BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

Có thể nói, Đan Tiên tam đỉnh xuất hiện, liền trừ đi nghi ngờ của hiện trường. Cho dù là Truy Nhật Kiếm Minh, cũng không lời nào để nói.

Đan Tiên tam đỉnh, ai cũng biết, đó là một trong các chiêu bài của Vạn Dược Tôn. Vạn Dược Tôn ở đan dược giới trở thành truyền kỳ, tài liệu về hắn rất nhiều, mỗi tông môn đều có hệ thống nghiên cứu. Vì vậy, ngay cả bọn họ không có thấy tận mắt qua Đan Tiên tam đỉnh, nhưng ít ra cũng có nghe thấy.

Thất Tinh Đạo Tràng Thiên Xu Tử cười to nói:

- Tam đỉnh này, vừa nhìn là biết khí chất phi phàm, Đan Tiên thủ bút, quả nhiên danh bất hư truyền. Ha ha, chuyện cho tới bây giờ, ai còn không tin sự thật Đan Tiên truyền nhân này? Thất Tinh Đạo Tràng ta là tuyệt đối nhận rồi.

- Đúng, Thủy Vân Tông chúng ta đã sớm mơ hồ suy đoán qua phương diện này. Mọi người có thể suy nghĩ một chút, nếu như Thương Khung đại sư không có quan hệ cùng Vạn Dược Tôn tiền bối, hắn một thân linh dược thiên phú, nên giải thích thế nào? Thiên hạ trừ nhân gian Đan Tiên Vạn Dược Tôn, ai có thể tạo ra đồ đệ như vậy?

Thủy Vân Tông Thủy Trường Đông, ban đầu đối với Nhậm Thương Khung là rất có khúc mắc, hôm nay lại thành người ủng hộ Nhậm Thương Khung lớn nhất.

Ân sư linh dược của nữ nhi mình, hắn tự nhiên cần thổi phồng. Địa vị Nhậm Thương Khung càng cao, đối với Thủy Vân Tông hắn tự nhiên càng có lợi.

Tinh Nguyệt Cốc cùng Bão Thạch Tông tự nhiên cũng là gật đầu tỏ thái độ.

Đan Tiên tam đỉnh, thật sự quá chói mắt rồi. Những cường giả này, mặc dù đều là thiên phú võ đạo cao hơn thiên phú linh dược, nhưng mà cũng không phải là đối với linh dược một chữ cũng không biết.

Ít nhất, ưu khuyết đan đỉnh vẫn có thể phân biệt ra được.

Khí chất của Đan Tiên tam đỉnh, cùng những đan đỉnh khác vừa so sánh, khí chất bất đồng phi thường rõ ràng. Loại bất đồng này, so sánh với bất kỳ ngôn ngữ nào cũng có sức thuyết phục hơn.

Xích Hằng Vũ thản nhiên cười một tiếng:

- Nói nhiều như vậy, còn có một điểm mấu chốt, bản điện chủ luôn chưa từng nhắc tới. Nếu như nói Đan Tiên tam đỉnh còn chưa đủ sức thuyết phục mà nói, Đại Đạo Nguyên Đan, nên có đầy đủ sức thuyết phục chứ?

Đan Tiên Đông Điện luôn luôn không có nhắc tới Đại Đạo Nguyên Đan, lưu lại một chút huyền niệm, chính là muốn mọi người không ngừng suy đoán, chỉ có như vậy, mới có thể để mọi người hăng hái.


- Đại Đạo Nguyên Đan?

Hô hấp mọi người cũng hơi cứng lại.

Ánh mắt không tự chủ được nhìn lại Nhậm Thương Khung, chẳng lẽ nói, Đại Đạo Nguyên Đan này, là xuất từ thủ bút của Nhậm Thương Khung sao?

Nếu như là như vậy mà nói, thân phận Đan Tiên truyền nhân kia, còn ai dám đi hoài nghi? Đại Đạo Nguyên Đan, đó là thánh phẩm đan dược mà ngay cả nhân gian Đan Tiên Vạn Dược Tôn cũng không có thể luyện chế thành công, nếu như Nhậm Thương Khung có thể luyện chế ra, vậy nhân vấn không đơn thuần là một cái truyền đề Đan Tiên rồi.

Mọi người không khỏi nghĩ, chẳng lẽ Nhậm Thương Khung này đã chiếm được chân truyền của Vạn Dược Tôn, thậm chí trò giỏi hơn thầy mà thắng vu lam sao?

Kim Thiên Đạo hít một hơi lãnh khí, thất thanh nói:

- Đại Đạo Nguyên Đan, chẳng lẽ cùng Thương Khung trưởng lão có quan hệ gì? Xích điện chủ ngươi...

Cũng khó trách Kim Thiên Đạo có chút thất thố, đây quả thật là có chút nghe rợn cả người. Nếu như Đại Đạo Nguyên Đan là Nhậm Thương Khung luyện chế ra, vậy Nhậm Thương Khung quật khởi, coi như là áp mười tòa núi lớn xuống, cũng không chế trụ nổi.

Ô Hoành Sơn cũng quái thanh quái khí nói:

- Đại Đạo Nguyên Đan, Đại Đạo Nguyên Đan, nói Đại Đạo Nguyên Đan lâu như vậy, rốt cuộc Đại Đạo Nguyên Đan này hình dáng ra sao? Xích điện chủ, nên cho những gia hỏa đường xa mà đến như chúng ta mở rộng tầm mắt chứ!

Xích Hằng Vũ dằng dặc cười một tiếng, gật đầu. Tay áo phất một cái, trên trác thai ở trước mặt hắn, một hộp ngọc thình lình xuất hiện.

Ngón tay Xích Hằng Vũ khấu trừ, đem cái hộp mở ra.

Chiếc hộp vừa mở ra, một cỗ linh khí làm cho người ta say mê từ trong hộp tràn ra, làm cho tâm thần tất cả mọi người ở đây run lên.

Đại Đạo Nguyên Đan, to cở long nhãn, nằm ở trong hộp kia, giống như có một tánh mạng, làm cho người ta có một cảm giác sinh cơ vô hạn.


- Đây chính là Đại Đạo Nguyên Đan sao?

Mặc dù ở đây đều là Đại Đạo cường giả, nhưng mà đột nhiên thấy đan dược trong truyền thuyết, vẫn còn khó tránh khỏi có chút tâm viên ý mã.

Đan dược này bọn họ thừa nhận không dùng được, nhưng mà đan dược này thần kỳ, lại làm cho bọn họ nhịn không được có chút xuẩn xuẩn dục động, tâm tình không khỏi ba động.

- Linh động, đại khí!

- Thật giống như có sinh mệnh lực, thần kỳ a!

- Quả nhiên là đan dược trong truyền thuyết sao? Ta bình sanh xem rất nhiều linh đan diệu dược, nhưng chưa từng thấy qua đan dược nào giống thứ này, có thể làm cho lòng người dao động thần trì, giống như có thể cùng người câu thông, tràn đầy linh tính.

- Đại Đạo Nguyên Đan, danh bất hư truyền!

Hiện trường một mảnh than thở, tự nhiên cũng là đến từ tông môn tương đối thân cận Nhậm Thương Khung. Mà Truy Nhật Kiếm Minh bên kia, ánh mắt nhìn cũng thẳng, không nói một lời. Giờ khắc này, trong tâm bọn họ tràn đầy các loại ý tứ phức tạp.

Vừa có chút khổ sở, lại muốn đem Đại Đạo Nguyên Đan này chiếm dùng. Đại Đạo Nguyên Đan, cho dù là Đại Đạo cường giả, cũng nhịn không được sinh ra ý tham lam, muốn chiếm cho mình dùng.

Man Hoang bên kia, Thanh Loan Vương thanh âm điềm tĩnh, mở miệng:

- Đan tính mười phần, có một loại sinh cơ, chính là Đại Đạo Nguyên Đan. Tiểu vương nghe nói, chủ tài đan ược này, là yêu đan yêu tộc Đại Thánh? Mà tài liệu phụ tá lại là linh dược Huyền Linh. Như vậy Đại Đạo Nguyên Đan không phải là thập phần trân quý sao?

Xích Hằng Vũ cười to:

- Đại Đạo Nguyên Đan này, bản điện chủ sẽ bêu xấu. Còn phải thỉnh người luyện chế Đại Đạo Nguyên Đan Thương Khung trưởng lão nói cho mọi người.


Người luyện chế Đại Đạo Nguyên Đan…Nhậm Thương Khung

Mặc dù giờ phút này mọi người đã có suy đoán, nhưng mà chính tai nghe được Xích Hằng Vũ nói như vậy, hiện trường vẫn còn truyền đến một mảnh thổn thức.

Ánh mắt nhìn về phía Nhậm Thương Khung, trở nên rất phức tạp. Tông môn thân cận cùng Nhậm Thương Khung, tự nhiên là hết sức phấn khởi, mà Truy Nhật Kiếm Minh, là sắc mặt phức tạp. Cũng không cam, lại có hâm mộ ghen tỵ với hận.

Man Hoang bên kia, Thần Viên Nhất tộc Ngân Nhung Vương cười hắc hắc nói:

- Thương Khung đại sư, không hổ là đại sư a. Tứ đại châu rất nhiều đại sư đều là mình thổi phồng, xem ra, Thương Khung đại sư là một ngoại lệ. Thanh Loan muội tử, nghe nói ngươi năm đó luyện công xảy ra sự cố, là Thương Khung đại sư vì trị liệu giúp ngươi? Chuyện này, Thần Phượng nhất tộc các ngươi còn cố ý thông báo thiên hạ? Ta nhớ không lầm chớ?

Thanh Loan Vương thản nhiên nói:

- Thương Khung đại sư là nhân gian thánh thủ, người khác thấy thế nào Tiểu vương không rõ ràng lắm. Nhưng Thần Phượng nhất tộc ta, là tuyệt đối tán thành thân phận Đan Tiên truyền nhân này. Bằng ta xem, Thương Khung đại sư đợi một thời gian, trở thành Đan Tiên thứ hai, cũng là chuyện sớm hay muộn.

- Ha ha, Thanh Loan Vương nói quá đúng. Thương Khung đại sư là đệ tử Vạn Dược Tôn đại sư, Đan Tiên truyền nhân, thiên phú dị bẩm, lại còn trẻ như vậy. Ngày khác trò giỏi hơn thầy mà thắng vu lam cũng chưa chắc không thể nào. Yêu cầu không thế nào nói, Đan Tiên Điện luôn luôn là tấm bia to của loài người, là tồn tại mà mỗi thế lực lớn ngưỡng mộ.

Thủy Vân Tông bên này, Thủy Trường Đông là lời hữu ích liên tục.

Thử nghĩ mà xem, lão sư nữ nhi lợi hại như thế, siêu việt truyền kỳ Đan Tiên trong truyền thuyết. Ngay cả Đan Tiên cũng không thể luyện chế thánh phẩm đan dược Đại Đạo Nguyên Đan, hắn cũng luyện chế ra rồi.

Nếu như nữ nhi có thể theo đuổi Nhậm Thương Khung học được một phần ba bản lãnh của hắn, là đủ có thể nổi tiếng thiên cổ rồi. Đừng nói Dược Thánh, cho dù ngày khác thành tựu địa vị Dược Tổ, cũng chưa biết chừng.

- Đại Đạo Nguyên Đan, là Thương Khung trưởng lão luyện chế?

Ô Hoành Sơn cười khan nói:

- Xích điện chủ, Đại Đạo Nguyên Đan này chúng ta là kiến thức đến rồi, nhưng mà cụ thể là thủ bút của ai, này cũng không thể chứng thực a. Đan Tiên Đông Điện các ngươi, có phải muốn thổi phồng Thương Khung trưởng lão hay không ai biết được, không phải là ta xem thường Thương Khung trưởng lão, thật sự là Thương Khung trưởng lão quá trẻ tuổi. Nhắc tới Đại Đạo Nguyên Đan trân quý như vậy, coi như là Đan Tiên đại nhân năm đó cũng không có luyện chế ra, chẳng lẽ nói, Thương Khung trưởng lão còn trẻ như vậy, so với Đan Tiên lúc trước lại cao hơn?

Lời này dụng tâm hiểm ác, nghe là chất vấn Nhậm Thương Khung, trên thực tế có chút khiêu khích ly gián, là đem Nhậm Thương Khung đẩy ra tiền tuyến.

Nhậm Thương Khung ngươi lợi hại, ngươi dám so sánh với Đan Tiên đại nhân lợi hại hơn? Cái danh tiếng truyền này đi ra, đối với Nhậm Thương Khung sẽ bất lợi. Ngươi là thiên tài không sai, nhưng mà thiên tài là có thể cưỡi lên đầu Đan Tiên sao?


Này không thể nghi ngờ đem Đan Tiên Đông Điện đẩy vào vũng bùn.

Nhậm Thương Khung thâm ý liếc Ô Hoành Sơn một cái:

- Ô đạo tôn, nghe lời này của ngươi, không khỏi có chút người ngoài nghề rồi. Luyện chế một loại đan dược, từ lục lọi đơn thuốc dân gian, đến nghiên cứu kỹ xảo, rồi đến thu thập tài liệu, sau đó mãi cho đến luyện chế ra lò, là một quá trình dài dòng. Ta luyện chế ra Đại Đạo Nguyên Đan này, là dựa theo lý luận của Đan Tiên lão sư mà hoàn thành. Nếu như không có cố gắng của lão nhân gia, có thể nào có thành công của ta hôm nay? Luyện chế Đại Đạo Nguyên Đan, này ít nhất bảy thành công lao, là quy công cho Đan Tiên lão nhân gia.

Thương Khung không phải người ngu, hắn sao nhìn không ra Ô Hoành Sơn khiêu khích ly gián?

Nhưng mà, Nhậm Thương Khung vừa nói như thế, đem công lao giao cho Vạn Dược Tôn rồi. Tư thái nhẹ một chút, địa vị Vạn Dược Tôn cũng không giảm xuống.

Bởi vậy, mặc dù truyền ra đi, người ta cũng sẽ nói, Nhậm Thương Khung thành công là Vạn Dược Tôn giúp hắn, mặc dù trên danh tiếng Nhậm Thương Khung gặp một chút tổn thất, nhưng có thể tránh vì danh tiếng quá thịnh mà phiền toái.

Dù sao, Đan Tiên Điện là một quái vật lớn, thân phận hắn hôm nay chẳng qua là Đan Tiên Đông Điện Thái thượng trưởng lão, không đủ để kinh sợ cả Đan Tiên Điện. Không nói tổng bộ, mấy phân điện còn lại kia chưa chắc tòng phục.

Bằng căn cơ cùng địa vị của Nhậm Thương Khung hôm nay, không đủ để thừa nhận danh tiếng lớn như vậy. Cho dù thực lực của hắn đã có đủ, nhưng tạm thời không nên trực diện cả Đan Tiên Điện.

Dù sao, bản thân Đan Tiên Điện, là một thế lực lớn cực kỳ phức tạp. Các loại phe phái, các phân điện trong lúc đó, đều có cạnh tranh.

Xích Hằng Vũ thấy Nhậm Thương Khung trả lời như thế, trong lòng hết sức vui mừng. Khó được Nhậm Thương Khung còn trẻ như vậy, lại có thể gắng giữ tĩnh táo, không có lâng lâng, biết tiến thối. Trả lời như vậy, người khác muốn tìm phiền toái, muốn gây khó khăn cho hắn, cũng không thể nói cái gì.

Ít nhất, Nhậm Thương Khung cũng không có đem tất cả công lao về mình, cũng không có hạ danh tiếng Đan Tiên lão nhân gia.

Thân phận Đan Tiên truyền nhân, đắn đo phi thường chuẩn xác.

Ha ha cười một tiếng:

- Chư vị, Đại Đạo Nguyên Đan tuyệt đối là thủ bút của Thương Khung đại sư, điểm này ta dám lấy thiên địa danh nghĩa thề. Bất quá đúng như Thương Khung đại sư nói, thành công của hắn, phần lớn là quy công cho Đan Tiên lão nhân gia. Lần này mời mọi người, cũng không phải là thảo luận Đại Đạo Nguyên Đan này, mà là muốn mượn cơ hội này, làm một buổi đấu giá, trao đổi khắp nơi!

Giao dịch Đại Đạo Nguyên Đan?

Tất cả cường giả ở đây, bất kể Man Hoang, hay là Đại Đạo cường giả Đông Hoàng châu, đều là trong lòng đại động.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi