Trở thành đan dược đại tông của Đông Hoàng Châu!

Việc này đối với tam đại lão tổ mà nói, đó là tâm nguyện cả đời bọn hắn.

Khi khai mạc, ba Lão Tổ cũng không quá quan tâm, không ai muốn chường mặt ra. Nhưng khi bế mạc, tam đại lão tổ của Bách Thảo Đường, ai cũng muốn đi lên phát biểu.

Những Đan sư khác cũng có thể hiểu được tâm tình của tam đại Lão Tổ. Thế cuộc thay đổi, có thể không mừng như điên sao!

Đan sư đại hội lần này, dưới sự hưng phấn phát biểu của Tam đại Lão Tổ Bách Thảo Đường, cuối cùng cũng hạ màn.

Đan sư đại hội kết thúc, tam đại Lão Tổ liền tuyên bố thông lệnh cao nhất của Bách Thảo Đường, yêu cầu toàn bộ cao từ tầng Cung Phụng trở lên, phải lập tức đến Thánh Điện!

Toàn bộ Trưởng lão, Cung Phụng, giờ phút này đều đã nghe được tin tức đại thắng của Bách Thảo Đường ở Đan sư đại hội. Các loại chấn kinh, ngạc nhiên, hâm mộ, thậm chí là ghen tị cũng có.

Tam đại Lão Tổ phát ra thông lệnh, ai dám không đi?

Hai mươi mốt Trưởng lão, ba mươi tám Cung phụng, toàn bộ đến đủ.

Tam đại Lão Tổ giờ phút này tinh thần phấn chấn, kim áo lóng lánh, khí thế vô cùnghái. Lúc này, cách ăn mặc của mọi người đều rất chính quy.

Ba Lão Tổ thì mặc kim bào, hai mươi sáu Trưởng lão, tất cả đều mặc ngân bào. Mà Cung phụng thì có tám mươi tám người, toàn bộ mặc tử bào. Nhậm Thương Khung bởi vì là tân tấn Cung phụng, cho nên an bài ở vị trí cuối cùng.

Ngụy Phong lão tổ ngồi ở chính giữa, ánh mắt uy nghiêm quét một vòng, nói:

- Chư vị, tin tưởng trước khi các ngươi đến đây, đều nghe được tin tức! Đúng vậy, lần này Bách Thảo Đường ta có được lịch sử mới, là Đại hội này, quán quân cá nhân là của chúng ta! Hơn nữa đoàn thể xếp thứ hai, cũng là cao nhất từ trước tới nay! Ở đây, Lão Tổ ta muốn hướng sáu vị Trưởng lão tham tái cảm tạ từ đáy lòng!

Ngụy Phong lão tổ nói xong, dẫn đầu vỗ tay.

Những người khác tự nhiên đều vỗ tay theo, không khí thập phần nhiệt liệt.

- Ta cùng Sở Vân, Tần Xuyên nhị vị Lão Tổ đã thương nghị qua. Quyết định ban thưởng cho sáu vị Trưởng lão tham tái lần này. Minh Hoa Đà trưởng lão, lấy hắc mã chi thế, giành lấy quán quân, lập được công đầu. Bởi vậy, ba vị Lão Tổ chúng ta đều nhất trí, thăng Minh Hoa Đà thành Chí cao Trưởng, coi là Lão Tổ tương lai mà bồi dưỡng!

Ông!

Toàn bộ Trưởng lão cùng Cung phụng đầu óc một trận oanh minh, Chí cao trưởng lão? Là Trưởng lão chỉ dưới Lão Tổ.

Lấy thân phận tân tấn Trưởng lão của Minh Hoa Đà, không ngờ lại có thể nhảy cao như thế! Ban thưởng lần này, thật là đủ kinh người! Dù sao, Minh Hoa Đà trở thành Trưởng lão, cũng không quá bốn tháng mà thôi.

- Ha ha, chúc mừng Hoa Đà trưởng lão!

Một Trưởng lão bên cạnh liền hướng Minh Hoa Đà chúc mừng.

Trước khi Đan sư đại hội diễn ra, hắn vẫn là Trưởng lão đứng chót, mà hiện giờ, hắn đã được vạn chúng ngước nhìn. Quán quân cá nhân của Đan sư đại hội, Chí cao trưởng lão, Lão Tổ tương lai.

Những thân phận này, bất kỳ cái nào cũng đủ cho những Trưởng lão khác ngước nhìn. Nhất là những Trưởng lão dĩ vãng không quá tôn trọng Minh Hoa Đà, thậm chí xa lánh, trong lòng bắt đầu lo lắng.

Trong tâm đều lo sợ bất an, Minh Hoa Đà giờ đã quyền cao chức trọng, có thể áp chế bọn hắn hay không?

Tần Xuyên lão tổ cố ý nâng đỡ Minh Hoa Đà, cười nói:

- Hoa Đà, ngươi có thể nói một chút kinh nghiệm thi đấu cho mọi người được biết hay không?

Ngụy Phong trưởng lão cười nói:

- Đúng, Hoa Đà, ngươi lần này đại phát thần uy, cũng nên kể cho mọi người nghe một chút. Ta tin tưởng mọi người đang rất tò mò.

- Đúng a, Hoa Đà trưởng lão, lão phu lần này tận mắt thấy thần tích của ngươi, vẫn luôn tò mò vô cùng.

Dương Công trưởng lão cũng cười theo nói.

Minh Hoa Đà thấy ánh mắt mọi người đều tò mò, biết không nói không được, gật đầu nói:

- Ở đây không có người ngoài, ta cũng không giấu mọi người. Lần này có thể biểu hiện tốt như thế, kỳ thật cũng có nhân tố vận khí. Khâu thứ nhất đào tạo Thanh Linh Trúc, là nhờ Thương Khung Cung phụng có được một bí pháp thượng cổ, đào tạo Thanh Linh Trúc. Nên ta mới chiếm được ưu thế. Mà khâu thứ hai, thì ta ở trong cổ tịch đọc qua một bí pháp đào tạo linh dược. May mắn thành công, kỳ thật mục tiêu của ta chỉ là tám gốc, không nghĩ đến, lại nảy mầm toàn bộ. Luyện chế Trúc Cơ Đan, chỉ là thành thạo, quen tay mà làm thôi. Đến khâu thứ tư, ha ha, cái đan phương kia, cũng là do Thương Khung Cung phụng cho ta. Ta cũng không có thể đoạt hết công lao, ha ha. Cho nên, lần này đạt được quán quân, Thương Khung Cung Phụng cũng có một nữa công lao. Bởi vậy, điểm cống hiến của Bách Thảo Đường, ta sẽ phân cho Thương Khung Cung phụng một nửa.

Này tin tức, cũng làm người nghe kinh hãi!

Thương Khung Cung phụng? Thậm chí có vài Trưởng lão cùng Cung phụng, đều không biết Thương Khung Cung phụng là ai. Khi có vài người nhìn về phía Nhậm Thương Khung, mới giật mình đưa ánh mắt nhìn theo.

Minh Hoa Đà nói như thế, xác thực có một nữa công lao là của Nhậm Thương Khung a.

Tam đại Lão Tổ đều lộ vẻ giật mình, bọn hắn thật không biết, bên trong còn có nội tình như vậy?

Những Trưởng lão khác thì hai mặt nhìn nhau. Một Trưởng lão bài danh đứng chót, cùng một Cung phụng bài danh đứng chót, hai người phối hợp, lại có thể đoạt quán quân của Đan sư đại hội.

Ánh mắt của tam đại Lão Tổ, đều không tự chủ được dừng ở trên người Nhậm Thương Khung.

Nhậm Thương Khung sắc mặt như thường, mỉm cười nói:

- Hoa Đà trưởng lão muốn dìu dắt vãn bối, nên nói có chút khoa trương. Kỳ thật những việc ta làm, chỉ là một chút cống hiến không quan trọng mà thôi.

- Ha ha, mặc kệ như thế nào, lần này hai người các ngươi phối hợp, lấy được quán quân là thực! Nếu Hoa Đà trưởng lão muốn phân cho ngươi một nửa điểm cống hiến, Thương Khung Cung phụng cũng không nên chối từ.

Tần Xuyên lão tổ tâm tình thật tốt nói.

- Ân, nếu vãn bối từ chối thì quá vô lễ, đa tạ Lão Tổ nhắc nhở.

Điểm cống hiến này, là tiền đồ của hắn ở Bách Thảo Đường, cần phải tranh thủ.

Tần Xuyên lão tổ cười nói:

- Chúng ta luận công ban thưởng tiếp, về thành tích đoàn thể thứ hai. Sáu vị Đan sư, mỗi người được bốn vạn điểm cống hiến! Mà Hoa Đà trưởng lão, là quán quân cá nhân, được thưởng thêm tám vạn điểm cống hiến.

Năm Đan sư tham tái khác, sắc mặt đều là mừng rỡ! Lần này thật sự là phát tài ngoài ý muốn!

Thậm chí có thể nói, bọn hắn hoàn toàn là ăn theo Minh Hoa Đà. Không có biểu hiện của Minh Hoa Đà, bọn hắn một điểm cống hiến cũng không có!

Trừ Vương Dương cùng Thủy Kính trưởng lão tâm tình phức tạp ra, Dương Công trưởng lão, Chu Tam trưởng lão cùng với Mục Thiên Nhai trưởng lão, đối với Minh Hoa Đà đều là cảm kích phát ra từ đáy lòng.

Nguyên nhân chính là nhờ có biểu hiện yêu nghiệt của Minh Hoa Đà, mới cho bọn hắn được vinh quang, ghi vào lịch sử của Bách Thảo Đường! Trở thành một đoạn Truyền kỳ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi