BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

Yến Thương Lan thật không nói chuyện giật gân. Trên thực tế, Thiên Các có một trăm lẻ tám phân đà, mỗi một cái đà chủ, đều có một chỗ dựa ở tổng bộ.

Mỗi một Đà chủ, đều trải qua sát hạch ở Đại Vương Ốc Sơn. Cho nên, sau lưng mỗi một Đà chủ, đều có quan hệ rắc rối khó gỡ.

Thiên Các, đệ tử phía dưới có hơn mười vạn. Chỉ là Thiên Các tổng bộ cùng một trăm lẻ tám Phân Đà, chân chính có thể lăn lộn đến cao tầng, cũng không quá vài ngàn người.

Mà mấy ngàn người đó, tự nhiên đều là tinh anh.

Trong những tinh anh đó, tất nhiên mỗi người đều có thế lực của riêng mình. Yến Thương Lan cùng Trang Chấn Nam là đệ tử cùng kỳ, hơn nữa hai Phân Đà lại tiếp giáp với nhau. Cho nên Yến Thương Lan đối với Trang Chấn Nam coi như có chút hiểu biết:

- Cung phụng đại nhân, nhắc tới Trang Chấn Nam, trừ tính cách bá đạo, hung hăng càn quấy ra, bổn sự thật ra rất thông thường. Bởi vậy qua nhiều năm như vậy, mới hình thành cục diện hai đại cự đầu Trang Chấn Nam cùng Thạch Thiên Hào. Rất nhiều Phân Đà, kỳ thật Phân Đà Đà chủ là một người độc tài. Thành chủ nơi đó, nhiều nhất chỉ có thể coi là thủ hạ, rất ít khi có địa vị ngang nhau.

- Nhắc tới Trang Chấn Nam, tâm tư của hắn, kỳ thật cũng không đặt ở Địa Chu phân đà, Địa Chu phân đà chẳng qua là nơi để hắn điên cuồng vơ vét của cải mà thôi. Lúc trước, cùng thời với Trang Chấn Nam, có mấy người có giao tình đặc biệt tốt với hắn. Theo thứ tự là Thiên Vi Phân Đà Đà chủ Sử Thiên Hoán, Địa Sát Phân Đà Đà chủ Mục Thiên Cơ, cùng với Địa Ẩn Phân Đà Thường Thu, bốn người này, thời gian ở Đại Vương Ốc Sơn thí luyện, đã nổi danh là nịnh bợ theo chân, bốn người này tại nhiệm ở các Phân Đà, đều điên cuồng đoạt lấy của cải: mà sau lưng bọn hắn, tựa hồ có một chỗ dựa vững chắc, bọn hắn điên cuồng đoạt lấy của cải, nghe nói là chảy về chỗ dựa vững chắc này...

- Này chỗ dựa vững chắc này là ai?

Yến Thương Lan lắc lắc đầu:

- Chỗ dựa vững chắc hẳn là đến từ cao tầng Thiên Các, cụ thể là ai, không người biết được. Nhưng chỗ dựa vững chắc này, hẳn là không nhỏ!

- Ân, Yến Đà chủ có tâm, ngày khác đến Thiên Các tổng bộ, chớ quên đến Bách Thảo Đường Linh Nhãn Phong của ta nói chuyện.

Nhậm Thương Khung thản nhiên cười, cũng không hỏi thêm đề tài này.

Nhậm thị gia tộc lưu lại ở Hắc Thạch thành ước chừng sáu bảy ngày, Vạn Lý Đường rốt cục truyền đạt tới mệnh lệnh. Làm Nhậm Thương Khung không ngờ chính là, những sứ giả khâm lệnh này, lại có Thôi Hàng ở bên trong.

Thôi Hàng lấy được lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương, tư chất như hắn tiến vào Vạn Lý Đường, quả nhiên được trọng điểm bồi dưỡng. Hiện giờ đã qua mấy tháng, lấy tính cách thông minh lanh lợi của hắn, như cá gặp nước, đã có thể lăn lộn tới cao tầng.

Hiện giờ hắn tới truyền đạt công lệnh, hiển nhiên là Vạn Lý Đường cho hắn cơ hội đặc thù, đồng thời cũng là hướng Nhậm Thương Khung phát ra tín hiệu thiện ý.

Sứ giả Vạn Lý Đường đã đến, tảng đá treo cao ở trong lòng Vạn Kiếm Thông cuối cùng cũng thả xuống. Căn cứ quy tắc của Thiên Các, khi bổ nhiệm tân Phân Đà Đà chủ, phải chọn ngày hoàng đạo, đốt nhang tắm rửa, tế lạy trời đất, sau đó mới có thể chính thức tuyên bố sắc phong.

Vừa vặn tra xét hoàng lịch, phát hiện ngày hôm sau là ngày hoàng đạo.

Ngày hôm đó, tân Đà chủ của Địa Chu phân đà chính thức được bổ nhiệm, đại biểu cho Địa Chu phân đà tiến vào kỷ nguyên mới, phát ra diện mạo mới.

Theo Hắc Thạch thành từ trên xuống dưới vừa múa vừa hát, khắp chốn bộ dạng mừng vui, có thể thấy được, Trang Chấn Nam làm phân đà Đà chủ là vô cùng thất bại.

Nhiều năm như vậy, Địa Chu phân đà chướng khí mù mịt, bóc lột thậm tệ, quả thật làm cho người người oán hận.

Cũng khó trách Yến Thương Lan cảm thấy kỳ quái, Trang Chấn Nam mới vừa chết, mà người trong Địa Chu phân đà lại vui sướng như vậy.

Ngày hoàng đạo đã đến, Vạn Kiếm Thông tắm rửa thay quần áo, đốt nhang tế lạy trời đất. Sau khi tất cả trình tự làm xong, sứ giả của Vạn Lý Đường cao giọng tuyên bố:

- Trải qua Vạn Lý Đường xét duyệt, Đà chủ Trang Chấn Nam đi ngược thiên đạo, tự gánh lấy hậu quả diệt thân, nay bổ nhiệm phó Đà chủ Vạn Kiếm Thông, thăng chức Địa Chu phân đà Đà chủ, thế lực khắp nơi trong sự quản hạt của Địa Chu phân đà, phải toàn tâm phụ tá, cùng xây đại cục...

- Tạ Thiên Các long ân, ta Vạn Kiếm Thông, sẽ đem hết toàn lực, cúc cung tận tụy.

Tâm tình Vạn Kiếm Thông nhộn nhạo, có một dòng nước ấm mênh mông trong lồng ngực. Tại chỗ tiến lên, nhận lấy thánh dụ kia.

Ngay vào lúc này, bỗng nhiên hư không truyền tới một tiếng quát chói tai:

- Chậm đã!

Thanh âm này, như sấm sét giữa trời quang, mang theo đan khí mãnh liệt, dâng lên mà đến, lăng lệ giống như một đầu Thương Long đang rít gào, làm cho màng tai mọi người oong oong lên.

Trên không Hắc Thạch thành, bỗng nhiên cuốn tới một đoàn quang mang, giống như trong hư không mở ra một cánh cửa, bắn ra một đạo quang hoa.

Một gã nam tử toàn thân hắc y, mũi ưng, ánh mắt lạnh lùng giống như âm hồn trong Địa ngục đi ra, ngồi trên một đầu phi long biến dị màu hỏa hồng, giương nanh múa vuốt, đằng đằng sát khí. Tổ hợp này vừa đến, làm cho toàn trường cảm giác như có sát khí nặng nề bao phủ.

Yến Thương Lan nhìn thấy người này, như nhớ tới cái gì, thất thanh nói:

- Lệ Đạo Tông?

Nghe được ba chữ Lệ Đạo Tông, biểu tình Vạn Kiếm Thông cũng hơi đổi. Ba chữ kia, ở Thiên Các tượng trưng cho cái gì?

Giết chóc!

Đúng vậy, Lệ Đạo Tông này, chính là đệ tử của Trảm Không Đạo, tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quyết đoán. Lúc trước vì chứng đạo, giết phụ giết mẫu, không biết bao nhiêu thân thích đã chết trong tay hắn.

Qua nhiều năm như vậy, tu vi Lệ Đạo Tông này đột nhiên tăng mạnh, chưa đến sáu mươi tuổi, đã tu luyện tới cửu chuyển Kim Đan.

Có người nói, hắn trước trăm tuổi, rất có khả năng tiến vào Thần Thông cảnh!

Phần thiên phú cùng tu vi này, ở Trảm Không Đạo mà nói, cũng coi như xếp trước năm.

Thiên Các mười sáu năm sát hạch một lần, đệ tử mỗi một lần có thể được Thiên Các bốn đạo vừa ý, giống như lông phượng và sừng lân. Một khi được Thiên Các bốn đạo vừa ý, cũng là biểu thị, người này từ nay về sau sẽ không giống người thường nữa.

Bởi vậy, Thiên Các đệ tử, cấp bậc cao nhất, chính là truyền nhân Đại Đạo. Loại đệ tử này, thời gian ở Thiên Các thập điện rèn luyện... cất bước cũng rất cao.

Lệ Đạo Tông này, hiện giờ đã là Cung phụng của Thần Chiến Điện, địa vị không phải là nhỏ. Hắn lần này ra tay, có thể nói là ngoài ý muốn cực kỳ. Ngay cả Yến Thương Lan, cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Lệ Đạo Tông này, đang yên đang lành sao lại can thiệp vào chuyện của Địa Chu phân đà?

Lệ Đạo Tông không coi ai ra gì, giống như Nhậm Thương Khung, đám người Yến Thương Lan trong mắt hắn, chỉ là tượng đất, nhìn cũng không nhìn một cái.

Trực tiếp hướng sứ giả của Vạn Lý Đường hất hàm sai khiến nói:

- Vạn Kiếm Thông này là kẻ soán nghịch, tội ác tày trời, không có tư cách làm Đà chủ. Đưa khâm lệnh cho ta.

Sứ giả của Vạn Lý Đường biết Lệ Đạo Tông này là Cung phụng của Thần Chiến Điện, trong lòng cũng rất bồn chồn. Tuy rằng Thiên Các thập điện không thể can thiệp quá nhiều vào công việc của nhau.

Nhưng mà sự mạnh mẽ của Lệ Đạo Tông này, hắn cũng có nghe thấy. Mới mở miệng là đòi khâm lệnh, thực là bá đạo cực kỳ.

Uỷ dụ là do cao tầng Vạn Lý Đường xét duyệt mới có, cho dù là Lão Tổ của Thần Chiến Điện, cũng không thể không có lý do tịch thu nó.

Lệ Đạo Tông này, chẳng lẽ là muốn ngang nhiên can thiệp vào nội vụ của Vạn Lý Đường?

- Lệ Cung phụng, uỷ dụ này là Lão Tổ của Vạn Lý Đường kí kết, không thể đưa cho ngươi, xin thứ lỗi.

Tên sứ giả kia kiên trì nói.

- Cái gì?

Lệ Đạo Tông hai mắt bắn ra hàn quang, quát:

- Ta nói với ngươi, là đã cho ngươi mặt mũi. Ngươi lại dám không nghe lời? Là ai cho ngươi lá gan lớn như vậy?

Trong lúc Lệ Đạo Tông hô quát đó, trong hư không lại bay tới vài đầu linh cầm, sôi nổi dừng ở phía sau Lệ Đạo Tông, một người trong đó là Địa Ẩn Phân Đà Đà chủ Thường Thu.

Thường Thu kia híp mắt, nhìn chằm chằm vào Yến Thương Lan phía dưới, sau đó nói vài câu vào tai những người khác.

Một người trong đó, ánh mắt âm tàn nhìn chằm chằm vào Yến Thương Lan, người này, là Thiên Vi Phân Đà Đà chủ Sử Thiên Hoán

Cũng là lão Đại trong đoàn thể của Trang Chấn Nam.

Mà bên kia là một gã đạo nhân, đạo bào thêu Âm Dương Thái Cực đồ. Là Thiên Sát Phân Đà Đà chủ Mục Thiên Cơ, thần cơ diệu toán, cực kỳ tinh thông bói toán.

Hiển nhiên, hai nhóm người này, chờ sau khi Lệ Đạo Tông cường thế xuất tràng, lại tiếp tục liên hợp xuất tràng, mục đích chỉ có một, chính là ngăn cản Vạn Kiếm Thông nhận chức Địa Chu phân đà Đà chủ.

- Vạn Kiếm Thông, ngươi phạm thượng, làm loạn cướp ngôi, tội ác tày trời, tốc tốc quỳ xuống cho ta, thúc thủ chịu trói, có thể miễn tội tru di cửu tộc của ngươi. Nếu có chút chần chờ, đại quân vừa đến, diệt ngươi cửu tộc, chó gà không tha!

Thường Thu nhảy ra nói.

Ngày hôm đó, hắn bị Yến Thương Lan mắng chửi, trong lòng luôn luôn khó chịu. Hiện giờ chỗ dựa vững chắc của mình đã đến, trong lòng hắn tự tin hơn rất nhiều, mắng xong vẫn không quên liếc mắt thị uy Yến Thương Lan một cái. Ý tứ kia rõ ràng là nói, Yến Thương Lan ngươi không phải ngưu bức sao? Hiện tại ngưu bức cho ta xem?

Vạn Kiếm Thông sắc mặt hết sức khó coi, không biết phải làm như thế nào. Cắn răng nói:

- Trang Chấn Nam làm xằng làm bậy, mấy năm nay ở Địa Chu phân đà đã sớm người người oán trách. Vạn Kiếm Thông ta chẳng qua là thay trời hành đạo, thay Thiên Các diệt trừ bại hoại, có tội gì? Nếu có tội, chư vị đại nhân của Vạn Lý Đường, sao lại còn bổ nhiệm ta? Phân Đà Đà chủ các ngươi, không ở địa phận của mình cai quản cho tốt, lại đến can thiệp nội vụ của Địa Chu phân đà ta, các ngươi không xem quy củ của Thiên Các ra gì đúng không?

- Câm miệng!

Lệ Đạo Tông quát một tiếng, xua tay ngăn Thường Thu lại.

Tiến lên từng bước, lấy trạng thái từ trên cao nhìn xuống, coi rẻ nói:

- Những lão gia hỏa kia của Vạn Lý Đường, ngồi không ăn bám, nên mới hồ đồ. Uỷ dụ của bọn họ, nhiều khi có sai sót, nếu bọn hắn hồ đồ, Lệ Đạo Tông ta sẽ giúp bọn hắn làm hết bổn phận. Hôm nay, toàn bộ Hắc Thạch thành, nếu có người chống lại Lệ Đạo Tông ta, chết!

Lệ Đạo Tông cũng không phải chỉ động mồm mép, mỗi lần áp từng bước, sát khí đầy người kia không ngừng khuếch tán ra xa.

Dần dần, đầy trời đều là uy áp của Lệ Đạo Tông, giống như một đoàn Huyết Hải bao phủ, làm cho người phía dưới, cảm thấy từng đợt ngạt thở.

Một ít người có tu vi thấp, thậm chí cả thở cũng dồn dập lên. Mà võ giả từ Thiên Nhân cảnh trở xuống, lại càng khó chịu không nói nên lời.

Chỉ riêng Nhậm Thương Khung, mắt lạnh nhìn Lệ Đạo Tông này, bỗng nhiên tiến lên từng bước, thản nhiên quát một tiếng:

- Lệ Đạo Tông đúng không? Ở Thiên Các tổng bộ đùa giỡn uy phong thì cũng thôi, lại chạy đến nơi này tỏ uy phong, vui vẻ lắm sao?

Lời Nhậm Thương Khung nói ra, không có rồng ngâm Hổ Khiếu, cũng không có gào thét bốn phía, nhưng mà khẩu khí thản nhiên này, mỗi một chữ, đều bao hàm khí thế của Bất Hủ Đế Khí không gì không phá được.

Âm Sát thuật của Bất Hủ Đế Khí này, giống như lưỡi dao sắt bén, đem sát cục mà Lệ Đạo Tông vất vả bố trí, đánh nát hoàn toàn.

Lệ Đạo Tông chỉ cảm thấy ngực như bị búa tạ đập một cái, thiếu chút nữa phun ra một búng máu.

Vương đối Vương!

Đây là hai Vương, trực tiếp chiến với nhau!

Lệ Đạo Tông không giận mà cười, dùng ánh mắt âm trầm đánh giá Nhậm Thương Khung từ trên xuống dưới, sát khí trên mặt liên tiếp hiện lên:

- Ngươi chính là Nhậm Thương Khung? Là tân đệ tử do lão quỷ Lý Dật Phong thu nhận?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi