BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

Cùng lúc đó, Diệp Phàm điên cuồng vận chuyển Long Tượng Bàn Nhược Công, đôi tay hẳn kết ra từng ẩn quyết phức tạp, từng tia sáng từ trong cơ thế hắn lao ra, tạo thành 99 Cự Tượng trên hư không.

Suốt một tháng này, trong cơ thể Diệp Phàm đã ngưng tụ được 90 lưỡng Tượng lực, do đó 99 con Cự Tượng đã xuất hiện.

“Hợp!”

Lúc này, Diệp Phàm đột nhiên hét lớn một tiếng, ấn quyết được kết ra lao về phía 99 con Cự Tượng.

Ầm ầm ầm!!!

Khi ấn quyết của Diệp Phàm đánh vào đàn Cự Tượng, trực tiếp vang lên từng trận sấm sét.

Giây tiếp theo, 99 con Cự Tượng này bắt đầu dung hợp vào nhau, chẳng bao lâu số lượng Cự Tượng ngày càng ít đi, cuối cùng, 99 con Cự Tượng này trực tiếp dung hợp thành một con Cự Tượng hoàn toàn mới!

Con Cự Tượng này lớn hơn gấp trăm lần so với lúc nãy, bốn chân thô to như bốn cây cột chống trời, xỏ xuyên qua trời đất, có thể nói là đội trời đạp đất.

Từ con Cự Tường này vang lên một tiếng gầm, một luồng ánh sáng chói lóa từ trong hang bản ra, chiếu rọi lên bầu trời, tạo thành một uy áp lực cực kỳ kinh khủng!

"Thiên Tượng!"

Diệp Phàm nhìn chăm chú vào con Cự Tượng hoàn toàn mới này, trong mắt tràn đây sự hưng phấn, kích động nói

Theo như những gì trong Long Tượng Bàn Nhược Công nói, khi ngưng tụ được 99 con Cự Tượng thì chúng có thể hợp nhất thành một thể, cuối cùng hóa thành một con Thiên Tượng mạnh hơn!

Mà Thiên Tượng là tồn tại đáng sợ hơn cả Cự Tượng, một con Thiên Tượng đã mạnh hơn muôn vàn Cự Tượng!

Đương nhiên nếu dung hợp 99 con Cự Long thì cũng có thể tạo thành một con Thiên Long càng đáng sợ hơn!

Hơn nữa Thiên Long, Thiên Tượng còn có thể tiếp tục tiến hóa, uy lực khủng bố đến mức không ai có thể tưởng tượng được!

Lúc này, Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào Thiên Tượng, ánh mắt hắn sáng ngời, trong lòng vô cùng hưng phấn.

Có sự tồn tại của Thiên Tượng này, cho dù có gặp lại người như Viêm Đinh, hẳn cũng không còn phải lo lắng nữa.

“Ha ha, không ngờ thiên phú của tân nhiệm Tử Vi Đế Chủ lại mạnh như vậy, thậm chí còn mạnh hơn lão tặc Hiên Viên trước đây!”

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng ngang ngược từ trong cơ thể Diệp Phàm truyền ra, giọng nói này đúng là được truyền ra từ Hổ Phách Ma Đao trong cơ thể hắn.

Lúc trước Diệp Phàm giết chết hậu duệ của Ma Thần Xi Vưu, Hổ Phách Ma Đao trực tiếp ở lại trong đan điền của hắn, hắn vẫn không cách nào loại bỏ được, cuối cùng Diệp Phàm không quan tâm tới nó nữa, đây là lần đầu tiên hẳn nghe được Hổ Phách Ma Đao nói chuyện!

“Ngươi là Ma Thần Xi Vưu?”

Diệp Phàm thâm trầm nói, ánh mắt không ngừng lóe lên, ngoại trừ Xi Vưu thì không ai có thể ở trong Hổ Phách Ma Đao.

“Tiểu tử ngươi cũng thông minh lắm, không sai, bổn tọa chính là Ma Thần Xi Vưu!"

Giọng nói đó lại truyền ra từ Hổ Phách Ma Đao lần nữa, từng sợi ma khí từ trong đó dần lan ra khiến người ta thấy khó thở!

“Ngươi muốn làm gì?"

Vẻ mặt Diệp Phàm trở nên nghiêm túc, cảnh giác hỏi.

“Tiểu tử, ngươi yên tâm đi, bổn tọa sẽ không giết ngươi, nếu ngươi đã là Tử Vi Đế Chủ cũng có nghĩa ngươi là hậu duệ của lão tặc Hiên Viên, nhưng nếu một hậu duệ của lão tặc Hiên Viên như ngươi lại học công pháp bổn tọa, trở thành hậu duệ của Ma Thần ta, không biết sau khi lão tặc Hiên Viên biết chuyện có tức đến nhảy ra hay không?”

“Ha ha ha!"

Ma Thần Xi Vưu nói xong thì cười lớn, làm cho thanh Hổ Phách Ma Đao chấn động kịch liệt!

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, hẳn còn chưa kịp phản ứng thì từ Hổ Phách Ma Đao đã bộc phát ra ma khí dày đặc, trong nháy mắt đã tràn ngập toàn thân Diệp Phàm bao trùm toàn bộ cơ thể hân rong đó, hoàn toàn không cho hẳn bất kỳ cơ hội nào để phản kháng!

Cùng lúc đó, ở một thế giới nào đó, một chàng trai trẻ với khuôn mặt lạnh lẽo, mái tóc nửa bạc đứng ở một nơi, toàn thân được bọc trong một chiếc áo choàng đen.

Tay trái anh ta căm một bức tranh, đúng là bức tranh truy nã Diệp Phàm!

“Diệp Phàm, Sở Cửu Ga, Sở tộc, món nợ giữa chúng ta đã đến lúc thanh toán rồi!

"Lần này, ta sẽ cho tất cả các ngươi chết không có chỗ chôn!"

Sở Quân Lâm dữ tợn quát.

Sau đó, Sở Quân Lâm tìm được người Viêm Tông, anh ta cầm bức tranh vẽ Diệp Phàm lạnh nhạt nói: "Tôi biết hẳn ở đâu!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi