BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

“Dám giết nam nhân của ta, ai đã cho các ngươi dũng khí đó vậy?”

Khi giọng nói này vang lên, tuyết rơi phủ trắng trời đất, không khí băng giá lạnh lẽo liền ập đến, như muốn đóng băng tất cả vậy!

Lúc này, toàn bộ hoàng cung, mặt đất và cây cối đều bị bao phủ bởi một lớp băng dày, khiến người ta không khỏi rùng mình, thân thể bất giác run rẩy, ánh mất lộ ra vẻ kính ngạc.

Lưỡng khí lạnh này cực kỳ đáng sợ, buộc mọi người phải điều động sức mạnh để chống cự lại, nhưng cái lạnh vẫn ập, len lỏi vào tận da thịt của họ!

Cứ như vậy, trong chớp mắt mùa xuân đã biến thành mùa đông phủ đầy tuyết trắng.

Bây giờ, Lang Thần, Thiên Chiếu, thiên sứ tám cánh và Diệp Phàm có chút ngạc nhiên, nhìn quanh thì chợt thấy từ xa có một bóng người đang xuyên qua tuyết bước tới.

Người này mặc một bộ váy màu xanh băng giá, để lộ ra thân hình quyến rũ, khuôn mặt trắng nõn như ngọc, xinh đẹp tuyệt trần, nhưng đôi mắt long lanh lại tỏa ra ánh sáng sắc lạnh, toàn thân tràn ngập hơi thở lạnh lẽo, càng tôn lên sự cao ngạo của một nữ hoàng!


Cô gái này chính là chủ nhân của Băng Tuyết Thần Quốc - Nữ hoàng Băng Tuyết!

Kể từ lần trước Nữ hoàng Băng Tuyết cứu đám người Diệp Phàm, sau đó ép hẳn thành hôn nhưng không thành, từ đó đến nay hẳn chưa từng gặp lại đối phương, không ngờ rằng Nữ hoàng Băng Tuyết lại xuất hiện ở đây!

“Ngươi là ai?” Lang Thần lạnh lùng hỏi Nữ hoàng con quái vật không phải người cũng không.

phải thú, vậy mà dám động vào nam nhân của ta, đáng chết!" Nữ hoàng Băng Tuyết khinh thường nói

Cô ta vung tay lên, một lưỡng sức mạnh liền tấn công về phía Lang Thần.

Bùm bùm bùm!!!

Hơi thở băng giá lập tức giáng xuống, đôi mắt Lang Thần khế nheo lại, móng vuốt chợt vung ra, cực kỳ khí thế, bộc phát ra sức mạnh đáng sợ của sói!

Nhưng bàn tay của Nữ hoàng vẫn tiếp tục giáng xuống, năng lượng băng giá trực tiếp phong ấn toàn bộ cơ thể của Lang Thần.

Sau đó một tiếng rầm vang lên, cơ thể của Lang Thần chợt nổ tung, chỉ còn sót lại một vật có kích thước bẵng nằm tay, tỏa ra năng lượng đồi dào.

“Yêu đan!”

Long Ngạo nhìn chằm chằm vào nó, trầm giọng nói.


Yêu đan là lúc linh thú tiến hóa thành yêu thú mới có được, và nó chứa đựng toàn bộ sức mạnh của yêu thú đó, giống như kim đan của tu hành giả vậy.

Mặc dù Lang Thần nửa người nửa sói, nhưng vẫn có yêu đan, chứng tỏ ông ta đã tiến hóa thành yêu thú, chỉ là ông ta đã ngủ quá lâu nên thực lực vẫn chưa hoàn toàn hồi phục nên mới chết dễ dàng như vậy!

Dẫu vậy thực lực của Lang Thần chắc chắn đã vượt qua Phân Thần Cảnh nhưng lại bị Nữ hoàng Băng Tuyết giế t chết chỉ bằng một chưởng, điều đó cho thấy thực lực của cô ta mạnh đến mức nào!

“Tiểu Phàm, xem ra nợ đào hoa của con không hề ít, hơn nữa cô gái nào cũng vô cùng lợi hại, không hổ danh là đồ đệ của Chung Vô Diễm!” Chung Vô Diễm nói đùa với Diệp Phàm.

“Tất cả nữ nhân bên cạnh thằng nhóc này đều đáng sợ như vậy sao? Con có thể chống đỡ được không vậy?” Long Ngạo cũng nói đùa.

“Mọi người hiểu lầm rồi, cô ta không phải là người phụ nữ của con!” Diệp Phàm lúng túng giải thích.

Lúc này sắc mặt của Thiên Chiếu, thiên sứ tám cánh và hậu duệ của Ma thần Xi Vưu đều rất khó coi.

“Ngươi cũng muốn động vào nam nhân của ta sao?”


Nữ hoàng Băng Tuyết liếc nhìn thiên sứ tám cánh, lạnh lùng nói: “Ngươi có nhiều cánh như vậy, không phải người cũng chẳng phải thú, thật chướng mắt!”

Bùm!!!

Vừa dứt lời, toàn thân cô ta điên cuồng bộc phát ra khí lạnh đáng sợ, lao thẳng về phía thiên sứ tám cánh và các thiên sứ khác của tộc Thiên Sứ. . Đam Mỹ Hiện Đại

Khí lạnh này đi đến đâu, hư không cũng bị đóng băng đến đó!

Vẻ mặt của thiên sứ tám cánh chợt thay đối, hắn ta nhanh chóng điều động sức mạnh trong cơ thể để chống cự khí lạnh này.

Các thiên sứ khác cũng dốc toàn lực để cản lại. Bùm bùm bùm!!!

Sức mạnh của hai bên không ngừng va chạm vào nhau, sấm sét vang lên đùng đùng.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi