BẤT HỦ THẦN VƯƠNG

Kiếp trước, Vân La thịnh hội tổng cộng có ba vòng, vòng thứ nhất là đánh giá trụ cột, vòng thứ hai là thí luyện ở trên Tam Giao Đảo này, vòng cuối cùng mới là lôi đài tỷ võ.

Tam Giao Đảo thí luyện tuy xếp hạng thứ hai, nhưng kỳ thật là vòng trọng yếu nhất của Vân La thịnh hội. Chỉ khi thông qua được Tam Giao Đảo thí luyện, mới có thể tiến vào vòng trong.

Sở dĩ lúc này Nhậm Thương Khung tới đây, tất nhiên là có ý đồ. Tam Giao Đảo này, chính là ba đảo hợp thành một đảo.

Trước khi diễn ra thịnh hội, địa điểm thí luyện, là bí mật tuyệt đối. Tuyệt đối sẽ không bị tiết lộ ra ngoài. Nhậm Thương Khung nếu không có trí nhớ của kiếp trước, tự nhiên là không thể nào biết được.

- Kỳ quái, đảo này kỳ lạ như thế, giống như Tam Đầu Giao Long. Nhưng rõ ràng là một hoang đảo, lão Nhị, làm sao đệ biết nơi này?

Nhậm Thương Khung cười thần bí, trả lời lập lờ:

- Rất nhiều bí mật đều nằm trong điển tịch, đọc nhiều một chút sẽ biết thôi.

- Nếu là như thế, Liệp yêu giả trên biển sẽ thường xuyên ghé qua. Vì cái gì đảo này lại hoang tàn vắng vẻ như vậy?

- Hắc hắc, Tam Giao Đảo này hải lưu kỳ quái, địa điểm cùng thời gian xuất phát, chỉ cần một cái không giống, tuyệt đối không tới được đảo này.

Nhậm Thương Khung tiêu sái cười cười:

- Nhưng điều này không trọng yếu, ba tháng tới, huynh đệ ta sẽ ở trên đảo này. Bắt đầu triển khai kế hoạch của chúng ta!

- Hắc, ngươi cái tên này, lại cùng đại ca ta thần thần bí bí hả.

Nhậm Tinh Hà ngược lại rất lơ đễnh, vì sớm đã quen với biểu hiện này của Nhậm Thương Khung rồi.

- Đây là Thiết Giao Đảo, nó nằm ở ngoài rìa của Tam Giao Đảo, cũng là đảo có độ nguy hiểm thấp nhất, chính giữa là Đồng Giao Đảo; bên trong cùng là nơi đáng sợ nhất, tên là Kim Giao Đảo!

Nhậm Thương Khung kéo mạnh tay áo của Nhậm Tinh Hà, hai người nhanh chóng nấp dưới một gốc cây, vừa cúi xuống đã thấy bên trong rừng xuất hiện hai con Viên Hầu kỳ quái, từ trong rừng chạy ra.

- Yêu thú của Thiết Giao Đảo này, đa phần là yêu linh Trúc Cơ kỳ ngũ trọng, chỉ cần cẩn thận ứng phó, đối với huynh cơ bản không đáng ngại.

Nhậm Tinh Hà nghe nói chỉ là Trúc Cơ ngũ trọng, thì không thèm để ý, cười nói:

- Con đường cường giả của Lôi Đình huynh đệ chúng ta, liền bắt đầu từ Thiết Giao Đảo đi! Ha ha.

- Ca, đây là lần đầu tiên huynh cùng Yêu tộc đối chiến, không nên lơ là.

Nhậm Thương Khung tới Tam Giao Đảo, cũng là vì để sớm thích ứng với Yêu tộc. Nhớ tới thảm hoạ năm năm sau của kiếp trước, nếu có thể sớm tích lũy một ít kinh nghiệm cùng Yêu tộc đối chiến, đó nhất định là chuyện tốt.

Nhậm Thương Khung biết rõ, lúc này rèn luyện, nhất định phải để cho Nhậm Tinh Hà độc lập đối mặt.

Lập tức nói:

- Ca, chúng ta chia làm hai đường, tách ra rèn luyện. Như thế mới có thể thực chất đề cao.

Nhậm Tinh Hà tuy thần kinh không ổn định, nhưng tuyệt đối không phải là kẻ ngu dốt, biết dụng ý của đệ đệ, cười nói:

- Tốt, chúng ta đánh cược, xem ai săn bắt được nhiều yêu đan hơn....

- Nếu có tình huống ngoài ý muốn, nhớ rít lên cảnh báo.

Hai huynh đệ bàn tính xong, liền tách ra hành động, ước định phạm vi rèn luyện không được vượt qua Thiết Giao Đảo.

Dưới ánh chiều tà, Thiết Giao Đảo càng lộ vẻ âm trầm. Rừng cây rậm rạp kia có đủ loại thực vật hình thù kỳ quái, lại để cho Tam Giao Đảo có một loại phong tình khác.

Chỉ có điều Nhậm Thương Khung biết rõ, sau cái phong tình này chính là nguy cơ khắp nơi.

Thân thể giống như một con báo săn, ở trong rừng cây lúc ẩn lúc hiện, thanh trường kiếm trong tay Nhậm Thương Khung tựa như lưỡi hái tử thần, không ngừng thu gặt lấy tánh mạng của yêu linh.

Một đêm đi qua, Nhậm Thương Khung đã có ba viên yêu đan trong tay.

Giờ phút này, là thời điểm mặt trời mới ló dạng, Nhậm Thương Khung đang nấp trong bụi cỏ, đối tượng lúc này của hắn, là một yêu linh thực vật.

Đại thế giới, ngoại trừ nhân loại là linh vật, còn lại tất cả gọi chung là yêu linh. Mà thực vật hấp thu thiên địa linh khí, tự nhiên cũng có thể biến thành yêu linh, mở ra linh trí, học tập tu hành, cũng có thể cùng nhật nguyệt đồng thọ.

Chỉ là, thực vật thành yêu so với Thú Tộc yêu linh, tính nguy hiểm nhỏ đi rất nhiều. Bởi vì thực vật thành yêu, thực lực công kích không mạnh, hơn nữa thực vật yêu linh đối với thổ nhưỡng có yêu cầu rất đặc biệt, trừ khi thành tựu đại thần thông, nếu không rất khó di chuyển.

Bởi vậy, nhân loại thường thường nói đến Yêu tộc, chính là chỉ Thú Tộc thành yêu.

Nhưng trước mắt Nhậm Thương Khung đang phục kích một yêu linh thực vật. Nếu Nhậm Thương Khung không có đại đạo hạt giống, trời sinh cảm ứng cường đại, chỉ sợ đã thành thức ăn trong bụng yêu linh này rồi.

Thụ Yêu này rất lợi hại, bất luận là dây leo quấn quanh nó, hay là gốc rễ dưới lòng đất, đều là lợi khí công kích của nó.

Nhậm Thương Khung nếu không sớm phát hiện, chỉ sợ giờ phút này đã bị Thụ Yêu trói thành bánh chưng.

Sau khi xem xét, thực lực Thụ Yêu này ước chừng khoảng năm đến sáu trọng. Mục tiêu của Nhậm Thương Khung, không phải là diệt sát đầu Thụ Yêu này, mà là muốn trái cây của nó. Thụ Yêu này to lớn hơn những đại thụ khác mấy lần. Nhưng trên mình chỉ có một quả duy nhất. Hơn nữa nơi sinh ra quả này hết sức kín đáo, nếu không phải Nhậm Thương Khung có nhãn lực tốt, căn bản nhìn không ra.

- Tam Giao Đảo này, có rất nhiều Độc Nhãn Bồ Đề Thụ. Nếu cây này là Trúc Cơ kỳ lục trọng, như vậy trái cây duy nhất kia chính là Độc Nhãn Bồ Đề, cũng là sơ linh lục cấp Linh dược! Lần này thật đúng là phát tài ha ha.

Phải biết rằng, hôm nay Nhậm Thương Khung luyện chế Trúc Cơ Đan, thiếu thốn rất nhiều Linh dược cấp bậc cao. Lúc trước Tử Quang Thất Tinh Mai ở Bắc Cung gia làm cho hắn thèm chảy nước miếng. Ở trong gia tộc kiểm tra đánh giá đỗ trạng nguyên, đại xuất danh tiếng.

Càng không cần nói đến sơ linh lục cấp Độc Nhãn Bồ Đề!

Căn cứ theo quan sát của Nhậm Thương Khung, Độc Nhãn Bồ Đề Thụ này thích nơi âm u, rất sợ ánh mặt trời. Bởi vậy khu vực sinh trưởng của Độc Nhãn Bồ Đề Thụ, đều là ở trong rừng sâu, được ngàn vạn đại thụ bao quanh, che khuất bầu trời, không thấy ánh sáng.

Một khi có một tia nắng mặt trời, thực lực của Độc Nhãn Bồ Đề Thụ sẽ giảm mạnh, rơi vào trạng thái buồn ngủ.

Nhậm Thương Khung biết được điểm yếu này, mới kiên nhẫn chờ đợi như thế.

Hắn đang chờ mặt trời lên cao chút nữa.

Mặt trời mọc lên ở phương đông, Độc Nhãn Bồ Đề Thụ kia quả nhiên liền sinh ra cảm ứng, thân cây chung quanh lộ ra vẻ nôn nóng.

Các dây leo cùng gốc rễ không ngừng co lại gần thân cây, những đầu rễ không ngừng hướng ra ngoài giống như đang giương nanh múa vuốt. Chỉ là, theo ánh sáng mặt trời không ngừng lên cao, loại trạng thái này nhanh chóng chậm lại, thời gian dần qua bắt đầu mềm nhũn như bún. Không bao lâu, tất cả đều nằm xụi lơ.

Nhậm Thương Khung trong lòng vui vẻ, thân hình nhanh như điện, vọt thẳng tới, trường kiếm vung lên, Độc Nhãn Bồ Đề đã rơi vào tay hắn.

- Thành công ha ha!

Nhậm Thương Khung giống như chim én, hai chân đạp nhẹ lên thân cây, thân hình lập tức bay ra sau năm sáu trượng.

Cầm Độc Nhãn Bồ Đề trong tay, khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

- Đáng tiếc, nếu đẳng cấp của Độc Nhãn Bồ Đề Thụ cao hơn một chút, như vậy đẳng cấp của Độc Nhãn Bồ Đề này cũng sẽ tăng theo.

Nhậm Thương Khung than nhẹ một tiếng, nhưng lại nhịn không được cười lên:

- Nếu như đẳng cấp cao hơn nữa, chỉ sợ dùng thực lực của ta, cũng lấy không được nó. Cái này gọi là có được tất có mất.

Trong lúc vô tình có một số tiền phi nghĩa, làm cho Nhậm Thương Khung đối với Thiết Giao Đảo càng thêm chờ mong. Chỉ là, vô luận hắn cảm ứng như thế nào, cũng như tìm kiếm ra sao, lại không phát hiện được một cây Độc Nhãn Bồ Đề Thụ nào nữa. Việc này làm cho Nhậm Thương Khung buồn rầu mất mác vô cùng.

Bậc linh vật như thế này, chính là vì ít, nên mới trân quý như thế a?

Nhậm Thương Khung nghĩ thế liền bình tâm trở lại.

Yêu tộc bên trong Thiết Giao Đảo, đối với Nhậm Thương Khung mà nói, là không hình thành được uy hiếp gì. Nhậm Thương Khung hiện tại, là cố ý tại rèn luyện cảm ứng mà thôi.

Loại năng lực săn bắt này, cũng là điểm mấu chốt của Tam Giao Đảo thí luyện.

Nhiệm vụ hôm nay của Nhậm Thương Khung ở Thiết Giao Đảo, một là quen thuộc địa hình, hai là sưu tầm yêu linh.

Mười ngày đi qua, thu hoạch của Nhậm Thương Khung rất phong phú. Đã có bốn mươi miếng yêu đan trong tay. Nếu như là một đội mạo hiểm giả, điểm ấy thu hoạch tự nhiên là ít đến đáng thương.

Nhưng một mình Nhậm Thương Khung, lại là lần đầu Liệp Yêu, phần thu hoạch này có thể nói là quá nhiều. Thời gian ước định gặp mặt với ca ca cũng đã tới.

Nhậm Thương Khung kiểm tra lại số lượng, đang muốn trở về nơi ước định, bỗng nhiên nghe được tiếng rít của Nhậm Tinh Hà.

Tiếng rít này, chỉ khi gặp trường hợp nguy hiểm, mới có thể phát ra!

Nhậm Thương Khung sắc mặt đại biến, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến nơi phát ra thanh âm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi