BẢY VỊ SƯ PHỤ ĐỈNH PHONG (ĐỆ NHẤT THẦN VƯƠNG)

"Người phản bội Bách Hoa Lâu, giết!"

Diệp Phàm lạnh lẽo nói.

Rắc!

Hắn nói xong thì lập tức bẻ gấy cổ Mai Lan.

Âm!

Diệp Phàm vung tay lên, thi thể Mai Lan va đập mạnh xuống trước mặt mọi người trong Bách Hoa Lâu.

Đám người Bách Hoa Lâu nhìn thi thể Mai Lan, vẻ mặt người nào cũng thay đổi, ánh mắt không ngừng lấp lóe.

"Còn không mau bỏ vũ khí xuống tham kiến thiếu chủ?"

Hồng Diệp lại lần nữa quát.

Thành viên Bách Hoa Lâu lập tức ném vũ khí đi, quỳ xuống nói với Diệp Phàm: "Thiếu chủ, thật xin lỗi!"

"Mày..."

Người đàn ông trẻ tuổi kia thấy Mai Lan bị giết, sắc. mặt vô cùng khó coi, ánh mắt anh ta nhìn Diệp Phàm không chớp mắt.

Diệp Phàm từ từ đi về phía anh ta.

"Thẩm hộ pháp, giết hắn cho tôi!"

Người đàn ông trẻ tuổi chỉ Diệp Phàm mà nói.

Vụt!

Ánh mắt người đàn ông trung niên kia ngưng lại, trong tay xuất hiện một thanh kiếm đâm về phía Diệp Phàm, thực lực của ông ta đã đạt đến Huyền cảnh tứ trọng!


Rắc!

Một kiếm mang theo sát khí cứ vậy lao đến, Diệp Phàm vung hai ngón tay lên bẻ gãy kiếm của đối phương.

Những mảnh kiếm gãy vụn giữa ngón tay Diệp Phàm lập tức đâm xuyên qua yết hầu của Thẩm hộ pháp!

Vị cao thủ Huyền cảnh tứ trọng này cứ như vậy mở †o mắt ngã trên mặt đất.

Người đàn ông kia nhìn đến ngây người.

Ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía đối phương, hắn tiếp tục đi đến.

"Mày... Mày không được qua đây, cha tao là tông chủ Huyền Kiếm tông, mày..."

Rắc!

Vị thiếu chủ Huyền Kiếm tông này còn chưa nói xong đã bị Diệp Phàm dùng một tay bóp nát cổi

Bộp!

Lúc này ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía đám người Bách Hoa Lâu: "Các người thân là thành viên của Bách Hoa Lâu nhưng lại có ý muốn phản bội Bách Hoa Lâu, các người phải nhận tội gì?"

Người thuộc Bách Hoa Lâu lập tức mặt mũi trắng bệch, không ngừng run rẩy.

"Thiếu chủ, bọn họ đều bị Mai Lan lôi kéo, mong thiếu chủ cho họ một cơ hội!"

Hồng Diệp quỳ xuống nói với Diệp Phàm.

"Nhớ rõ, nếu ai dám phản bội Bách Hoa Lâu, giết không tha!"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.


"Rõ"

"Đa tạ thiếu chủ!"

Đám người Bách Hoa Lâu như được đại xá, liên tục nói với Diệp Phàm.

"Cô tên là Hồng Diệp?"

Ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía Hồng Diệp.

"Vâng!"

Hồng Diệp thấy Diệp Phàm nhìn về phía mình, sắc mặt thay đổi, cô ấy nói: "Vừa rồi thuộc hạ không biết thân phận của thiếu chủ nên đã mạo phạm ngài, xin thiếu chủ giáng tội!"

"Tính cách cô hơi nóng vội, sau này sửa đi!"

"Từ hôm nay trở đi cô chính là quản lí Bách Hoa Lâu quận Nam Thiên."

Diệp Phàm nhìn Hồng Diệp nói. Hồng Diệp nghe hắn nói xong thì sững người, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phàm: "Thiếu chủ, ngày muốn để tôi làm quản lí sao?"

"Sao? Cô không muốn?”

"Thuộc hạ sợ bản thân không làm được!"

"Để ai làm quản lí là chuyện của tôi, có làm được hay không là chuyện của cô."

Diệp Phàm lạnh nhạt nhìn Hồng Diệp.

Hồng Diệp khom lưng:"Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của thiếu chủ!"

"Đưa thi thể của hai người họ về Huyền Kiếm tông, nói với bọn họ, nếu dám có ý đồ với Bách Hoa Lâu thì Huyền Kiếm tông cũng không cần tồn tại nữa."

Diệp Phàm ra lệnh.

"Rõ"

Hồng Diệp gật đầu.

Sau khi xử lí xong những thứ này, Diệp Phàm rời khỏi Bách Hoa Lâu.

Lúc đầu Diệp Phàm dự định đi tìm Sở Sở. Kết quả hắn đi chưa được bao xa thì thấy phía trước có một đám người vây quanh, vì hiếu kỳ nên Diệp Phàm bước về phía đó.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi