BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Đôi mắt của người đàn ông đột nhiên mở ra, hai luồng sáng màu đen chói mắt bắn ra nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, khiến người ta rùng

mình.

“Cậu là ai? Sao dám tàn sát Thiên Ma Tông của tôi?”

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hét lên, giọng điệu đầy áp bức, giống như Ma Tôn ở trên cao, tràn đầy khí thế!

“Những đứa trẻ mà các người bắt đang ở đâu?”

Diệp Phàm nhìn đối phương hét lên.

“Thì ra là đến vì những đứa bé kia!”

“Đáng tiếc, máu của nhưng thằng nhóc đó quá ít, nếu không thực lực của bản tọa có thể khôi phục tới 90% lúc đỉnh phong, sau khi đổi phó với cậu, xem ra còn phải bắt thêm một đám nữa!”

Người đàn ông nói.

Khi Diệp Phàm nghe thấy lời này, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt tràn đầy tức giận, một cổ sát khí kinh khủng như Tu La bộc phát ra từ người hắn.


“Ông đúng là một tên súc sinh!”

Diệp Phàm nhìn người đàn ông này hét lên từng chữ một.

Hắn không ngờ tên này lại làm ra chuyện tàn ác như vậy với những đứa trẻ vô tội, khiến cả con người và thần linh đều phẫn nộ, cực kỳ súc sinh!

Vào lúc này, Diệp Phàm sinh ra sát ý cực ký mãnh liệt đối với người đàn ông này!

Người này, phải chết!!!

Người đàn ông nghe Diệp Phàm nói vậy, nhẹ nhàng mỉm cười: “Một trăm năm đã trôi qua, không ngờ người trẻ tuổi bên ngoài lại hung hắn như vậy, cậu có biết không, những lão già trong giới võ đạo của Long Quốc năm đó cũng không dám nói chuyện với bản tọa như vậy!

“Ông là tông chủ của Thiên Ma Tông một trăm năm trước?”

Nghe người này nới vậy, sắc mặt Diệp Phàm thay đối, lạnh lùng hét lên.

“Đúng vậy, năm đó bản tọa là tòng chủ của Thiên Ma Tông, những lão già đó muốn diệt trừ tôi, thật là buồn cười!”

Người đàn ông này khinh thường nói.

“Bọn họ không thể tiêu diệt ông, hôm nay tôi tới để tiễn ông lên đường!”

Diệp Phàm nói xong một câu, liền lập tức bắt đầu di chuyển.

Ầm!!!

Diệp Phàm không hề sử dụng kiếm pháp mà trực tiếp triệu hồi Long Tỷ, kích hoạt Long Tỷ giết về phía đối phương, hiến nhiên là không muốn cho đối thủ bất kỳ cơ hội nào!

Khi Long Tỷ vừa giết ra, một luồng ánh sáng vàng óng phát ra, trực tiếp trấn áp ma khí ở xung quanh.

“Đây là Long Tỷ trong truyền thuyết?”

“Vậy mà cậu lại thật sự có được Long Tỷ à?”

Lúc này, tông chủ Thiên Ma Tông kinh ngạc nhìn Long Tỷ, còn Long Tỷ đã giết đến chỗ ông ta.


Thiên Ma Ấn!

Lúc này tông chủ Thiên Ma Tông thi triển một dấu ấn lớn màu đen để chống lại sự tấn công của Long Tỷ.

Ầm ‘âm!!!

Đòn tấn công của hai người va vào nhau, phát ra một tiếng động lớn!

Tông chủ Thiên Ma Tông bị trấn áp liên tục rút lui, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Chết!!!”

Trong mắt Diệp Phàm tràn ngập sát ý vô tận, hắn hét lớn một tiếng, toàn bộ lực lượng long cốt bộc phát ra ngoài, cưỡng ép kích thích uy áp của Long Tỷ, phá hủy hoàn toàn dấu ấn lớn màu đen của đối phương.

Ầm một tiếng, Long Tỷ trực tiếp đánh vào người tông chủ Thiên Ma Tông, toàn thân ông ta vỡthành từng mảnh!

“Đồ khốn!!!”

Tuy cơ thể đã bị phá hủy, nhưng tông chủ của Thiên Ma Tông vẫn chưa thực sự chết đi, mà giữ lại một linh hồn đen, phát ra một tiếng gầm giận dữ.

Ông ta tốn thời gian một trăm năm vất vả chữa trị cơ thế, bây giờ lại bị Diệp Phàm phá huỷ, làm sao ông ta có thế cam tâm!

“Thằng nhóc đáng chết, nếu cậu đã hủy hoại cơ thể của bản tọa, bản toạ sẽ dùng cơ thể của cậu để trả!”


Linh hồn của tông chủ Thiên Ma Tông lao thẳng về phía Diệp Phàm, trong nháy mắt đã xông vào trong đầu hắn, muốn đoạt xá hắn, khống chế thân thể của hắn!

Linh hồn của tông chủ Thiên Ma Tông vừa xông vào trong đầu Diệp Phàm, ông ta đã phát hiện ra một điều không thể tưởng tượng được, kinh ngạc nói: “Sao có thể như vậy?”

Ầm!!!

Lúc này, lực lượng tinh thần trong đầu Diệp Phàm đột nhiên bộc phát, trực tiếp tiêu diệt linh hồn của tông chủ Thiên Ma Tông.

Khi linh hồn của tông chủ này bị tiêu diệt, Diệp Phàm tiếp nhận được tất cả ký ức trong linh hồn của ông ta!

Hóa ra đối phương thực sự là tông chủ của Thiên Ma Tông một trăm năm trước, khi thế lực chính đạo của Long Quốc vây đánh ông ta, ông ta đã thoát chết nhờ sử dụng chiêu ve sầu thoát xác.

Tuy rằng ông ta còn sống, nhưng thân thế lại bị trọng thương cực kỳ nghiêm trọng, ông ta ở trong sơn động dưỡng thương trăm năm, không ngờ ông ta nhẫn nại trăm năm lại bị Diệp Phàm giết chết ngay khi vừa ra khỏi hang, có thể nói là vô cùng đau đớn!

Lập tức, trong lúc Diệp Phàm đang tiêu hóa ký ức của đối phương, hắn phát hiện ra điều gì đó nên nhíu mày.

“A Di Đà Phật!”

Lúc này, một âm thanh của Phật vang lên tronq tai Diệp Phàm!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi