BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

Bảy ngày trôi qua, Nhậm Thương Khung ở Vân La thành, ước chừng ngây người bảy ngày, như trước không một tin tức. Nhậm Tinh Hà và Lạc Điệp Vũ, giống như đã biến mất trong hư không.

Vừa không có đối thủ liên lạc với hắn, dùng hai người này đến áp chế hắn, cũng không có tin tức tung tích hai người bọn họ, mà Nhậm Thương Khung mỗi ngày không ngừng truyền linh thức phù, cũng chưa từng thu được bất luận tin tức gì đáp lại.

Nhưng, Nhậm Thương Khung lại mơ hồ có một loại dự cảm, hắn cảm thấy, ca ca Nhậm Tinh Hà chưa chết. Mỗi ngày, Nhậm Thương Khung nhìn hướng đông Vân La thành, nhìn mặt trời từ từ bay lên, nghĩ tới kỷ niệm hai huynh đệ từ nhỏ đến trưởng thành, thật sự là rõ ràng như ở trước mắt.

Đời trước, giữa hai huynh đệ rất không hòa hợp. Thẳng đến sau này, Nhậm Thương Khung mới biết được, cho tới nay, ca ca Nhậm Tinh Hà, đều muốn để lại tài nguyên tốt nhất cho hắn, âm thầm hy sinh ích lợi cá nhân hắn, đem tài nguyên hai huynh đệ, để lại cho Nhậm Thương Khung một người.

Mà hắn, vẫn hiểu lầm ca ca Nhậm Tinh Hà, cảm thấy ca ca không làm việc đàng hoàng, không cầu tiến bộ. Hiểu lầm này, mãi cho đến Yêu tộc xâm lấn, sau khi ca ca gặp nạn, Nhậm Thương Khung mới từ trong miệng mẫu thân biết được hết thảy chân tướng.

Hiện giờ, hắn tái sinh.

Vận mệnh xuất hiện chuyển dời, hắn vẫn đang tận sức bù lại tiếc nuối kiếp trước, bù lại cảm tình huynh đệ hai người, quan hệ hai huynh đệ, cũng chân chính trở thành cốt nhục huynh đệ, không rời không bỏ.

Nhưng...

Hiện giờ, ca ca Nhậm Tinh Hà sinh tử không rõ, biệt tung biệt tích!

Hôm nay đã là đêm thứ tám. Nhậm Thương Khung ngồi ở trong trang viên, khoanh chân mà ngồi, ngũ tâm hướng thiên mà tu luyện.

Tuy tám ngày này, hắn không thu hoạch được gì, nhưng hắn cũng không uể oải. Hắn tin tưởng, chỉ cần ca ca còn sống, liền có hi vọng.

...

Phía nam Vân La thành, trong một nơi hẻo lánh, một người tiếp một người, ra hiện ở bên trong thung lũng này.

Những thần bí nhân này, đều đến từ tổ chức sát thủ Càn Khôn Minh, là tổ chức sát thủ mạnh nhất, cũng thần bí nhất Đông Hoàng Châu. Hơn nữa, bọn họ đều là đỉnh cấp sát thủ trong tổ chức này.

- Càn lão Đại? Tổ chức lần này phát ra cao nhất thu thập lệnh, bảo chúng ta đến trấn nhỏ biên thùy này tụ tập, không phải là muốn ám sát đầu đảng Yêu tộc chứ?

Một gã sát thủ trong đó, dùng giọng điệu âm trầm hỏi.

- Không phải chứ? Đầu đảng Yêu tộc? Càn Khôn Minh chúng ta hình như chưa từng ám sát qua Yêu tộc cường giả. Hơn nữa, vượt biên đi Tu La Hải ám sát, chỉ sợ hậu quả...

Càn lão đại hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt đảo qua bảy tên đồng bạn, thản nhiên nói:

- Ai nói đi ám sát Yêu tộc cường giả?

- Ồ, không phải Yêu tộc cường giả là tốt rồi.

Đám sát thủ này đều thở phào một hơi, tuy bọn họ làm sát thủ, tâm lý tố chất vượt qua người thường, thân chinh bách chiến, giết người vô số.

Nhưng đến địa bàn Yêu tộc, trình độ đáng sợ của nó, bọn họ là rất rõ ràng. Một khi xúc động hang ổ Yêu tộc, kia sẽ là đại quân Yêu tộc như châu chấu, làm cho bọn họ thi cốt không còn!

Từ xưa nhân loại và Yêu tộc đấu tranh, nhân loại chưa có công kích đến địa bàn Yêu tộc, chỉ có Yêu tộc công kích đến địa bàn nhân loại!

Cho nên, cho dù đó là sát thủ lãnh huyết, đối với địa bàn Yêu tộc cũng có một loại sợ hãi bản năng.

- Càn lão Đại, không phải Yêu tộc cường giả, trấn nhỏ biên thùy này, có thể có cao thủ gì, mà khiến tám huynh đệ chúng ta tụ tập cùng một chỗ?

Tám người này, là một tổ vương bài của Càn Khôn Minh, thực lực mỗi người rất cao. Chấp hành nhiệm vụ bình thường, phần lớn là một mình hành động, hoặc là tụm năm tụm ba tụ họp. Muốn nói tám người tụ họp cùng một chỗ hành động, từ xưa đến nay chưa hề có.

- Sẽ không phải là Đại Đạo cấp cường giả chứ?

Càn lão Đại hừ một tiếng:

- Các ngươi không cần nghi thần nghi quỷ, ta nhận được mệnh lệnh cấp trên, là có người ra ba trăm vạn cao linh nhất phẩm linh thạch, số tiền này, là từ khi Càn Khôn Minh chúng ta thành lập tới nay, có thể xếp vào Top ba sinh ý. Cấp trên cũng ra lệnh cho tám huynh đệ chúng ta liên kết làm sinh ý này.

- Ba trăm vạn?

- Chậc chậc, đầu ai đáng giá như vậy? Ở địa phương nhỏ bé như thế này, có đầu người đáng giá như vậy sao?

- Chư vị, Càn Khôn Minh chúng ta giết người, chỉ nói tiền, không để ý giết là ai. Giết người bịt miệng, không lưu dấu vết, tử vô đối chứng, lấy tiền biến mất... Này là tôn chỉ của chúng ta!

Càn lão Đại hiển nhiên là thủ lĩnh của tám huynh đệ này, uy tín nói chuyện rất cao.

- Tất cả mọi người nghe cho rõ, đây là tình báo của cố chủ. Muốn giết người chính xác, đều vểnh tai nghe cho ta. Ta biết mỗi người các ngươi đều có công trạng rất giỏi, đều có quá khứ huy hoàng. Tuy nhiên, lúc này đây, sự tình trọng đại, các ngươi phải đồng tâm hiệp lực, không thể dùng quan niệm cũ, mà khinh thường nhiệm vụ. Ai làm sai, chết!

Bảy tên sát thủ khác, nghe thủ lĩnh nói như vậy, đều biết lần này tình thế nghiêm trọng. Ba trăm vạn linh thạch, tiền thù lao vượt mức này, quả thật cũng đáng thận trọng như thế.

- Người này, tên là Nhậm Thương Khung, năm nay mười chín tuổi. Tu vi Thần Thông nhất trọng, sức chiến đấu ước chừng có thể vào Thần Thông cảnh trung hậu kỳ. Thân phận người này là Lão tổ cấp cung điện của Thiên Các Bách Thảo Đường, một thời gian trước đạt được danh hiệu Dược Thánh.

- Thần Thông cảnh nhất trọng?

Một tên sát thủ khác có chút khinh thường mỉm cười:

- Chỉ là một Thần Thông nhất trọng trẻ tuổi, muốn Càn Khôn Bát Tuấn chúng ta xuất mã? Lão Đại, có phải hay không hơi quá mức đại tài tiểu dụng (DG: không biết trọng nhân tài)?

- Im miệng!

Càn lão Đại giọng điệu mang theo vài phần hung ác:

- Ta mới nói một nửa, ngươi đã vội vã kết luận sao? Ngươi làm sát thủ nhiều năm như vậy, vẫn nóng nảy như thế sao? Nếu tâm tính ngươi vẫn như vậy, sớm muộn gì có một ngày, ngươi sẽ chịu thiệt!

- Vâng.

Tên sát thủ kia có chút ủy khuất, nhưng ở trước mặt Càn lão Đại, cũng không dám làm càn.

- Sức chiến đấu người này rất mạnh, nhất đáng sợ chính là, bên người hắn có mấy Kim Quang Nhân thần kỳ, sức chiến đấu cực kỳ hung mãnh. Đều có thể so với Thần Thông trung hậu kỳ cường giả. Cố chủ đề nghị chúng ta, trước phải cuốn lấy bốn Kim Quang Nhân kia, sau đó mới tập trung lực lượng, diệt sát Nhậm Thương Khung.

- Hoá ra còn có thủ hạ tử trung, khó trách nói không dễ chọc.

Có một gã sát thủ thở dài.

Càn lão Đại gật gật đầu:

- Hiện tại chúng ta phân công một chút.

- Ta Càn nhất, Ly tam, Tốn ngũ, Khôn bát, bốn người này, phụ trách vây công Nhâm Thương Khung. Đoái nhị, Chấn tứ, Khảm lục, Cấn thất, bốn người các ngươi, phụ trách kiềm chế bốn Kim Quang Nhân kia! Phụ trách kiềm chế Kim Quang Nhân, tốt nhất đem chiến trường kéo càng xa càng tốt. Đừng cho bọn họ hình thành hô ứng, Càn Khôn Bát Tuấn chúng ta lần đầu hợp tác tập thể, nhất định phải đánh một trận cực khoái, đừng để cho cấp trên xem thường chúng ta! Nhớ kỹ, lần này, là từ khi Càn Khôn Minh chúng ta thành lập tới nay, xếp hạng trước tam đại sinh ý. Nếu chúng ta hoàn thành, tám huynh đệ chúng ta, về sau địa vị sẽ cao hơn!

- Vâng, Càn lão Đại, ngươi hạ lệnh đi!

- Tốt, các ngươi nghe đây. Chúng ta hiện tại ở phía nam Vân La thành. Nếu tám huynh đệ chúng ta cùng nhau từ cửa nam tiến vào, thanh thế quá lớn, chỉ sợ sẽ rút dây động rừng. Bởi vậy, ta đề nghị, chúng ta phải từ ba cửa thành tiến vào, phân biệt là Nam Môn, Tây Môn cùng với Bắc Môn.

Đông Môn là Tu La Hải, bọn họ tự nhiên không có khả năng đi từ nơi đó vào.

- Từ ba cửa này tiến vào, xé chẵn ra lẻ. Sau khi tiến vào Vân La thành, chúng ta tụ tập ở Vân La thành Thính Vũ Lâu. Nhớ kỹ, nhất định phải hạ thấp, không được bại lộ hành tung.

- Ha hả, Càn lão Đại, yên tâm đi. Chúng ta làm sát thủ, ẩn nấp hành tung, đây là năng lực cơ bản nhất.

- Đúng, chúng ta phân công nhau xuất phát đi!

Càn Khôn Bát Tuấn phân công xong, đều phân công nhau tán đi. Trong đêm tối, giống như âm hồn bất tán, biến mất ở trong bóng đêm.

...

Mà ở một khu vực cách Vân La thành rất xa, tâm phúc Hoa Nham của Hạng Thái Hư, phụ trách ở vùng này theo dõi, chỉ cần sát thủ Càn Khôn Minh thành công, hắn trước tiên sẽ đem tin tức tốt truyền đến Hạng Thái Hư.

Nếu thất bại, Hoa Nham sẽ cao bay xa chạy, từ nay về sau biến mất. Bởi vì hắn biết, nếu lần này sát thủ Càn Khôn Minh thất bại mà nói, hắn là người đề nghị chuyện này, nhất định sẽ trở thành kẻ thế tội, hơn nữa trước đây hắn bảo hộ Hạng Vô Bệnh bất lợi, bị Nhậm Thương Khung bắt đi Hạng Vô Bệnh, hai tội cộng lại, tất nhiên là chỉ còn đường chết.

...

Nhậm Thương Khung ở trong trang viên cũ của Nhậm thị, khoanh chân mà ngồi. Lần trước bế quan bảy ngày, hắn đã Hoàn Đan thành hải, Khí Hải đã đạt thành một trình độ không thể siêu việt.

Cho nên, hắn đã bắt đầu trùng kích đệ nhị trọng Thần Anh kỳ. Đêm nay, bên trong Khí Hải Nhậm Thương Khung, linh lực như muốn khởi động bạo phát.

Nhậm Thương Khung biết, đây là Khí Hải đạt tới đỉnh phong, dấu hiệu ngưng kết Thần Anh, cũng không kích động, mà dẫn đường cho lực lượng trong cơ thể, bắt đầu cô đọng Thần Anh.

Thần Anh cô đọng, là một quá trình dài dòng. Nhưng bình thường mà nói, chỉ cần hình dạng Thần Anh ngưng kết thành công, liền tính thành công tiến vào Thần Anh cảnh giới.

Thần Anh cảnh giới, có bốn quá trình ngưng kết, rèn luyện, cũng cố, viên mãn. Ngưng kết Thần Anh, chẳng qua là quá trình thứ nhất.

Cũng là một quá trình cơ bản nhất.

Vô số lực lượng, ở trong khí hải Nhậm Thương Khung, giống như lực Quỷ Phủ thần công tự nhiên (DG: lực xây dựng), không ngừng ngưng kết.

Hình thức ban đầu của Thần Anh, cũng đang không ngừng biến hóa, càng ngày càng rõ ràng, sinh mạng lực cũng càng ngày càng mạnh. Bên trong Khí Hải, giống như nữ tử hoài thai mười tháng, Thần Anh càng phát ra rõ ràng, càng phát ra năng lượng đáng sợ, rốt cục hình thành một Thần Anh giống như ngọc thể đi ra, hào quang sáng rực, tản ra sinh mạng lực cực kỳ hùng mạnh.

Thần Anh ngưng kết thành công!

Nhâm Thương Khung dùng lực lượng Khí Hải, cọ rửa Thần Anh vừa mới ngưng kết này.

Hắn biết, ngưng kết Thần Anh chỉ là một bước cơ bản, mấu chốt nhất chính là quá trình rèn luyện và củng cố, hai cái này mới là mấu chốt của Thần Anh kỳ.

Chỉ có không ngừng rèn luyện và đắp nặn, làm cho Thần Anh không ngừng viên mãn, mới có thể vì Đại Đạo sau này, đặt cơ sở kiên cố hơn.

Cảm thụ được sức sống mãnh liệt của Thần Anh, Nhậm Thương Khung ngồi ở dưới biển sao, cảm nhận được một lực lượng thần kỳ, dường như lực lượng toàn thân, đã nâng cao gấp đôi.

Thần Thông cảnh, nâng cao một tầng, đều mang đến biến hóa rõ ràng!

Mỗi một tấc da thịt của Nhậm Thương Khung, dường như đều có thể cảm nhận được vô số chỗ tốt do Thần Anh mang đến, vô hạn sức sống, vô hạn lực lượng.

Nhất là ngồi dưới biển sao, đã để cho Nhậm Thương Khung cảm ngộ được một ít chân lý!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi