BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Ngoại Vực-

Mấy tháng sau, Diệp Phàm lại bước tới nơi này lần nữa!

"Chủ nhân, Ngoại Vực này không nhỏ, làm sao chúng ta có thể tìm được người của tộc Thiên U và con đường nối liền với thời không khác?"

Đông Phương Hạo Thiên nhìn Diệp Phàm nói.

"Chủ nhân!"

Đột nhiên, một tiếng hét vang lên.

Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện ở đây, ông ta chính là Vĩnh Dạ Quân Vương, một cường giả ở Ngoại Vực trước đây đã đầu hàng với Diệp Phàm, lúc đó, khi Diệp Phàm rời khỏi Ngoại Vực, đã để cho ông ta chỉ huy toàn bộ thế lực ở Ngoại Vực.

“Ông còn dám xuất hiện ở trước mặt tôi? Tôi để ông quản lý Ngoại Vực, nhưng quân đội dị tộc đã tiến vào Ngoại Vực và xâm chiếm toàn bộ thế giới, nhưng ông lại không thông báo bất kỳ tin tức nào, ông đã trở thành tay sai của chúng rồi sao?”

Diệp Phàm nhìn Vĩnh Dạ Quân Vương, lạnh lùng hét lên.


"Xin chủ nhân tha tội, trước đó, quân đội dị tộc đã tiến công ồ ạt, hơn nữa thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, chúng tôi không phải là đối thủ của họ, tôi cũng bị họ đánh bị thương nặng nhưng may mắn trốn thoát. Sau đó, tôi vẫn luôn âm thầm chữa trị vết thương và cố gắng để liên lạc với chủ nhân, nhưng quân đội dị này đã khống chế Ngoại Vực rất chặt chẽ, tôi căn bản không có cách nào liên lạc với chủ nhân được

"Hôm nay tôi nghe nói dị tộc bị đánh bại, liền muốn nhân cơ hội rời khỏi Ngoại Vực đi tìm chủ nhân, không ngờ lại tình cờ gặp được chủ nhân!"

Vĩnh Dạ Quân Vương quỳ trên mặt đất và nói mọi việc cho Diệp Phàm.

"Những gì ông nói tốt nhất là sự thật!

Diệp Phàm hữ lạnh một tiếng, nói: "Nếu ông vẫn luôn ở chỗ này, vậy ông có biết bây giờ người dị tộc ở nơi nào không? Con đường kết nối với thời không khác của Ngoại Vực ở đâu?"

“Tất cả quân đội của dị tộc đều đóng quân ở núi Thiên Nhật của Ngoại Vực, về phần con đường kết nối với thời không khác thì tôi thật sự không biết rõ lầm, nhưng theo quan sát của tôi, Vẽ cơ bản người dị tộc đều đi ra từ núi Thiên Nhật, con đường đó rất có khả năng năm trong đó!"

Vĩnh Dạ Quân Vương lên tiếng.

"Đưa chúng tôi đến núi Thiên Nhật!”

Diệp Phàm trực tiếp hét lên.

Bọn họ lập tức đi đến núi Thiên Nhật.

Núi Thiên Nhật là một ngọn núi cực kỳ cổ xưa ở Ngoại Vực, đã tồn tại từ khi Ngoại Vực ra đời.

Nhìn từ bên ngoài, toàn bộ núi Thiên Nhật tựa như mặt trời lặn từ trên trời xuống, tân ra một luồng khí. tức cực nóng!

Vào lúc này, trên núi Thiên Nhật, một số lượng lớn người thuộc tộc Thiên U đã rút lui khỏi thế giới trần tục tụ tập lại.

Mà tại núi Thiên Nhật, người đàn ông thần bí kia đứng ở chỗ này, vẻ mặt u ám, một người mặc áo đen đứng bên cạnh anh ta nói: "Công tử, lần này chúng ta thua trận, chỉ sợ trong tộc sẽ không vui, hơn nữa hiện tại những tộc khác cũng đã biết được sự tồn tại của hành tinh này, chuẩn bị đến cướp lấy, chúng ta phải cố hết sức để khống chế hành tinh này, nếu không khi các tộc khác đến đây thì chúng ta sẽ gặp rắc rối!"

“Tất cả là tại tên đó, nếu không có cậu ta..."

Trong mắt người đàn ông này lóe lên tia sáng băng giá, tràn ngập sát ý.


Bùm bùm bùm!

Đột nhiên, từ dưới chân núi truyền đến những tiếng ồn ào, tiếng ầm ĩ của trận chiến.

"Chuyện gì xảy ra vậy?”

Người đàn ông cau mày, lạnh lùng nói.

"Công tử, không hay rồi, có một nhóm người tới đây, họ đang đánh nhau với người của chúng ta!!

Lúc này, một thành viên của tộc Thiên U nhanh chóng chạy tới và nói với người đàn ông.

Sắc mặt người đàn ông trở nên lạnh lùng, anh ta rực tiếp đi xuống núi, rất nhanh đã nhìn thấy Diệp Phàm đang lao vào chém giết

"Lại là cậu ta!"

Trong mắt người đàn ông lóe lên sự lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng nhìn thấy người kia.

"Lần trước để cho anh trốn thoát, để tôi xem xem lần này anh có thể trốn thoát bằng cách nào?”

Diệp Phàm nhìn người đàn ông này, hừ lạnh một tiếng, sau đó vung kiếm ra


Bùm!

Thanh kiếm này chém ra, kiếm quang đẫm máu b ắn ra từ không trung, không thể ngăn cản khiến bầu trời trực tiếp nổ tung.

Hiện tại thực lực của Diệp Phàm đã tăng lên nhiều hơn so với lúc hắn chiến đấu với người đàn ông này hai ngày trước, một kiếm của hẳn có uy lực mạnh đến mức đối phương không còn sức phản kháng!

Bùm!

Vào thời khắc mấu chốt, hai bàn tay đột nhiên xuất hiện, đánh nát một kiếm của Diệp Phàm, hai người đàn ông trung niên xuất hiện bên cạnh người đàn ông này.

“Tứ hộ pháp, Ngũ hộ pháp, sao các người lại tới đây?"

Người đàn ông nhìn hai người và ngạc nhiên nói.

“Tộc trưởng biết được tình huống của nơi này, đặc biệt phái chúng tôi tới đây!"

Hai người kia nói chuyện, bọn họ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Diệp Phàm: "Không nghĩ tới, ở hành tỉnh cấp thấp như vậy lại có người tu hành có thực lực như cậu, thật sự khá thú vị!"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi